Hai vận động viên chèo thuyền, chèo đi tuốt!
Sáng nay 21/3/2012 đọc báo An Ninh Thủ Đô, có tin: Hai vận động viên
chèo thuyền: Nguyễn Phương Đông và Lương Đức Toàn, thuộc đội tuyển Chèo
Thuyền Việt Nam, đã đào thoát thành công tại Úc, mới đọc tới đây sực nhớ
chuyện cười, kể như sau:
Có ba người, gồm: Việt Nam, Mỹ, và một người Pháp, ba người hùn nhau đi
du lịch, trên một chiếc thuyền nhỏ. Chẳng may bị gió to, sóng lớn, lạc
đến một hòn đảo hoang vu, lâm vào cảnh đời bi đát. Họ cầu khấn sáng,
trưa, chiều tối... Ngày kia có vị thần đảo hiện ra, hỏi: Các con muốn
gì? Người Mỹ thưa: Xin thần sớm cho con về xứ. Vèo một phát, anh chàng
về ngay New York, người Pháp cung kính thưa: Khẩn cầu thần thánh, ban ơn
phước cho con được về quê, một cú phất tay, anh chàng về ngay Paris.
Đến lượt anh chàng Việt Nam, ngồi cúi mặt, sốt ruột, thần hỏi: Này con
Việt Nam ơi, con muốn gì nào, anh Việt Nam lí nhí, thưa: Con muốn thần
cho hai người bạn của con trở lại đảo, sống với con cho vui! Đến đây
thần thấy qua khó xử, đã là thần phải công bằng, vì mình mới giúp hai
thằng kia, chẳng lẽ bỏ thằng này. Cuối cùng thần thở ra một hơi dài, rồi
phất tay, hai chàng Mỹ, Pháp hiện ngay bên cạnh anh chàng Việt Nam!
Truyện cười, hầu hết xuất phát từ sự thật của xã hội, và cũng hầu hết
cười vào thói xấu, tệ đoan của con người, như: Say sưa, bài bạc, tham
lam, keo kiệt, ngu dốt vô học mà làm lớn, truyện cười không thiếu sót
chốn nào, kể cả tu hành không nên nết. Sau 1975 vì cấm ngặt báo chí, chỉ
có truyện cười phương tiện duy nhất, truyền khẩu nên không thể kiểm
duyệt, đã giúp giải tỏa những ức chế. Như câu truyện vui ở trên diễn
đạt: Ai có xứ sở cũng mong VỀ, về với quê cha đất tổ, đích thực niềm
vui, hạnh phúc. Chỉ có người Việt, ở lại hoang đảo, mới là niềm vui!
Bài báo nói trên có hai đoạn chính, không kể phần nhập đề, phần một họ
ca cẩm nghe thê thảm, trong vòng mười năm qua đã có 13 vụ đào thoát như
thế, phần tốn công, phí qua đào tạo, nay bỗng dưng mất đi, ngoài ra
trong mắt bạn bè quốc tế nghĩ sao? Họ cười mình chết!!
Hôm nay Cộng Sản, mới biết mắc cỡ, khi bị anh em "cười". Dù sao cũng
đáng khen, biết mắc cỡ, là bước đầu của tiến bộ. Nhưng than ôi! Quốc tế
chắc không còn hơi sức để cười, vì 37 năm qua: 30/4/1975 - 30/4/2012,
dưới sự toàn trị của đảng, chuyện chi cũng cười được.
- Hàng triệu người vượt biên, vượt biển còn đây, đồng bào bỏ thây nơi biển cả, rừng sâu biết bao nhiêu, bên này hay bên kia đại dương, những tháng ngày này là đại tang, hay quốc tang cũng không sai. Đại tang ai dám cười đâu quý "bác", quý "bác" cứ reo hò chiến thắng đi.
- Những tháng ngày này cũng chưa xa lắm, Tết Mậu Thân hơn 5000 ngàn
người chết tức tưởi, quốc tế biết hết, họ không nở cười, người Việt lại
càng không cười nổi, họ lén lút làm đám giỗ cho thân nhân mà thôi.
- Tha hồ cướp, tha hồ giết, luật do đảng, xử do đảng, luật sư hết 99% về
hùa cùng đảng, ai dám cười. Đoàn Văn Vươn nổ súng, để thiên hạ tỉnh táo
đếm thử bao vạn, triệu dân oan, đếm cho biết, chưa ai cười đâu, phải
lo.
- Đảng ra luật, để ăn cướp khắp nước, "chính quyền" Hải Phòng có tội
tình gì đâu, chỉ vụng về trong khi trấn lột. Thế nhưng thân mẫu anh Vươn
viết thư "cảm ơn thủ tướng", một tên đàn em ăn cướp, coi bộ khó nuốt,
đàn anh xử phạt nhẹ hều, có gì ơn nghĩa, chưa biết tài sản sẽ hốt lại
được gì? Bà nên cảm ơn người con can đảm của bà, mới không sai địa chỉ.
Hay là thư này bà đứng giùm tên tác giả, dám lắm. Trên đời này chưa đẻ
ra Trần Dân Tiên, mà đã viết sách ca ngợi "bác" thì chuyện gì cũng xảy
ra được.
Xin phép, cho tôi được cười cái vụ "thư cảm ơn" sai địa chỉ, do đảng sáng tác. Khéo quá, nhưng khéo đến trơ trẻn.
Bài báo tiếp: Dù có kèm kẹp 24/24 cũng không giữ được, chỉ sơ hở tích
tắc là... Biến! Họ (những người đào thoát) bỏ lại tất cả, dù chỉ ra đi
với chiếc quần đùi. Lạ chi hè, sách nói rồi: Cây cột đèn biết đi, nó
cũng vượt biên, quần đùi còn phước chán.
Xin hiến kế cho đảng, chấn chỉnh việc đào thoát, thế này: Giờ vận động
viên sinh hoạt, cho mặc áo quần đàng hoàng, sau đó tịch thu tất, trần
truồng như nhộng. Đố trốn được, ra khỏi phòng, chính quyền sở tại bắt
nhốt ngay lập tức. Bằng không đến nước nào cho vận động viên mặc đồng
phục tù của nước đó, làm sao trốn được? Biết rằng đảng là "đỉnh cao trí
tuệ" nhưng đôi khi, cũng học kế của kẻ thất phu.
Khổng Tử viết: Trăm câu nói của người hiền minh, cũng có một câu sai,
trăm câu nói của kẻ thất phu, cũng có một câu đúng, đảng nên học và ứng
dụng, ai đào thoát, tôi chịu đền chi phí đào tạo.
Bài báo cho rằng: "Những người trốn này, đang học cấp ba, cấp hai, tuổi đời còn qúa trẻ. Nên chưa ý thức được việc mình làm".
Xưa nay đào thoát khỏi xứ sở Cộng Sản chiếm đóng, không ai cười, viết
báo nói bậy "quốc tế cười chết", nên nhớ: Một đứa con nít biết trốn, là
đã có một sự lựa chọn, trốn thành công là có mưu trí, chương trình hoạch
định từ trước, canh me từ li, từ khắc. Trốn khỏi nanh vuốt Cộng Sản,
khó lắm nhà báo ơi.
Lại nữa: "Những vận động viên nước khác, trước khi xuất ngoại, phải
có tiền đặt cọc, chứng minh tài sản, hễ đào thoát ở lại xứ người, coi
như mất trắng, nên không ai đào thoát".
Sai bét, báo An Ninh Thủ Đô, ơi. Tình yêu quê hương xứ sở. Là tài sản
"đặt cọc" vô giá, để con người ta ra đi, phải quay về, xin hỏi: Từ thuở
khai sinh ra chế độ Cộng Sản, có ai trốn TỰ DO để xin tá túc tại xứ Cộng
Sản chưa? Hỏi tức trả lời rồi đó hỉ. Vậy không trốn khỏi xứ sở mình,
chẳng phải vì tiền đặt cọc, mà tại nơi đó: NGƯỜI DÂN KHÔNG CÓ QUYỀN LÀM
NGƯỜI.
Ngoài ra: "Trốn với mục đích lao đông nơi xứ người có thu nhập cao, thậm chí Vận Động Viên, trốn ở lại Nam Hàn đi bốc vác, cũng trốn".
Ô hay, con của Võ Nguyên Giáp, con Stalin, sống chết mãn kiếp trên xứ
Mỹ này, chắc cũng vì "thu nhập cao, thấp?" đó phỏng. Hiện nay hàng chục
ngàn "Du Học Sinh" con ông to, bà lớn của đảng CSVN, đang cố tìm cách
kết hôn, để ở lại nước ngoài. Nơi quê nhà bố mẹ họ, muốn thu bao nhiêu
thì thu, muốn nhập mấy thì nhập. Như vậy nói vận động viên trốn vì thu
nhập, oan qúa.
Cho rằng, trốn vì thu nhập, nghe không ổn lắm. Mọi lối quy nạp đều sai,
Phần đông trốn vì tự do, trốn vì thu nhập cũng có, con cán bộ trốn không
vì thu nhập, đặc biệt không thiếu tự do, nhưng vì biết tương lai bất
ổn, sợ nhân dân trả thù. Đảng cướp và giết người, đang ngồi trên bàn
chông lửa, trốn để tẩu tán tài sản và lót ổ cho một tương lai gần!
Cười chi, Hoàng, Trường Sa "Chủ quyền không tranh cãi"
Hầu như bất cứ ai, lên làm phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao, đều phải học
thuộc câu này. Nhưng ai "không tranh cãi"? Bọn Trung Cộng hoành hành
trên hai đảo này như chốn không người, chặt cáp phá tàu, đảng lên tiếng
chiếu lệ, Tàu không thèm trả lời. Bất kể lúc nào nó gặp tàu Ngư Phủ Việt
Nam, chúng trấn lột, cướp bóc, đập bể tan tành sản nghiệp chắt chiu một
đời, khiến ngư phủ mình lâm cảnh nợ nần, khốn nạn, đảng im re! Đúng ra
trong lúc "không tranh cãi" với bọn Tàu Phù, chính quyền phải xuất tiền
đền bù cho ngư phủ, vì bất lực, để ngoại bang uy hiếp, làm hư hao tài
sản. Sau đó dùng luật quốc tế, luật bang giao buộc đối phương phải đền
bù cho chính phủ - chính phủ phải có bổn phận bảo vệ, và trách nhiệm
trước thiệt hại của người dân.
Trước 1975, bọn Cộng Sản pháo kích trúng nhà dân. Pháo ngày trước, ngày
sau phái đoàn chính phủ VNCH, tới kê biên thiệt hại về nhân mạng, về nhà
cửa... Để bồi thường, tội ác của Cộng Sản sẽ tính sau, trước mắt chính
phủ có Cảnh Sát, Quân Đội, không bảo vệ được người dân, chính phủ phải
đền và xin lỗi. "Chính quyền cách mạng, giải phóng" nên học tập "ngụy"
mà hành xử, để hai chữ "chính quyền" thoát ra ngoặc kép.
Hoàng Trường Sa, hai đảo ấy bác và đảng hiến cho Tàu lâu rồi, chủ quyền
thuộc về nước "Lạ" ngư dân đừng lén phén, bén mảng nơi đó. Chủ quyền của
Tàu," không tranh cãi" được đâu.
Quốc Tế biết tỏng tòng tong, đảng nói phứt đi, có cười cũng không rảnh
cười hoài, nói toạc ra để ngư phủ khỏi chết chóc, lâm cảnh nợ nần tội
nghiệp.
"Chính quyền đã liên hệ với hai gia đình vận động viên bỏ trốn, cả hai
gia đình đều nói - Không biết, nhưng coi bộ họ phấn khởi lắm". Khỏi nói,
quốc tế cũng biết.
Cười là biểu thị thái độ khinh bỉ một "chính quyền" chỉ biết cúi đầu
trước quân thù ngoại xâm, hung hiểm, ác độc với người lương dân.
Cười thật sảng khoái, cho bất kể ai đã trốn thoát chế độ Cộng Sản độc tài, một chế độ không xứng đáng để sống và cống hiến.
Mến chúc hai bạn Nguyễn Phương Đông, Lương Đức Toàn gặp nhiều may mắn,
trên bước đường tha hương, kính chúc hai gia đình của các bạn luôn bình
an.
Ở nhà thì cuộc sống khó khăn, lạm phát không hề giảm, tương lai của chính mình còn đen tối nói chi đến con cái. Chúc 2 bạn may mắn
VN không nhận viện trợ của các nước CS XHCN mà đi xin của các nước tư bản giãy chết ,nhưng miệng các quan tham cs lại ca ngợi Mác -le - mao .
Nếu không ngăn được tình trạng trốn đi làm như hiện nay thì các ngài lãnh đạo áp dung chính sách "chu di tam tộc những kẻ phản quốc" như CHDCND Triều Tiên anh em may ra giải quyết được tình hình!!!?
Khi có Không cần ---- Khi cần Không có
Nếu họ trốn sang Mỹ, Nhật, Pháp, Anh, Đức vv... thì chết đấy vì các nước này là độc tài, phát xít, luôn giả dối, đàn áp dân tình, đời sống thì khó khăn trăm bề do họ nghèo hèn, không có tự do dân chủ gì đâu.
Hãy quay ngay về với đất nước VN tự do, dân chủ, bác ái, tôn trọng nhân quyền vào loại bậc nhất thế giới, kinh tế đang phát triển mạnh mẽ và đời sống cao. Chẳng bao lâu nữa toàn thế giới sẽ theo Việt Nam xây dựng XHCN do Việt Nam đứng đầu.
Hãy làm ngay kẻo muộn hai vận động viên nhé!
Trước 75 khi có chiến sự xảy ra dân miền Nam chạy về chính quyền ngụy để lánh nạn.
Bệnh viện ngụy trị thương tất cả mọi người không cần biết thuộc bên nào.
Cảnh sát ngụy bắt người trốn quân dịch còn cha mẹ anh em họ thì không ai đụng tới.
không bắt phụ nữ làm dân công phục vụ chiến tranh.
1. ngụy cho nuớc tự do dân chủ
2. ngụy cho con chó đói lúc nào cũng 4 tốt 16 vàng
Không gì quý bằng độc Lập và Tự do .Qúa đúng hehehehehe.Cám ơn béc hồ hihihì
Sự giúp đỡ của quý vị sẽ là nguồn cổ vũ rất lớn cho các bạn trong nước khi có dịp ra ngước ngoài.
Không ai muốn bỏ nước ra đi nhưng không đi sao được khi mà thân phận người dân còn thua một con chó trong nhà bọn quan lại cộng sản Việt Nam.
Tôi tin rằng đồng bào sẽ có cách giúp đỡ hai anh có cuộc sống tốt đẹp và hai anh cũng nên nhớ về hàng chục triệu đồng bào Việt Nam còn đang thống khổ. Sống xứng đáng với danh xưng người Việt tị nạn.
Người người bỏ chạy nhà nhà bỏ chạy từ:
- Đông Đức sang Tây Đức ( từ Đông Âu/LX sang Tây Âu)
- Từ CHXHCNVN sang VNCH
- Từ TQ sang Đài Loan / Hong Kong
- Từ Bắc Hàn sang Nam Hàn.
- Từ Cu Ba sang Mỹ
Và không có chuyện chạy ngược lại !
Chế độ cộng sản là chế độ thời phong kiến vua chúa mấy trăm năm trước,giả sử nếu một nước tự do nào đó mở của đón bất cứ người việt nam có nhu cầu tìm tự do nhưng bắt buộc phải đi bộ thì chắc người dân thà đi bộ dù xa cách mấy cũng đi còn hơn ở lại cái gọi là thiên đường xhcn,lúc đó để lại mấy thằng đảng chó tha hồ tự cắn nhau hay gọi là chó cắn chó....
Úc là một nước dân chủ , không giống chế độ cộng sản . Cảnh sát Úc không phải muốn làm gì cũng được , và họ chẳng muốn giúp độc tài chút nào .
Công an Việt Nam chỉ làm trò cười mà thôi .
Vài năm nữa , 2 em thành công dân Úc gốc Việt , trở lại thăm quê hương , các em sẽ được chế độ gọi là Việt Kiều yêu nước về thăm quê hương .
Lúc đó không biết nên cười hay khóc .
Cái cột đèn Saigon nếu có chân....thì nó cũng ra đi "tìm đường cứu nước..."
Việc cần nói ở đây là, nếu 2 em, hay người thân của 2 em có đọc được những dòng chữ này của tôi thì nên âm thầm làm một số việc như sau:
1. Nên biết ở Úc có 6 Tiểu bang và 2 Lãnh Thổ đều có những văn phòng, trụ sở của Cộng Đồng Người Việt Tự Do (CĐNVTD) ở mỗi tiểu bang và Lãnh thổ được chính quyền Úc công nhận và hoạt động hợp pháp như một cơ quan công quyền đại diện hợp pháp của người Việt Nam ở Úc. Trong khi đó toà đại sứ của nước CHXHCN/VN thì không đại diện cho người Việt Nam ở Úc, họ không bao giờ dám danh chánh ngôn thuận đi đứng công khai như người Việt tị nạn cộng sản tại Úc, họ đi đứng hoàn toàn lén lút, mặc dù họ là đại sứ của 1 nước. Cho nên 2 em nên tìm cách liên lạc với các vị Chủ tịch Cộng Đồng tại nơi 2 em đang lánh nạn, và chắc chắn 2 em sẽ được bảo vệ. Trong quá khứ tôi đã từng tham gia nhiều cuộc họp của CĐNVTD Úc Châu để giúp những anh chị em vượt thoát, và luôn thành công.
2. Trong những thập niên trước CĐNVTD Úc Châu còn non yếu, vậy mà chưa hề thất bại 1 lần nào trong việc giúp các anh chị em đào thoát cộng sản. Bây giờ sau hơn 30 năm hội nhập, CĐNVTD đã trưởng thành nhiều mặt, ảnh hưởng lên chính quyền Úc, nhiều dân biểu, nghi sĩ trong chính quyền Úc hiện tại là bạn bè, là bạn học của nhiều học sinh, sinh viên VN tại Úc, nên tiếng nói Cộng Đồng của chúng ta rất có giá trị, cho nên tôi đề nghi 2 em sớm liên lạc kín với các vị trong ban chấp hành CĐNVTD để được giúp đỡ.
Sau đây là danh sách các vị Chủ tịch CĐNVTD tại mỗi tiểu bang:
1. Ông Nguyễn Thế Phong, Chủ tịch CĐNVTD/Úc Châu, điện thoại: 0411 756 552
2. Ông Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch CĐNVTD/Victoria, (thành phố Melbourne) đt: 0411616453
3. Ông Nguyễn Văn Thanh, Chủ tịch CĐNVTD/NSW (thành phố Sydney) điện thoại văn phòng Cộng Đồng: 9727 5599
4. Bác Sĩ Bùi trọng Cường, Chủ tịch CĐNVTD/Queensland (thành phố Brisbane) đt: 0414 738 093
5. Ông Đoàn Công Chánh Phú Lộc, Chủ Tịch BCH/CDNVTD/SA
6. Bà Trần Vân Tuyền, Chủ Tịch BCH/CDNVTD/ƯA
7. Ông Lê Công, Chủ Tịch BCH/CDNVTD/ACT
8. Ông Lê Tấn Thiện, Chủ Tịch BCH/CDNVTD/NT
9. Bà Nguyễn Thị Kim Dung, Chủ Tịch BCH/CDNVTD/VVollongong
Xin lỗi tôi không có số điện thoại của nhiều vị Chủ tịch khác, nhưng chỉ cần 2 em hoặc gia đình 2 em liên lạc 1 trong những số điện thoại tôi nêu ở trên thì các vị Chủ tịch sẽ tự thông báo nhau và họ sẽ mở những cuộc họp kín để bàn cách giúp đỡ hai em. Rất Mến chúc 2 em vượt qua chặng đường khó khăn trước mắt... và chắc chắn tương lai tươi sáng đang chờ đón 2 em phiá trước. Cộng Đồng sẽ dang tay chào đón 2 em đến với mái nhà Tự Do
mà chắc chắn tình hình ở vn không khá khi vỡ nợ kinh tế dây chuyền đến rất gần, thất nghiệp tràn lan, phe phái đảng quỷ tranh giành ban hành luật "cắt tiết" thiết cổ dân đủ mọi thứ thuế tận thu , lạm phát chóng mặt , dân quyền thì không có, muốn gì cũng phải thân quen con ông cháu cha mấy thằng chức quyền còn không thì chẳng làm được gì ngoài những thứ tầm thường qua ngày, vậy thì thằng yêu nước lắm cũng phải bỏ xứ mà đi .
Nay khác rồi bạn ơi , kể cả những người mù quáng say lí tưởng cộng sản và được CA cài cắm ra nước ngoài , rồi họ cũng lặn mất tiêu , khi được thực sự sống trong xã hội tự do , dân chủ . Họ đều sáng mắt ra . Nhất là tại nước Úc , đất nước của những tù nhân và di dân .
Tôi hiện sống ở nước Úc , nhớ những ngày đầu tìm hiểu về nước Úc , tôi đã không tin nổi có một xã hội tốt đẹp như thế này trên trần gian .
Bạn quá lo xa .
Cười bể bụng hahaha!!!
TB : Mấy thằng cộng sản ở địa phương của tui ở, nó CƯỚP hết đất của tui gồi, bây giờ tui không còn đất để mần guộng nữa, lấy lúa ở đâu mờ ăn đây, gia đình tui thiệt sự là khổ đói lắm gồi đó bà con cô bác ơi ! Cú tui đi bà con ơi !
kính gởi 14 con vượn chúa ba đình.
và 200 con vượn con 63 tỉnh thành trên cả nước.
là một công dân VNCH,sau 75 vô cùng sung sướng và hảnh diện, được nhà nước giải phóng ba đình khoan hồng vì tội bi đỗ thừa TIẾP TAY CHO NGỤY QUYỀN SAIGON BÁN NƯỚC, do nhà nước giải phóng dư thừa lòng nhân đạo,thông báo cho chúng tôi biết chính xác thời gian, chỉ có 10 ngày học tập CÃI TẠO TƯ TƯỞNG TỐT LÀ ĐƯỢC TRỠ VỀ SUM HỢP CÙNG GIA ĐÌNH,nhưng mãi 2 năm rưỡi sau mới được ra trại,số cón lại 5-7- 10 năm,còn một số ít đến nay vẫn còn bi nhốt chưa ra trại, và gần 37 năm tự dưng trở thành ÔNG NHÂN DÂN LÀM CHỦ,được sống trong thiên đường xhcn thua loài thú được nuôi ở các nước tư bản giảy chết, chúng tôi luôn phải câm miệng đễ giữ quyền làm chủ,chúng tôi luôn được tự do bị cướp mất nhà cửa ruộng đất ,tự do được bị đàn áp, được bị khũng bố,được bị đánh đập,được bị bắt bớ giam cầm,vì tội biểu tình chống tàu xâm lược,hoặc không làm theo ý vượn nhà giải phóng ba đình,bỡi cái lũ côn dồ tay sai còn đảng còn tiền,mang tên công an nhân dân,cùng quần chúng tự phát và lực lượng chó săn hung dữ tấn công vô tội vạ.
suốt 37 năm được người giải phóng ban cho đời sống bầm cùng nghèo khổ quanh năm,thậm chí đau binh,hay bị tay nạn bất ngờ không có tiền đóng viện phí cứu chửa,thì được lương y như từ mẫu ban phước lành nằm hành lang chờ chết đi ông,bà.con ơi,tiền trường chưa kịp đóng thì con cái được tự do về nhà bắn bi thoải mái,cần một tờ giấy xác nhận đất đai hay nhà cửa thì thường nghe mấy thằng đầy tớ cấp phường hỏi liền, ĐẦU TIÊN KHỎI CHỜ,không có thì đi lai mõi giò,,cần mấy chú công an nhân dân bảo vệ an ninh khi xóm làng có sự cố thì mấy chú đang bận công tác trên bàn nhậu,chờ hoài không thấy bóng vía mấy chú đến nơi,khi có việc cần ra đường phố,nếu không thận trong có thể bị cướp giựt bất cứ lúc nào.
sau gần 37 năm do nhân duyên phước đức cùn cạn,nên được sống trong không khí vô cùng ngột ngạt khó thở của cái thiên đường xhcn quái thai,nên tôi có quá nhiều kinh nghiệm đễ nói thẳng ruột ngựa rằng,NẾU CÁC NƯỚC TƯ BẢN GIẢY CHẾT,MỠ VÒNG TAY TÁI TIẾP NHẬN ĐẠI TRÀ CHỦ NHÂN ÔNG THIÊN ĐƯỜNG XHCN TỴ NẠN CỘNG SẢN,thì chừng 1 năm sau dân số vn còn tròn 4 triệu vươn chúa,vươn cha,vươn con tự do sát nhập thiên triều,không lo bị chủ nhân ông biểu tình hay chống phá lật đỗ nhà nước xhcn quái thai.
nên nay tôi quyết định viết lên sự thật mà tưởng thú 3 dũng luôn trân trọng,xin vươn chúa,vươn con đồng ý cho CHỦ NHÂN ÔNG CHÚNG TÔI thôi được làm CHỦ ĐẤT NƯỚC,nếu các ông vươn không đồng ý ,thì tôi xin thưa rằng,chúng tôi không chấp nhận làm CHỦ ,từ khi còn được nằm trong trại cãi tạo của nhà nước chxhcnvn,và vẫn âm thầm tự hứa rằng rồi có một ngày... dù tuổi tác đã cao, đứng lên cùng dân tộc vn cầm súng bắn vào đầu bè lũ giải phóng miền nam, trước tiên làm lễ vật cúng tế tổ tiên cùng ngũ hổ miền tây và binh sỉ nam bắc chết vì tham vọng của bè lũ hiếu sát cộng sản ba đình,nhờ có internet ,có báo LỀ DÂN mà chúng tôi thổ lộ tâm tư mà không lo sợ lũ còn đảng còn tiền khũng bố hay bắt bớ giam cầm,cuối cùng không quên chúc cho bầy đàn giải phóng miền nam xây dựng thành công thiên dường xhcn dưới âm ty./.
Những trường hợp mà tôi biết"
1, Nhóm nghệ sĩ Múa Rối Nước (xin tỵ nạn nguyên đoàn)
2, Một Vận động viên bơi lội
3, Một tuyển thủ môn bóng bàn ?
Mặc dù chính sách tỵ nạn của Úc có thay đổi vì một số người (không riêng người Việt)lạm dụng, tuy nhiên nếu chứng minh được bạn không thể sống chung với đám Thú người VC thì bạn vẫn có nhiều cơ hội được chấp thuận. Phải liên lạc với BCH Cộng Đồng NGƯỜI VIỆT TỰ DO sở tại càng sớm càng tốt để được giúp đỡ. Chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ các bạn, những người Việt nô lệ tại nước CHXHCN VN
37 năm đi qua vẫn còn người đi tìm tự do - dân chủ vậy thì VN có tự do - dân chủ gấp ngàn lần sao?
Có anh trốn trại bằng cách xin đi vệ sinh, anh chàng ngồi trong bụi chà, lấy thân cây cao bằng thế ngồi, đội cho cây chiếc nón cói mà người nào cũng có khi đi lao động, bên ngoài nhìn như người vẫn ngồi đó, thật ra chàng ta đã lòn đi từ lúc đầu. Sau khoảng ba bốn phút, chú đội không thấy người ra liền cho tổ trưởng lao động chạy đến thì anh ta đã mất hút.
Nhưng số anh ấy không may, gặp lúc nước lớn anh phải lội từ kênh này qua kênh khác để ra sông, trong lúc đó bộ đội đã bắn báo động (ba lần, mỗi lần ba phát súng) rồi cho ghe nhỏ truy tìm. Đáng nói là khi phát hiện anh chàng đang lội, thay vì bắt lại dễ dàng vì anh ấy đã đuối sức, các chú đội lại nhắm bắn thẳng, gọi là bắn làm gương, máu loang đỏ ở khúc kênh khá lớn, sau đó xác được đưa lên ghe về trại.
Những trường hợp thế này không ít, Những người cùng ở trại với Hà bá lúc đó chắc còn nhớ.
Đảng nên cút đi cho đất nước hồi sinh, cho dân tộc Việt trường tồn. Ở VN hiện nay ngân khố trống rỗng, đảng đang dùng mọi thủ đoạn, đẻ ra hàng trăm thứ thu để cướp sạch của người dân. Với đà này đảng đang tích cực đào hố tự chôn mình. Dân khắp nơi ai oán lắm rồi, từ đứa trẻ còn học tiểu học cũng chửi đảng, không biết đảng có biết không
- Hai bạn xứng đáng là những vận-động-viên có tri-thức. Nếu ở lại, tương lai của 2 bạn cũng sẽ đi nhổ cỏ như cô nữ vận-động-viên huy chương vàng gì ở Hải phòng đấy.
- Chắc chắn sẽ còn nhiều vận động viên ở các bộ môn như bơi lội, điền kinh, võ thuật sẽ noi gương các bạn vì họ đang bị đối xử rất bất công và bị vắt chanh bỏ vỏ. Chúc may mắn.
Xin lỗi t/g nói sai rồi. Hai bạn Đông và Toàn đi "tìm đường cứu nước" như bác Hồ ta hồi xưa ấy chứ đâu có "trên bước đường tha hương" như t/g viết. Nhân dân ta thuộc nằm lòng khẩu hiệu: "Sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại" nên cứ thế mà làm theo. Trai hay gái cũng vậy phải ra nước ngoài bằng mọi cách để "tìm đường cứu nước": có cơ hội là phải nhanh chân, không thì xuất khẩu lao động cũng được, làm đĩ cũng ok.
Xin vào đảng viên một thời gian là giàu ba chê. Việt Nam dưới sự lãnh đạo tài ba của đảng Cộng Sản người dân hiện giờ gia đình nào cũng triệu phú. Không còn cảnh người bốc lột người, không còn tệ nạn xã hội do chế độ Mỹ Ngụy để lại như cướp bóc, cưỡng chế, trộm cắp, đĩ điếm, giết người, không còn cái cảnh cha đánh con, vợ chửi chồng. Lý do là vì nam nữ, già trẻ lớn bé bình quyền. Đạo đức không còn bó buộc như cha mẹ dạy dỗ con cái phải nghe lời như xưa. Người người, nam nữ đều có quyền như nhau, đọc trên báo chí chúng ta sẽ biết điều đó như Vợ đã từng vùng lên chặt chồng bỏ vào nhiều bao tải vất mỗ chỗ một bao. Tuổi teen hiếp bà già. Thầy cô bán thuốc lắc v v ...
Một xã hội tự do như vậy mà chối bỏ trốn đi thì quả thật là ngu. Ra nước ngoài như Mỹ, Úc, Pháp, Anh.... cày chết mẹ nhưng đến bao giờ mới kiếm được 100 ngàn dollars ??
Với tôi, tôi nhất định không đi đâu, ở Việt Nam chế độ XHCN chỉ cần 1 tháng tôi kiếm ít nhất cũng vài triệu.
Hai vận động viên bơi xuống XHCN này dốt thật.