Thánh lễ an táng Mẹ của blogger Paulus Lê Sơn
Đăng bởi cheoreo lúc 2:21 Chiều 22/04/12
VRNs (22.04.2012)
– Thanh Hóa – Thánh lễ an táng của bà Maria Đỗ Thị Tần, mẹ của Blogger
Paulus Lê Sơn hiện đang bị tạm giam tại trại tạm giam Bộ công an B14, đã
diễn ra lúc 5g30 sáng nay. Sở dĩ phải thay đổi giờ lễ (thông báo ban
đầu là 8g00) vì cha xứ Trinh Hà Micae Trịnh Ngọc Tứ đi vắng xa nên gia
đình xin cha khách ở giáo xứ bên cạnh. Cha Phaolô Lê Quang Dương chủ sự
đã thay đổi giờ lễ an táng.
Đến tham dự thánh lễ an táng bà Maria
ngoài thân nhân, bà con, giáo dân giáo xứ Trinh Hà còn có những người
bạn của Paulus Lê Sơn đến từ Nghệ An, Hà Nội,… như anh J.B. Nguyễn Hữu
Vinh, blogger Người Buôn Gió,… Đặc biệt có các anh em Nhóm Doanh nhân và
Trí thức Thái Hà, nhóm sinh viên Công giáo Thái Hà,… Người con yêu dấu
duy nhất của bà Maria là Lê Sơn, dù chưa hề bị kết án tù, nhưng vẫn
không thể có mặt trong tang lễ của Mẹ mình. Bà Maria Đỗ Thị Tần đã bệnh
nặng từ vài tháng nay, nhưng cho dù gia đình và luật sư Trần Thu Nam đã
làm đơn xin cho Sơn về thăm Mẹ đang hấp hối trên giường bệnh dù chỉ một
lần vẫn không nhận được bất kỳ hồi âm nào từ bộ công an, nơi đang tạm
giam Lê Sơn.
Nghi thức hạ huyệt tại nghĩa trang ở quê
nhà lúc 9g00 sáng. Mọi người tham dự đã thay mặt người bạn trẻ Lê Sơn
tiễn đưa bà Maria về với lòng đất mẹ chờ ngày sum họp với các thánh trên
thiên đàng. Bà Maria Đỗ Thị Tần sinh năm 1962, tính đến hôm nay đã làm
con Chúa trên dương thế gần tròn 50 năm.
Được biết tại Sài Gòn sẽ có 2 thánh lễ
do Nhóm học hỏi Học thuyết Xã hội của GH tổ chức lúc 17g00 hôm nay, Chúa
Nhật 22/04/2012 tại lầu 2 Nhà Mục vụ DCCT và Truyền thông Chúa Cứu Thế
tổ chức vào lúc 17g00 thứ hai 23/04/2012 tại Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp
Sài Gòn.
Xin kính mời tham dự.
Cha Phaolô Lê Quang Dương chủ sự lễ an táng bà Maria Đỗ Thị Tần
PV. VRNs
Hình: NBG
Bài Trong Ngày
http://www.chuacuuthe.com/archives/30285
+++++
Một đời vất vả nuôi con
Đăng bởi admin lúc 12:40 Chiều 22/04/12
VRNs (22.04.2012) – Sài Gòn – Kính tặng mẹ Lê Sơn
Một đời vất vả nuôi con
Đến nay con lớn ngồi trong lao tù.
Chỉ vì tiếng nói yêu thương
Chỉ vì đất nước thê lương ngút trời.
Dạy con khi mới làm người
Phải yêu dân tộc, phải yêu giống nòi.
Yêu đất nước bao năm tăm tối
Chốn hoang đàng duy vật lối trần gian.
Yêu người nghèo khó lầm than
Yêu người lỡ bước sa chân lỗi lầm.
Yêu con người còn trong bụng dạ
Đã đau thương chưa thấy ánh mặt trời.
Phải lên tiếng, con ơi phải lên tiếng
Bốn ngàn năm văn hiến nước Nam này.
Không để bóng quân thù soi lối cũ.
Dùng ngòi viết đâm vào quân bán nước
Bước hiên ngang trên khắp nẻo sơn hà.
Dù cho thịt nát, xương tan.
Dù cho ngục tối hoang mang kiếp người.
Để cho dân tộc vẻ vang
Để cho nòi giống không mang nồi buồn.
Mẹ ơi con vẫn chưa tròn
Những điều mẹ dạy vẫn còn trong tim.
Rồi năm tháng trôi dài trong đơn chiếc
Mẹ chờ mong, mong đợi con về .
Nhưng con trong chốn ngục lưu đày
Để đôi mắt mẹ hoằm sâu mong đợi.
Tú Anh
BÀI LIÊN QUAN
- Tin buồn: Bà Maria Đỗ Thị Tần, mẹ Paulus Lê Sơn từ trần.
- Thật nhẫn tâm
+++++++
Tang lễ mẹ Pauslus Lê Văn Sơn | for everyone |
Chúng
tôi đi từ 11 giờ tối. Đến 2 giờ 30 sáng ngày chủ nhật chúng tôi chỉ
cách nhà Sơn chừng 5 cây số. Nhưng không thể đi được vì đường tắc, tôi
đi bộ lên phía trên xem tắc đến đâu, đi hơn một cây số thì thấy mấy ông
xe tải đứng chờ nói với nhau. Chả biết tắc đoạn nào, chạy lên thấy dàu
hun hút.
Nghe
câu đó tôi quay về xe. Lạ thật đi trơn tru từng ấy quãng đường từ Hà
Nội vào đây, còn cách có mấy cây số thôi mà ngồi chờ 2 tiếng đồng hồ.
4 giờ 30 sáng chúng tôi có mặt tại nhà Sơn.
Mẹ
Sơn nằm trong quan tài giữa nhà, ngôi nhà trống hoác chơ
vơ chiếc quan
tài và cái chiếu có 3 người đàn ông đang ngủ say. Chắc cậu của Sơn, tôi
vất balo len vào giữa nằm dãn lưng mấy phút thì mọi người dậy, lục tục
kê bàn ghế để 5 giờ Linh Mục đến nhà làm lễ an táng.
Không
có kèn, trông. Đám ma giản dị nhất mà tôi nhìn thấy từ trước đến nay.
Những vòng hoa bằng giấy, một chiếc đài mở đĩa nhạc đám tiếng mất tiếng
còn. Chỉ khoảng hơn 30 người bà con hàng xóm đến dự, lát sau một xe ô tô
nữa từ Hà Nội vào, hai người bạn Sơn ở Vinh ra. Số khách xa về vỏn vẹn
12 người, nhưng chiếm một phần 3 số người đưa bà Maria Đỗ Thị Tần đến
nơi an nghỉ cuối cùng.
Khi Linh Mục làm thánh lễ an táng xong, cử hành bí tích vượt qua. Đến lượt một vị chủ tang là cán bộ thôn lên đọc lời ai điếu.
-
Lời ai điếu lắp đi lặp lại cám ơn sự có mặt của chính quyền...cám ơn
Đảng và chính quyền đã tạo điều kiện để bà Tần chữa bệnh, nhưng vì căn
bệnh hiểm nghèo....
Đám bạn Sơn ở Hà Nội không được nhắc đến một câu, đến Sơn cũng chả được nhắc.
Mấy
ông cậu Sơn ở quê vì neo người ríu rít chạy việc, chả để ý gì đến lời
ai điếu của cán bộ thôn. Chỉ có mấy bà dì Sơn nghe thấy là khóc nấc lên
đầy uất nghẹn
-
Sơn ơi...mẹ con chết rồi...sao con không về nhìn mẹ lần cuối...ai giữ
cháu tôi hãy để cháu tôi về với mẹ cháu lần cuối đi, trời ơi, hỡi trời
ơi...
Đám tang nhanh chóng, quan tài được đưa ra đồng, một lát đã xong.
Lúc
quan tài đi qua nhà hàng xóm, có người ngó ra cửa xem, rồi lại quay
vào. Có người đi xe máy bấm còi liên tục để vượt lên. Có những người lầm
lì che kín mặt bằng khẩu trang, nón cối đi theo sát chúng tôi.
Chúng
tôi qua nhìn ngôi nhà Sơn lần chót khi về, một ngôi nhà cũ kỹ, mục nát
và trống trải. Thứ đẹp nhất là bức ảnh của Lê Văn Sơn treo gần cửa ra
vào.
Nắng
đầu hè xứ Thanh ngột ngạt đến rợn người. Chưa thấy một đám tang nào đìu
hiu, lạnh lẽo đến vậy. Nghe câu chuyện của người ta kể về bà mẹ Sơn đi
mua đồng nát, mua được hai bao. Bê một bao ra cửa rồi quay vào bê nốt
bao kia. Quay ra không thấy bao trước, bà gửi bao sau đạp xe khắp Hà Nội
để tìm ai. Vừa đạp bà vừa khóc....
đứng canh đám tang
http://nguoibuongio1972.multiply.com/journal/item/553
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét