Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012

Viết cho những hàng rào dựng lên giữa lòng thành phố. Bảo vệ lũ giặc Tàu... /Viết cho một ngày tháng bảy



Viết cho những hàng rào giữa lòng thành phố

by Gió Lang Thang on Thursday, July 12, 2012 at 1:17am ·

 


Tuổi thơ tôi có kí ức một đoạn hàng rào
Ngày còn bé tôi vẫn chui qua trộm ổi
Bị bắt được, chưa ai dặn dò nói dối
"Con qua vườn, bứt mấy trái mà thôi..."

Thủa đến trường tôi vẫn nhớ những hàng rào
Tôi với bạn thường leo qua trốn tiết
Phố xá loanh quanh những buổi chiều mải miết
"Đi đâu về?", cô giáo vẫn hỏi thăm.

Và lớn lên tôi đã gặp những hàng rào
Không phải chặn những đứa trẻ qua vườn hái trộm
Không phải chặn những chàng trai lân la trốn học
Mà chặn dòng người yêu nước trước lũ xâm lăng

Ai đã ngăn
Tiếng hồn thiêng sông núi gọi
Vọng bao đời từ Tổ quốc bốn ngàn năm
Ai đã ngăn
Tiếng lòng mẹ Việt khóc
Những đứa con ra biển không về
Ai đã ngăn
Để đất nước ngày càng nhỏ lại
Bởi ngoại xâm và một lũ nội gian ?

Những hàng rào dựng lên giữa lòng thành phố
Biến một dân tộc anh hùng
Thành hèn nhát
Giấu nụ cười chua chát trên môi.

Những hàng rào dựng lên giữa dòng thành phố
Biến những chàng trai trẻ
Nhiệt huyết tuổi đôi mươi
Thành một hạng người lai tạp

Những hàng rào dựng lên giữa lòng thành phố
Bảo vệ lũ giặc Tàu
Đang từng ngày
Nhuộm đỏ máu quê hương
 
Nếu một mai những hàng rào biến mất
Đất nước này cũng biến mất theo chăng
Nếu một mai không còn ai xuống phố
Mảnh đất này có được giữ vẹn nguyên?


                                      12/7/2012
 






Viết cho một ngày tháng bảy

by Gió Lang Thang on Thursday, July 5, 2012 at 8:43pm ·



Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi
Bốn ngàn năm chân đất
Từ thủa cha ông dựng cờ mở nước
Đến bây giờ chân vẫn lấm lem.

Đất nước này có phải sinh từ truyền thuyết nàng Ngâu
Nước mắt cứ rơi mỗi ngày chứ không riêng gì tháng bảy
Hận thù căm phẫn trong lòng người vẫn từng giờ bùng cháy
Tiếng khóc mẹ già vẫn day dứt từng đêm.

Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi
Những chiến công trong sử sách vấn được đem ra đếm
Nhưng không đếm được
Có bao nhiêu giọt máu đào rớt xuống quê hương.

Lịch sử đất nước đâu chỉ được viết bằng máu xương
Mà bằng cả tiếng nói thân thương mà khi lọt lòng mẹ gọi
Bằng cả ca dao chầu văn hát nói
Tiếng hát mong chờ khi mẹ tiễn con đi...

Ai vẽ hình hài Tổ quốc tôi
Vẽ nên hình Nam Bắc phân li
Để mấy triệu người dân đất Việt
Ôm súng đạn ngoại bang mà trút thẳng vào nhau

Rồi biết bao người nằm dưới những thân tàu
Chìm dưới biển Đông khi trên đường bỏ xứ
Gạt nước mắt khi nhìn quê hương từ mặt biển
Lần cuối cùng nhìn về chữ S Việt Nam?

Để hôm nay
Những những người nông dân lầm lũi
Khóc không thành lời trên mảnh đất mình
Rơi vào tay kẻ lạ
Những người vợ khóc chồng những đứa nhỏ khóc cha
Đi biệt không về

Có biết chăng?
Những người con xót xa vì mẹ Việt
Bước xuống đường hô vang tên đất nước
Nhìn thấy trước mặt mình là những tai ương.

Việt Nam ơi! Con xin gọi tên Người là Tổ quốc
Non nước này chưa một phút bình yên
Đứng cạnh con, người hô "Muôn năm!" khản tiếng
Con cay mắt mình rồi, ơi hỡi Việt Nam!

...
6/7/2012





XEM THÊM 

- Chủ nhật, ngày 08 tháng bảy năm 2012, TRỰC TIẾP XUỐNG ĐƯỜNG NGÀY 8/7/2012, PHẢN ĐỐI TAM SA, ĐẢ ĐẢO ĐƯỜNG LƯỠI BÒ VI PHẠM CHỦ QUYỀN VIỆT NAM. 


- Thứ hai, ngày 02 tháng bảy năm 2012, TƯỜNG THUẬT TRỰC TIẾP CHỦ NHẬT YÊU NƯỚC 1/7/2012 http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/07/ang-cap-nhat-tuong-thuat-truc-tiep-chu.html



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét