Kiến nghị của ông Đào Tiến Thi gửi Bộ trưởng GD-ĐT Phạm Vũ Luận
ĐÀO TIẾN THI
Kính gửi
Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Vũ Luận
Tôi là Đào Tiến Thi, hiện đang công tác tại
Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam, địa chỉ 187B Giảng Võ, Hà Nội.
Thưa Bộ
trưởng
Như Bộ trưởng biết, trong mấy năm qua nhà
cầm quyền Trung Quốc có rất nhiều hành động gây hấn ngang ngược đối với
Việt Nam như liên tục ngăn cản, bắt giữ, đánh đập, đâm chìm tàu của
ngư dân Việt Nam ra làm ăn trên vùng biển của mình (trong khi đó chính
tàu của họ ngang nhiên vào đánh bắt trong vùng biển của ta), và hành
động nghiêm trọng nhất là 2 lần cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của ta
vào mùa hè năm ngoái, khiến dư luận phẫn nộ. Mùa hè năm nay, nhà
cầm quyền Trung Quốc còn đi những bước trắng trợn và ngang ngược hơn.
Chỉ trong hơn một tháng qua, chúng đã tiến hành mời thầu quốc tế 9
lô dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt
Nam, nâng cấp hành chính quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam
thành thành phố Tam Sa, đưa 30 tàu cá ra đánh bắt 18 ngày tại vùng
biển Trường Sa, và hiện nay đang rầm rộ đưa 23.000 tàu cá ra vùng
biển Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Cả cộng động quốc tế phẫn nộ và lo lắng
trước các hàng động trên của Trung Quốc huống chi người Việt Nam. Đối
với chủ quyền của chúng ta, đó là những hành động ăn cướp trắng trợn, trực tiếp cướp
đi miếng cơm manh áo của ngư dân làm ăn trên biển, và nguy hiểm hơn,
những hành động đó tiếp tục leo thang ngày một nhanh, khiến tính
mạng của cả dân tộc Việt Nam đang ở thế cực kỳ nguy hiểm. Một phần
biển đảo của chúng ta đã bị mất vào các năm 1974, 1988, nay nguy cơ tiếp
tục bị mất thêm và có nguy cơ mất nước hoàn toàn. Không những thế, đây là nỗi quốc nhục của cả dân tộc
ta, một dân tộc với gần 90 triệu dân, đứng thứ 13 trên tổng số gần
200 dân tộc trên toàn cầu, đủ tư cách là một dân tộc lớn, hơn nữa là một
dân tộc anh hùng đã từng chiến thắng những đội quân xâm lược hung dữ
nhất thế giới.
Chính vì những điều trên mà chúng ta hiểu
vì sao nhân dân Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh đã tiến hành nhiều
cuộc biểu tình nhằm bày tỏ sự phẫn nộ đối với quân xâm lược và
quyết tâm bảo vệ Tổ quốc của mình.
Trong cuộc biểu tình ngày 5-8-2012 vừa
rồi, con trai tôi, cháu Đào Lê Tiến Sỹ, sinh viên vừa học xong năm thứ
nhất Khoa Ngữ văn Đại học Sư phạm Hà Nội đã bị công an quận Hoàn
Kiếm bắt và giam giữ một ngày tại Trung tâm Lưu trú Lộc Hà (Đông Anh,Hà Nội), nơi trước kia gọi là Trung tâm Phục hồi Nhân phẩm, vốn là nơi
cải tạo dành cho gái mại dâm. Cùng bị bắt với cháu có khoảng 6, 7
cháu khác cũng là thanh niên, sinh viên.
Trong thời gian bị giam giữ, cháu đã bị
công an thẩm vấn, tra xét, đe dọa, coi việc biểu tình như một hành
động tội lỗi.
Ngay trong thời gian bị giam giữ, công an đã
gọi nhà trường đến bảo lãnh, và hiện nay công an giao cho nhà trường
xử lý.
Việc này chưa biết kết cục ra sao nhưng
trước hết chúng tôi thấy công an đã can thiệp thô bạo vào công việc
của nhà trường. Con trai tôi năm nay 19 tuổi, là tuổi thành niên, không
cần đến sự bảo lãnh của nhà trường trong trường hợp trên. Nếu cháu
sai phạm ngoài xã hội, công an, chính quyền cứ việc xử lý theo pháp
luật, còn nhà trường hoạt động trong phạm vi những quy định của Bộ
Giáo dục và Đào tạo và nội quy của nhà trường.
Xin nói thêm với Bộ trưởng rằng, trường
hợp con tôi vẫn là may mắn. Gia đình cháu sống tại Hà Nội, bố mẹ
đều là nhà giáo và chúng tôi ủng hộ việc làm chính nghĩa, cao cả đó
của con mình, nên luôn là chỗ dựa tinh thần cho cháu. Khoa Ngữ văn Đại
học Sư phạm Hà Nội là một khoa có thể nói rằng là nơi chuyên dạy về
tình yêu Tổ quốc và lòng nhân ái (bao gồm tình yêu đồng bào và tình
yêu nhân loại), và lại đào tạo lớp lớp thầy cô đi dạy tình yêu Tổ
quốc và lòng nhân ái, không bao giờ đi chống lại tình yêu Tổ quốc, yêu đồng
bào của các cháu, cho nên tuy lúc đầu có bối rối, nhưng sau khi
tìm hiểu sự việc, con người, tấm lòng của cháu, các thầy cô ở đây đã
có những chia sẻ nhất định, không truy bức, không xúc phạm cháu như thường
thấy diễn ra trong những trường hợp tương tự. Do đó, tuy đến nay chưa có
kết cục nhưng chúng tôi cũng tạm yên tâm. Ngoài ra chúng tôi còn được
một số giáo sư có uy tín, được cộng đồng mạng theo sát và ủng hộ.
Nhưng chính vì thế tôi lại vô cùng xót thương và lo lắng cho các cháu khác không
được điều kiện như con tôi. Ví dụ các cháu ở quê, thân
cô thế cô trên đất Hà Nội. Ví dụ các cháu có bố mẹ ít hiểu biết.
Ví dụ các thầy cô ở các trường không được như các thầy cô ở Đại
học Sư phạm Hà Nội. Sẽ có những cháu mà gia đình và thầy cô do
không đủ hiểu biết hoặc do quá sợ hãi mà lại tiếp tục hành hạ các
cháu chẳng kém công an. Biết đâu có cháu còn bị nhà trường “hãm”
trong suốt thời gian học còn lại, bị mất đi nhiều cơ hội tốt. Và
biết đâu có cháu còn bị đuổi học nếu chủ trương kiểu như Trường Đại
học Công nghiệp TP. Hồ Chí Minh. Ngoài ra, số học sinh, sinh viên gặp nạn
không chỉ là những cháu bị bắt, mà nhìn chung cháu nào đã đi biểu
tình nếu nhà trường biết cũng đều bị rắc rối ít nhiều. Trong cuộc
biểu tình ngày 8-7, tôi có gặp một sinh viên Đại học Luật Hà Nội
phải “thay hình đổi dạng” khi đi biểu tình. Cháu nói rằng năm ngoái
đi biểu tình đã bị nhà trường gọi lên kiểm điểm rồi. Nếu ngư dân ta
hiện nay đi làm ăn trên biển của mình nhiều khi phải đi như kẻ ăn trộm
trước sự săn đuổi của tàu Trung Quốc đã là việc đau xót thì việc
các sinh viên phải ngụy trang lòng yêu nước ngay giữa thủ đô tự do như
cậu sinh viên Đại học Luật Hà Nội lại càng đau xót và bi hài hơn.
Thưa Bộ
trưởng
Như Bộ trưởng biết, giáo dục tình yêu Tổ
quốc, tình yêu con người là mục tiêu số một của nhà trường XHCN của chúng ta. Và
nhà trường của chúng ta trong suốt thời gian từ khi lập nước (1945)
đến hết thập kỷ bảy mươi của thế kỷ XX đã làm xuất sắc nhiệm vụ
này, chính vì thế mà lớp lớp thanh niên hào hùng ra trận, làm nên
chiến thắng vĩ đại trong ba cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc: chống
Pháp, chống Mỹ, chống Trung Quốc xâm lược. Yếu tố quyết định thắng hay bại không ở
chỗ quân đội, vũ khí mà ở chỗ biết khơi dậy lòng yêu nước của mỗi
công dân hay không mà thôi. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói:
“Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước.
Đó là một truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc
bị xâm lăng thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng
vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm khó khăn, nó
nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước”. Chính lúc
này đây, lúc giặc đã lăm le ngoài bờ cõi, đã làm chủ một phần biển
đảo của ta, tinh thần yêu nước ấy cần phải được khơi dậy, đặc biệt
là trong nhà trường. Tiếc thay, càng gần đây, việc giáo dục lòng yêu
nước, lý tưởng sống cao cả cho tuổi trẻ ngày càng sa sút. Chúng ta
hằng ngày, hoặc đọc trên báo chí hoặc tận mắt chứng kiến những
hiện tượng vô cảm, những lối sống ích kỷ, tham lam, những hành động
bạo lực dã thú bất chấp luật pháp và đạo lý.
Trong bối cảnh trên, việc làm như con trai tôi
và một số cháu thanh niên, sinh viên khác thật vô cùng đáng quý. Những điều
hay lẽ phải được thầy cô và sách giáo khoa dạy đã thấm sâu vào tâm
hồn, vào nhận thức của các cháu, và các cháu đã biến nó thành
hành động cụ thể, thiết thực một cách hoàn toàn tự giác. Nó là
những hoa trái đầu mùa mà hiện nay đã hơi hiếm hoi của ngành giáo
dục mà biết bao công sức dạy dỗ, rèn luyện mới có được. Vậy thì
cớ sao bây giờ lại đang tay bẻ gãy, đập nát, tự mình phủ định việc
làm của mình, đi ngược hoàn toàn với mục tiêu giáo dục? Đấy không chỉ là
tội lỗi mà còn là việc làm phản giáo dục đến quái gở.
Người xưa có chuyện một người đi câu mang cái giỏ không đáy, cho nên dù
câu được bao nhiêu cá thì cuối cùng vẫn về không. Ấy là người ta
muốn nói về loại người ngu đần hoặc là loại người đi câu nhưng không
có mục đích lấy cá mà vì mục đích khác. Chẳng lẽ bây giờ chúng ta
cũng dạy học sinh yêu nước theo kiểu ấy? Nhiều người muốn dẹp biểu
tình yêu nước của sinh viên luôn lý luận rằng “Đã có Đảng và Nhà
nước lo”, hay “Để khi nào Đảng và Nhà nước yêu cầu đã, bây giờ cứ
học tốt đi”, đó cũng là một thứ lý lẽ tự phản lại điều đã dạy. Nó
trái hoàn toàn với khẩu hiệu “Đâu cần thanh niên có”, trái với hình
ảnh của những Trần Quốc Toản, Nguyễn Trung Trực, Trương Định, Phạm
Văn Nghị, Võ Thị Sáu,... những người đó có bao giờ nói “đã có vua (hay
sau này là Đảng) lo” đâu.
Do vậy
tôi đề nghị Bộ trưởng, với tư cách người đứng đầu ngành giáo dục, trước
việc làm sai trái của ngành công an và của nhiều cấp chính quyền, phải tích cực
bảo vệ các cháu, dứt khoát không tiếp tay để truy bức, kỷ luật các
cháu. Việc làm sai trái của Trường Đại học Công nghiệp
TP. Hồ Chí Minh như năm ngoái - ra thông báo sẽ đuổi học sinh viên nào
đi biểu tình chống xâm lược - là một việc làm phi pháp, trái đạo
lý, trái hẳn chính những điều họ dạy cho sinh viên của họ, không
biết Bộ trưởng đã xử lý hay chưa?
Chúng ta
phải sống và làm việc theo hiến pháp, pháp luật và đạo lý, chứ
không phải như những cỗ máy vô cảm. Phải phản đối và xử lý những việc
làm sai trái, kể cả những nghị định, quyết định vi hiến, trái luật,
trái đạo lý. Trong trường hợp cụ thể thấy không nên biểu tình thì
người lãnh đạo phải có cách ứng xử nhân văn, đúng luật, và tôi tin
rằng sự có lý có tình sẽ được các cháu ủng hộ ngay.
Bắt bừa, quy chụp bừa, miễn sao dẹp được thì thôi là cách tiêu diệt
lòng yêu nước.
Còn nếu thực sự thấy không cần giáo dục
lòng yêu nước, xin Bộ trưởng hãy cho loại ra khỏi chương trình những Nam quốc sơn hà, Hịch tướng sỹ, Bình
Ngô đại cáo, Tuyên ngôn độc lập, Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến,...
loại ra khỏi chương trình những bài học lịch sử về Hùng Vương, về
Hai Bà Trưng, Lý Bí, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần
Bình Trọng, Trần Quốc Toản, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Nguyễn Huệ,...
về Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa,
Điện Biên Phủ,...
Để con em chúng ta hôm nay khỏi ôm theo lòng
yêu nước đau đớn và vướng vào những hệ lụy oan khốc.
Thưa Bộ
trưởng
Tôi viết ra những điều trên trong nỗi xúc
động và bất bình cao độ của một phụ huynh, của một nhà giáo, của
một công dân, của một trí thức luôn luôn đau đáu với vận nước và sự
nghiệp giáo dục. Trong nỗi xúc động đó, nếu có chỗ nào lời lẽ quá
căng thẳng xin Bộ trưởng thông cảm.
Xin trân trọng cảm ơn Bộ trưởng.
Đào Tiến Thi
(Ghi chú: tác giả gửi thẳng cho blog này)
http://thongcao55.blogspot.com/2012/08/kien-nghi-cua-ong-ao-tien-thi-gui-bo.html
Một phó Thủ tướng gốc Hoa khai man lý lịch, buôn lậu ma túy
Phạm Hiện
8-8-2012
http://danlambaovn.blogspot.com/2012/08/mot-pho-thu-tuong-goc-hoa-khai-man-ly.html?utm_source=BP_recent
Kính gửi các Đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội
Tôi là Phạm Hiện, lão thành cách mạng 91 tuổi, 67 tuổi Đảng, năm 1940 từng tham gia rải truyền đơn cách mạng ở khu mỏ Hòn Gai, năm 1943 về Hà Nội tham gia Công hội Đỏ, năm 1945 lên chiến khu vào Giải Phóng Quân và nhập ngũ từ đấy, năm 1977 là Chánh Văn phòng Ban B68 của Trung ương Đảng do đồng chí Trần Xuân Bách phụ trách, công tác ở Campuchia. Do bị mổ nhiều lần, lại tuổi cao sức yếu cần được nghỉ ngơi, nhưng thấy có một việc quá hệ trọng, nguy hại đến Đảng và đất nước nên phải viết bài này gửi các đồng chí và các đồng chí đảng viên để mong cùng được quan tâm.
Năm 2001, qua đơn thư tố cáo và nguồn tin phản ánh của cán bộ thuộc Thành ủy và Công an Hải Phòng, đồng chí Vũ Quốc Hùng, ủy viên TW Đảng, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra TW đã đề nghị Bộ Chính trị, Ban Bí thư cho thẩm tra việc khai man lý lịch bản thân và gia đình của ông Hoàng Trung Hải. Ban Bảo vệ Chính trị nội bộ TW đã quyết định thành lập Đoàn Kiểm tra do đ/c Nguyễn Bình Giang, Phó trưởng ban Thường trực Ban BVCTNBTƯ, ủy viên TWĐ các khóa 6,7,8 phụ trách và đã xác định: “Về thành phần dân tộc, quê quán mà đ/c Hoàng Trung Hải UVTW Đảng, Thứ trưởng Bộ Công nghiệp đã khai trong lý lịch từ ngày vào Đảng đến nay là không đúng sự thật”. Ông Hải đã khai sinh là người dân tộc Kinh, quê Quỳnh Giao, Quỳnh Phụ, Thái Bình mặc dù sự thật là người gốc Hoa, quê tại Long Khuê, Chương Thâu, Phúc Kiến, Trung Quốc.
Bố đẻ ông Hoàng Trung Hải người Trung Quốc tên là Sì Sói (tên Việt là Hoàng Tài), trong lý lịch Đảng viên năm 1952 còn lưu trữ ở Cục Cán bộ Bộ Quốc phòng đã khai: dân tộc Trung Hoa, trong lý lịch khai lại tháng 4/1954 khai: Hoa Kiều. Theo hồ sơ lưu trữ của công an Hải Phòng, ở Bản Đăng ký Hộ khẩu ngày 15-6-1977 và bàn khai nhân khẩu ngày 01-3-1979, bác ruột của ông HTH tên là Coọc Dzếnh sinh năm 1926, dân tộc Hán, quê: Long Khê, Chương Thâu, Phúc Kiến, Trung Quốc. Chú ruột HTH sinh năm 1936 cũng khai trong sổ hộ khẩu là dân tộc Hán.
Trong Báo cáo của Công an Hải Phòng có đoạn viết: “Đ/c Hải có một người chú ruột tên là Hoàng Quốc Chí vào Đảng năm 1954, đến năm 1982 bị xóa tên khỏi ĐCSVN vì lý lịch không trung thực, quan hệ phức tạp, có tư tưởng quan điểm sai trái, phát ngôn vô tổ chức, hay chửi bới, nói xấu chế độ…” .
Một đảng viên vi phạm Điều lệ Đảng, không trung thực với Đảng, với tổ chức, dấu giếm, khai man lý lịch, vi phạm Điều 1 Quy định số 57-QĐ/TW ngày 03-9-2007 của Bộ Chính trị khóa X, thông thường phải bị đuổi khỏi Đảng mà sao lại được cho giữ đến chức Phó Thủ tướng ??? !!!.
Điều phản nghịch này có thể xuất phát từ hai lý do. Lý do thứ nhất xuất phát từ điều bí ẩn liên quan đến sự điều hành ngầm của Trung Quốc. Hai là, do HTH đã rất “tài” trong việc nịnh bợ mua chuộc cán bộ lãnh đạo, đút lót, chạy quyền, chạy chức.
Khi đã khỏi vòng cong đuôi rồi HTH lại nghênh ngang thách thức bằng cách cho người gọi điện cho Trưởng đoàn Thẩm tra của Ban BVCTNBTW hẹn ra một địa điểm gần khách sạn Đai U. Thấy giọng lạ, đ/c Giang hỏi ra đấy có việc gì thì được trả lời “Cứ ra khắc biết”. Tại địa điểm hẹn lúc ấy đ/c Trưởng đoàn Thanh tra thấy HTH đang vui vẻ tươi cười với một đoàn người Trung Quốc ăn mặc sang trong, từ khách sạn Đai-U đi ra.
Ngoài thế lực ngầm nào đó từ Trung Quốc, chắc chắn HTH đã dùng tiền mua được khá nhiều cán bộ lãnh đạo. Bà Diễm Hồng, vợ đ/c Phan Diễn (lúc ấy là Thường trực Ban Bí thư) được ban cho nhiều Hợp đồng Bảo hiểm trị giá hàng trăm triệu Đola. Họ hàng, thân tín của thủ tướng Phan Văn Khải cũng được đối xử rất hậu hĩnh. HTH còn khoe: “Cụ Mạnh TBT ủng hộ tôi và nói đã đưa vấn đề lịch sử chính trị bản thân và gia đình tôi vào két sắt khóa lại vĩnh viễn. Từ nay sẽ chẳng còn một ai “dám” hoặc “có thể” lật lại được vấn đề nữa …”.
Tiền đâu mà HTH mua được hết các quan to và hối lộ, đút lót khắp nơi như vậy?
Tiền buôn lậu ma túy.
Một trí thức trẻ tên là Lê Anh Hùng, sinh năm 1973, nhiều năm qua đã gửi nhiều đơn thư và bản tường trình dày hàng trăm trang với đầy đủ chứng lý đi khắp nơi, đưa cả lên mạng, để tố cáo một số vị lãnh đạo cao cấp nhất của Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội đã và đang bị HTH mua chuộc rồi đưa vào tròng để bị HTH dắt mũi. L.A. Hùng bị đưa vào nhà thương điên nhưng vì có các thế lực giằng co nên anh lại được thả ra. Anh tiếp tục dịch những cuốn sách tiếng Anh trình độ cao và viết nhiều bài chính trị, kinh tế rất trí tuệ, chứng tỏ là người không những không điên mà còn rất thông minh và có tài. Ngày 01-6-2012 mới đây anh lại vừa tung lên mạng bài “ĐƠN TỐ GIÁC VỀ BĂNG ĐẢNG MA TÚY CỦA ÔNG HOÀNG TRUNG HẢI TẠI CÔNG TY MAY VIỆT TIẾN”.
Trong lá đơn này LAH kể rằng chính vợ anh (Lê thị Phương Anh, sinh năm 1984) đã bị lừa đưa vào băng đảng ma túy của HTH, đã từng làm tổ trưởng của Tổng công ty May Việt Tiến tại Tràng Tiền Plaza, trong đó có kho chứa ma túy của băng đảng HTH. Bức thư có đoạn: “Vợ tôi kể một lần cô ấy xách hai va ly ma túy đi giao hàng, vừa ra khỏi tòa nhà Tràng Tiền Plaza thì bị công an ập tới bắt giữ. Tuy nhiên, chưa đầy hai tiếng sau cô ấy lại được thả ra. Sau này Trọng cho vợ tôi biết là lần ấy chính ông Hoàng Trung Hải đã can thiệp để cứu vợ tôi … Vào tháng 6-2007, sau khi nghe vợ tôi tố cáo ông H.T. Hải buôn bán ma túy, ông Nguyễn Khánh Toàn (Thứ trưởng TT Bộ Công an) đã định vào Đông Hà rồi cùng tôi vào Quy Nhơn để điều tra – điều này cũng đồng nghĩa với việc ít nhất là Bộ Công an cũng đã nghi vấn về cái chết của tay trợ lý thân cận của ông HTH từ lâu… Trong thời gian tham gia băng đảng ma túy của ông Hoàng Trung Hải, vợ tôi đã biết nhiều vụ giết người diệt khẩu do băng nhóm này thực hiện dưới sự chỉ đạo của ông HTH. Sau đây là 5 trong số những nạn nhân đó: (1) Viên trợ lý người Quy Nhơn của ông HTH (vụ này do chính ông HTH “sám hối” và kể với vợ tôi), (2) Loan (vụ này do Thúy cho vợ tôi biết sau khi vợ tôi từ Anh trở về đầu năm 2008 v v … ”.
Toàn những sự việc động trời và hoàn toàn có thật. Đúng như Nghị quyết 4 của BCHTWD đã chỉ ra về tính nghiêm trọng của sự suy thoái về chính trị, tư tửong, đạo đức lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên, chủ yếu là trong đảng viên có chức có quyền, kể cả ở cấp Trung ương.
Tôi mong các đồng chi thấy rõ trong cả bầy sâu như chủ tich Trương Tấn Sang đã chỉ ra thì HTH là một trong vài con sâu to nhất, ghê gớm nhất cần loại trừ để làm sạch Đảng. Điều càng cực kỳ quan trọng là cái ông Phó Thủ tướng gốc Hoa này rất có thể còn là con ngựa thành Troa cần diệt để trừ họa mất nước.
Hà Nội ngày 5 tháng 8 năm 2012
Phạm Hiện
Số nhà 5 hẻm 2/245/6 phố Khương Trung
Điện thoại: 04 38 583 750
Cảm ơn rất nhiều một gia đình có lòng yêu nước son xắc !
Bộ trưởng nào rảnh đi trả lời thư tào lao kiểu này.
Ông đoán động cơ nào mà con tôi đi biểu tình thì cứ đoán theo suy nghĩ của ông, nhưng ông nếu chỉ căn cứ vào cái tên mà kết luận về tư tưởng và nhân cách của một con người thì đủ biết ông là hạng người gì. Một người không được học hành cũng không nghĩ như thế, huống chi ông xưng là kiến trúc sư, là loại người được học hành cao, có bài bản hẳn hoi.
Thứ hai, nếu con tôi tham gia ngay cả chỉ cho vui với bạn bè thì rõ ràng cũng không thể là hành động tội lỗi. Hành động biểu tình do yêu nước hay đi cho vui hay do "các thế lực thù địch" xúi giục", xét về mặt pháp lý là như nhau: pháp luật chỉ quy tội theo hậu quả của hành động gây ra, chứ không quy tội ý nghĩ, động cơ. Trong ý nghĩ, từ bé đến nay, có thể ông đã từng muốn đánh, muốn giết không ít người, nhưng có ai kết tội ông không?
Thứ ba, việc bắt người vô cớ rồi truy bức mà ông cho đó là "chuyện tào lao" hay sao?
Và cuối cùng xin nói với ông rằng, cái tên Đào Lê Tiến Sỹ của con tôi không hề liên quan gì đến cái học vị tiến sỹ cả. Tôi họ "Đào Tiến". Ông nội tôi Đào Tiến A, bố tôi Đào Tiến B, các anh em tôi, cả anh em chú bác, cả dòng họ tôi đều mang chữ "Đào Tiến" trước tên chính, còn Lê là họ vợ tôi. "Đào Lê Tiến" là họ của cả bố và mẹ ghép lại, ông hiểu chưa?
(Đính chính lại)
Sau đó thì cũng êm.Từ tổ khu phố, đến phường, quận và trường các cháu học, êm hết tuy khá vất vả, khổ sở.Tối thứ báy , biểu tình lần 3 anh gọi điện cho tôi. Tôi lên nhà anh .Vợ anh ngồi một góc, ôm chặt cô con gái, đầu tóc rũ rượi.Cháu trai ngồi đối diện với bố, đang nói rất hùng hồn.Anh nhìn sang hướng khác , im lặng.Thấy tôi cháu hét lên:Yêu Tổ quốc là có tội à?
Tôi giận quá cũng nói to:cháu đi biểu tình thì đụng được đến chân thằng Trung quốc à?Yêu Tổ quốc thì yêu mẹ mày trước đã.Thế đấy.
Bác và con bác đi biểu tình, cũng làm cho lính đảo thấy ấm lòng! tôi không muốn dùng từ "cảm ơn" (nghe nhạt lắm?)nhưng các bác trong bờ làm thế cũng là một cách tiếp lửa cho lính, rất quý!
Bác đè nghị cái lão không ấn tượng ấy làm gì? lão có học hành gì đâu ! Hơn nữa,khi dân mình còn cái kiểu " kính gửi, kính xin.."thì quan nó còn điếc mãi...
- Trường Sa – Việt Nam; Hoàng Sa – Việt Nam
- Bảo vệ ngư dân Việt Nam
- Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam
- Đả đảo Trung Quốc xâm lược
- Phản đối Trung Quốc tập trận tại Biển Đông
- Phản đối Trung Quốc thành lập Tam Sa
TẶNG CÁC BẠN TRẺ TÌNH NGUYÊN XUỐNG ĐƯỜNG
Các bạn trẻ tình nguyện
Sáng nay đã xuống đường
Mũ tai bèo duyên dáng
Chao ôi là dễ thương .
Giương cao cờ , biểu ngữ
Dẫn đầu đoàn tuần hành
Những khẩu hiệu yêu nước
Dậy song mặt hồ xanh .
Và đã chung số phận
Những người yêu nước mình
Tình nguyện cũng bị tóm
Vào trại giam trá hình .
Giữa thời đại văn minh
Mà phải chịu tẩy não
Yêu nước sao tội tình
Phải lăn tay ,khai báo .
Lần đầu tiên đối mặt
Trước cường quyền gian manh
Aó xanh cười ngạo nghễ
Thấy mình cao hơn mình .
Thấy cuộc đời đẹp quá
Sau một ngày dấn thân .
Nói và làm không song hành với nhau thì chỉ nhận được kết quả ngược lại những gì đã giáo dục cho thế hệ trẻ ngày nay.
Hậu quả nhản tiền...
TH
TH