Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Luật sư Nguyễn Văn Đài bị nhà cầm quyền CSVN ngăn chặn không cho sứ quán Hoa Kỳ đến đón để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. -------- Tường thuật của bloggers Phương Bích và Hoàng Dũng Cdvn ( Làm việc với an ninh Hà Nội ----------- Phỏng vấn Luật sư Đài về việc bị ngăn không cho gặp trợ lý Ngoại trưởng Mỹ) . =======> Thêm 1 bằng chứng nữa cho thấy "thiên đường XHCN" của chúng ta dân chủ gấp vạn lần "bọn tư bản giãy chết".




Bài đăng : Thứ bảy 13 Tháng Tư 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ bảy 13 Tháng Tư 2013


Luật sư Nguyễn Văn Đài bị ngăn không cho gặp trợ lý Ngoại trưởng Mỹ

Luật sư Nguyễn Văn Đài (DR)
Luật sư Nguyễn Văn Đài (DR)

Hôm nay, 13/04/2013, tức là chỉ một ngày sau khi diễn ra đối thoại nhân quyền Mỹ-Việt lần thứ 17 tại Hà Nội, Việt Nam đã ngăn không cho luật sư Nguyễn Văn Đài, một nhà hoạt động nhân quyền tại Hà Nội, gặp phó trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách nhân quyền Daniel Baer. Trả lời RFI Việt ngữ qua điện thoại hôm nay, luật sư Nguyễn Văn Đài kể lại sự việc.


Luật sư Nguyễn Văn Đài
13/04/2013
Luật sư Nguyễn Văn Đài : Đầu tuần này, sứ quán Mỹ có gởi cho tôi lời mời đến khách sạn Métropole Hà Nội 3 giờ chiều ngày 13/04 để gặp ông Daniel Baer, phụ tá Ngoại trưởng Mỹ, sau khi ông tham gia đối thoại nhân quyền Mỹ-Việt. Nhưng chiều hôm qua, cơ quan an ninh thông báo là tôi không được đi dự buổi đối thoại này. 

Ngay sau đó, tôi có thông báo cho sứ quán Mỹ về sự ngăn chận của cơ quan an ninh Việt Nam, thì họ nói là trong cuộc gặp với một viên tướng Bộ Công an, ông này đã nói là phụ tá Ngoại trưởng Mỹ có thể gặp bất kỳ người Việt Nam nào. Do đó, họ sẽ nêu vấn đề này trong cuộc gặp vào buổi tối với Bộ Ngoại giao và Bộ Công an Việt Nam. Sáng nay, họ cho biết là Bộ Ngoại giao và Bộ Công an đã đồng ý cho tôi gặp phụ tá Ngoại trưởng Mỹ. 

Thế nhưng, thay vì cho tôi đi, an ninh Việt Nam đã huy động một lực lượng rất hùng hậu, gồm mấy chục nhân viên an ninh, cảnh sát, dân phòng, huy động rất nhiều phụ nữ trong khu vực đó, để lập thành những hàng rào trên con đường đi vào nhà tôi. Họ còn đặt nhiều biển « cấm người nước ngoài », biển « khu hạn chế », « cấm quay phim chụp ảnh ». 

Phía sứ quán Mỹ thông báo là 2 giờ chiều nay sẽ cho viên chức chính trị đến để đón tôi đi. Đúng 2 giờ chiều nay, ông này có đi ô tô đến để đón tôi tới khách sạn gặp phụ tá Ngoại trưởng Mỹ, thế nhưng, ông đã không thể vượt qua được hàng rào an ninh dày đặt trước cổng nhà tôi. 

Trước đó, bác sĩ Phạm Hồng Sơn cũng bị ngăn chận tại nhà, nhưng khi một xe khác của sứ quán Mỹ đến đón thì họ cho bác sĩ Sơn đi, nhưng riêng cá nhân tôì thì bị ngăn chận. Hai ngày trước đây, chị Hiền, vợ luật sư Lê Quốc Quân cũng bị ngăn chận tại nơi làm việc, nhưng khi xe sứ quán Mỹ cũng đã đón được chị đến gặp phụ tá Ngoại trưởng Mỹ. 


RFI : Theo luật sư biết thì đối thoại nhân quyền Mỹ Việt lần này có đạt được kết quả gì không ? 

Luật sư Nguyễn Văn Đài : Về chi tiết cuộc đối thoại nhân quyền thì họ không nói rõ, nhưng họ thông báo là đối thoại này rất tốt, rất mang tính xây dựng. Thế nhưng, những hiện tượng bên ngoài, song song với đối thoại đó cho thấy là tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam vẫn còn nặng nề. 

Thứ nhất, hôm qua, họ đã đánh vợ con mục sư Nguyễn Công Chính hết sức nặng nề. Trên đường bà và con trai đi thăm chồng, họ đã chặn xe, lục soát đồ đạt và lột hết quần áo của họ ra để khám người. Trước đó, họ cũng đã bắt anh Vũ Mạnh Hùng, nguyên là nhà giáo của trường Cao đẳng Kinh tế.

Hiện nay, anh Vũ Mạnh Hùng vẫn bị thẩm vấn và chưa biết sẽ bị khởi tố với tội danh gì. Anh Nguyễn Chí Đức, một người đấu tranh dân chủ cách đây vài ngày cũng đã bị đánh trọng thương trên đường đi làm việc. 

RFI : Xin cám ơn luật sư Nguyễn Văn Đài. 



Thanh Phương RFI


___________________________



Thứ bảy, ngày 13 tháng tư năm 2013

Tự do gấp vạn lần thằng giãy chết là đây chứ đâu?
Ngõ 1 Tạ Quang Bửu - nơi xe của sứ quán Hoa Kỳ tới đón luật sư Nguyễn Văn Đài bất thành
Xong việc nhà đã 13 giờ 5 phút. Vào mạng đọc được tin, 2 giờ chiều nay sứ quán Hoa Kỳ sẽ đến đón luật sư Nguyễn Văn Đài, để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Chả nghĩ ngợi gì nhiều, tôi nhét điện thoại và chứng minh thư nhân dân vào túi với mấy chục ngàn, bắt xe buýt đến phố Tạ Quang Bửu. Đến nơi là 13 giờ 54 phút. Mất mấy phút ngó nghiêng, xác định vị trí rồi cứ đường hoàng tiến vào ngõ.

Ngõ vắng. Vào đến hơn 100 mét mới nhìn thấy bóng áo công an, dân phòng. Thêm dăm bảy bà phụ nữ tóc hoa râm, kê ghế ngồi dọc vỉa hè. Một bà dân phòng già còn cầm ve vẩy cái dùi cui, nom rất oách.

Bên trong trụ sở cụm dân cư cạnh đó đầy nhóc người, mà thoạt đầu tôi cứ tưởng có đám cưới. Chắn ngang cái ngõ nhỏ tiếp theo (hẳn là lối vào nhà LS Đài) là 3 cái biển cấm. Một biển cấm quay phim chụp ảnh. Hai biển cấm vào khu vực bảo vệ bằng tiếng Anh và tiếng Việt. Tôi dừng lại đọc đàng hoàng, rồi tìm chỗ đứng để quan sát mà không vướng víu đường đi lối lại, dễ bị họ kiếm cớ để đuổi. Đương nhiên, những con mắt soi mói bắt đầu tập trung vào tôi. Nhưng cứ hễ ai nhìn tôi là tôi lại nhìn thẳng vào mắt họ. Đương nhiên họ lại quay đi. Áng chừng khoảng gần năm chục người đủ thành phần, đứng đầy cả ngõ.


Chưa đầy 2 phút sau, cái đám người ấy bỗng nhốn nháo. Mấy người từ trong trụ sở cụm dân cư chạy ra. Tôi quay ra nhìn vế phía đầu ngõ. Một chiếc xe 15 chỗ màu bạc tiến vào. Đến chỗ đám người kia thì chiếc xe dừng lại. Tôi ngó ra phía đầu xe xem biển xe, chả nhớ số, chỉ thấy có chữ - NG.

Ah! Hẳn là xe ngoại giao. Tôi cứ nghĩ là xe ngoại giao là xe 4 chỗ kia. Đám người kia bu lại quanh xe, vẻ rất đe dọa. Chiếc xe chỉ đừng lại chừng một phút rồi lùi lại. Tôi hy vọng có người của sứ quán bước xuống…Nhưng không. Chiếc xe lùi ra tận ngoài ngõ rồi mất hút.

Tôi thất vọng nhìn theo bóng chiếc xe. Đám người kia có vẻ hả hê, cười nói xôn xao. Bọn họ gọi điện tới tấp, đọc biển số xe cho đầu dây bên kia. Người này khoe nhìn thấy 2 người trong xe, người kia kể một người ngồi phia dưới, người nữa bảo hình như đó là tay Mạnh nào đó. Trông bộ dạng họ tươi vui, hý hửng như vừa giành được một thắng lợi to lớn nào đó.

Một lũ ngu ngốc, thảm hại! Họ không biết rằng chính họ mới là những kẻ man di mọi rợ trước cái nhìn của thế giới như thế nào. Thực lòng tôi cảm thấy hổ thẹn với những đồng bào của mình. Tôi rất muốn hỏi vì sao họ làm thế, nhưng tôi biết sẵn câu trả lời sẽ là gì. Thậm chí, họ có thể dùng vũ lực để câu lưu tôi mà chả có lý do gì.

Tôi không vội về ngay. Nghe thấy một tay tre trẻ bảo: “kiểu gì cũng chưa thể rút ngay được”

Môt chiếc xe máy chờ tới, loay hoay quay đầu. Những ánh mắt đổ dồn vào phía tôi. Mặc cho tôi nhìn thẳng vào họ, họ vẫn không quay đi. Tôi quay ra bảo cậu thanh niên đang đẩy chiếc xe máy vào phía sau lưng tôi:

-  Người ta đang ngắm nghía cái xe của cậu đấy. Xe đẹp hả?
-  Kệ người ta chứ. Việc của họ mà.
-  Ah! Có lẽ không phải an ninh hay nhà báo gì đó.

Bỗng lại thấy mấy tay chỉ chỏ về phía ngoài ngõ. Mấy người thì thầm với nhau vài câu rồi gọi nhau đi ra. Tôi ngó theo, thấy cả cái ngõ vắng teo, có mỗi hai người ngồi trên một chiếc xe máy, đang đỗ sát vỉa hè. Tôi và cậu thanh niên mới tới cùng đứng quan sát. Cái đám đông bu quanh hai người đàn ông đi xe máy mỗi lúc một đông. Trong khi đằng kia người ta lao xao, cậu thanh niên quay ra hỏi tên tôi. Nghe tôi nói tên, cậu a lên, chìa tay ra bắt tay và giới thiệu:

-  Em là Hoàng Dũng. Chị vừa add em làm bạn trên facebook đấy.

Sau màn chào hỏi nhau vui vẻ, chúng tôi lại tiếp tục quan sát đám đông đang bu quanh hai người đàn ông kia. Một tay vẫy chiếc xe tải nhỏ của CSGT quay đầu, tiến ra ngoài ngõ, bốc mấy vị kia lên thùng xe, còn xe máy thì chắc có người của họ chạy xe theo.

Xem ra đến đó là kết thúc rồi. Tôi chào Hoàng Dũng để ra bến xe buýt, mong muốn về nhà ngay để tường thuật cho bà con facebook biết. Khi hai chị em đi ra, trong khi mình đường hoàng, đầu ngẩng cao, mắt nhìn thẳng thì mấy bà già lại nhấm nháy, thì thầm như kẻ trộm cắp. Tôi thấy họ phải dùng tới cả lực lượng này để phục vụ cho chiến dịch ngăn chặn tự do của công dân, thì thật bôi bác quá chừng.

Sai lầm của Hoàng Dũng là không mang xe theo luôn mà cứ để đó. Cậu ấy đi cùng tôi ra bến xe buýt. Hai chị em ngồi uống trà ngay cạnh bến xe. Lần đầu tiên gặp nhau, nhưng hai chị em nói chuyện khá cởi mở. Cho dù cậu ấy có là an ninh, hay là ai đi chăng nữa thì tôi cũng chả ngại, bởi những điều mình nói và nghĩ chả có gì phải giấu giếm.

Ngồi một lát, tôi ngỏ ý muốn về. Hoàng Dũng bảo để em đèo chị về, em có 2 mũ bảo hiểm. Nếu cậu ấy không cùng đường thì tôi cũng sẽ vẫn tháp tùng cậu ấy quay lại lấy xe, vì tôi cảm thấy môt mình cậu ấy chắc không an toàn. Về đến đầu ngõ, tôi rút điện thoại, chụp quang cảnh cái ngõ một kiều rồi post lên mạng. Giá mà có công nghệ chụp ảnh bằng trí nhớ thì tốt biết mấy?
Ngõ 1 Tạ Quang Bửu - nơi xe của sứ quán Hoa Kỳ tới đón luật sư Nguyễn Văn Đài bất thành

Quả như tôi dự đoán, vừa vào đến chỗ gửi xe, đám người kia lập tức gọi nhau tràn sang. Lại cái trò kiểm tra hành chính cũ rích.

Hoàng Dũng trình chứng minh thư, nhưng không đồng ý trình giấy tờ xe: “ Em đang không tham gia giao thông, tại sao phải trình giấy tờ xe? Em biết anh muốn làm việc với em, thì tại sao không về Phường?”

OK! Về Phường!

Hoàng Dũng rất bình tĩnh, vì đương nhiên có chống lại cũng chả được. Cũng chả căng thẳng làm gì. Chúng ta đều quá quen cái tự do ở đất nước này nó như thế nào rồi. Một tay công an bảo: để anh lái vì anh thạo đường hơn.

Hoàng Dũng cũng vui vẻ : OK!

Tôi đi vào, ngó biển tên hiệu của anh công an. Trí nhớ của tôi thật tệ, chỉ nhớ họ và tên là Chử và Minh, còn đệm là gì lại quên béng mất. 

Xe đi qua trước mặt tôi, hai chị em tôi chào nhau. Lẽ ra tôi có thể tự nhận là người quen của Hoàng Dũng, rồi đi theo cậu ấy về Phường, nhưng nếu thế, ai sẽ thông báo cho mọi người những gì vừa xảy ra đây?

Tôi lại một mình đi ra bến xe buýt, trước những cái nhìn dò xét của đám người kia. Điêu quan trọng là phải về nhà, để kịp kể cho mọi người biết những gì đã xảy ra đã chứ. Rất may, khi Binh nhì Nguyễn Tiến Nam gọi điện hỏi thăm bình tình, tôi bảo cậu ta thông báo ngay việc Hoàng Dũng đã bị lực lượng đa thành phần áp giải về Phường Bách Khoa. Tôi muốn thông báo cho tất cả mọi người biết về tình trạng của Hoàng Dũng là hoàn toàn khỏe mạnh, thái độ rất hòa nhã, vui vẻ và yêu đời để tránh một kết cục xấu nào đó có thể xảy ra với cậu ấy.

Nhiệm vụ tường thuật của tôi đến đây là hết. Tôi chưa kịp phát biểu về những cảm nghĩ của tôi trước sự kiện này. Nó hoàn toàn không đơn giản là một việc ngăn chặn tự do công dân,  một cách hết sức trắng trợn như thế. Thực sự rất buồn và xấu hổ!

*

Trước đó, trên mạng đã loan tin thày giáo Vũ Mạnh Hùng, giảng viên trường Cao đẳng kinh tế kỹ thuật thương mại (Bộ Công thương) đã bị xe công an chặn bắt khi đang lưu thông trên đường. Thày Hùng là người tích cực chống tham nhũng từ nhiều năm nay. Có người phỏng đoán, đây là một biện pháp ngăn chặn các cuộc tiếp xúc từ phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ, trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.



____________________



Làm việc với an ninh Hà Nội.

by Hoàng Dũng Cdvn (Notes) on Saturday, April 13, 2013 at 11:45am


Tất cả các thông tin đưa ra dưới đây có thể khác với nội dung đã được anh Nguyễn Văn Bình an ninh not Thống đốc ghi lại, nhưng không nhất thiết phải khác với sự thật :D

Khoảng 12h hơn, em có mặt ở Hà Nội sau khi đi từ quê lên. Em vào fb thì được biết là Luật sư Nguyễn Văn Đài sẽ có cuộc hẹn với thành viên Đại sứ quán Mỹ tại nhà riêng, tuy nhiên an ninh Hà Nội đã rải quân có ý đồ ngăn chặn cuộc gặp này.

Em xin địa chỉ anh Đài và tính qua luôn, nhưng anh Đài nói sau 14h hãy qua, vì có thể có nhiều trò vui. Vừa là bản tính tò mò, vừa là xem an ninh Hà Nội làm ăn thế nào, em liền có mặt lúc 14h hơn xíu hehe.

Đến nơi thì thấy rất đông các lực lượng cơ quan công quyền quanh quẩn gà rù bên ngõ hẻm đi vào nhà Luật sư Đài. Đặc biệt, trước hẻm nhà anh có 3 biển cấm: cấm người nước ngoài, cấm vào và cấm quay phim chụp ảnh. Dễ sợ.

Đứng chứng kiến vụ cãi cọ giữa khoảng 20 nhân viên công quyền với 2 trung niên dáng vẻ khắc khổ về vụ giấy tờ xe. Đứng xem chán chê, tôi gửi xe vào nhà chị trông xe gần đó, vì thấy có quá nhiều cặp mắt hau háu nhìn vào xe mình :D. Khi ấy 2 anh trung niên và con xe tội nghiệp đã bị 1 ô tô và vài nhân viên công quyền hốt đi.

Thấy chị Phương Bích (lúc đó em không biết đó là chị Phương Bích, chỉ cho là 1 người dân thường quanh đó) hình như đang nói gì đó mình, em liền nhào vào chào hỏi luôn :D, chị giới thiệu thì em hồ hởi mà khoe ngay là em mới add chị, hôm qua em đã cười khùng khục vì cái status của chị viết về ba chị :D. Hai chị em có nói vài câu ngắn, rồi lượn ra khỏi khu vực ào ào như sôi kia. Chị Phương Bích cho biết là xe của sứ quán đã đến nhưng họ không vào được và đã bỏ ra về. Có lẽ họ cũng chỉ muốn tận mắt chứng kiến và trải nghiệm cái sự vô lý của nhà cầm quyền Việt Nam, an ninh Việt Nam mà thôi, tôi cho là vậy. Muốn trao đổi, thời nay, nào có khó gì?

Uống 1 ly trà đá, xem chừng có vẻ tình hình êm, hai chị em tính vào lấy xe ra về, vì em tính chở chị Bích Phượng về. Chị đồng ý (ai dè vừa update bên chị, chị đồng ý chỉ vì lo cho em, muốn đi cùng em xem sao :D, cảm ơn chị). Chị cũng luôn nói là em phải cẩn thận đấy, có thể nó sẽ bắt em. Em cũng cố trấn tĩnh cho chị rằng chị đừng lo, em được biết là an ninh Hà Nội nhẹ nhàng hơn an ninh Saigon nhiều, với cả quan điểm của em luôn ôn hòa, nên không có gì nghiêm trọng đâu, em cũng muốn xem họ thế nào :D

Vừa vào trả tiền gửi xe thì cu CAP tên Chử Lê Minh tiến vào đòi xét giấy tờ xe và giấy tờ tùy thân. Cũng có vẻ hơi lớn giọng một chút, đòi hỏi một chút. Nghe chừng mình giải thích mà ảnh không nghe, mình toạc móng heo luôn: Tôi biết mục đích của anh muốn tìm hiểu tôi là ai, đến đây làm gì, thế nên anh vòng vèo giấy tờ xe làm gì, tôi đi về Phường với anh, được chưa?

Chử Lê Minh vẫn hung hăng đòi kiểm tra giấy tờ xe, mình không chịu. May lúc ấy đồng chí an ninh Tuấn Anh gật đầu là khỏi kiểm tra giấy tờ xe và để tôi đi về Phường.
...

Về Phường, Minh bàn giao ngay lập tức cho an ninh sau khi dẫn tôi vào phòng sâu tít trong cùng. Vì ở sâu trong, nên không biết có nhiều bạn Hà Nội đang chờ tôi ở ngoài. Cảm ơn các bạn :x

Làm việc với anh an ninh tự xưng là Nguyễn Văn Bình not Thống Đốc xung quanh những câu hỏi anh ở đâu, đến làm gì, quan hệ với anh Đài ra sao, biết những ai ở Hà Nội, ở Saigon, đã gặp những ai... Sau vài câu thông thường thì ảnh đột ngột hỏi: Có biết Con đường Việt Nam không?

Ồ, thì ra là cái đuôi đây rồi! Em các bác ồ lên trong bụng. Tài! Chả hiểu là các anh phát hiện ra em từ bao giờ, mới đây hay từ lúc em ghé thăm anh Đài. Và thế là tất cả các câu hỏi sau đó đều xoáy xung quanh Phong trào Con đường Việt Nam. Cũng chả khác mấy lần làm việc ban đâu của các bác an ninh Saigon là bao!

À, trước khi đó, các bác có đòi kiểm tra ba lô *chứa dầu ăn - quà tặng Lân Thắng* của em. Em từ chối. Em bảo: Tôi biết các anh hoàn toàn có thể kiểm tra được ba lô của tôi, nếu các anh muốn, dù tôi từ chối. Nhưng tôi vẫn từ chối. Mặc dù trong ba lô của tôi chẳng có gì cả. Tôi từ chối để khi các anh kiểm tra ba lô của tôi là các anh đã vi phạm trắng trợn vào quyền con người của tôi, và các anh tự chứng minh rằng mình đã mất đi chính nghĩa.

Thế là đồng chí Bình đành chịu thúc thủ hehe. Trong một trường hợp khác, nghiêm trọng hơn, tất nhiên là các anh an ninh vẫn kiểm tra tài sản cá nhân của những người bị 'mời' về đồn. Tuy nhiên, chúng ta vẫn nên nhắc nhở việc làm của các anh như vậy là vi phạm luật pháp. Để sau đó chúng ta hoàn toàn có quyền vạch mặt những hành động phi pháp đấy ra. Đó là điều quan trọng.

Các bác an ninh có hỏi về các hoạt động của Phong trào CDVN, vai trò của tôi trong PTCDVN, đánh giá về PTCDVN... Tôi trả lời thành thực với những gì mình suy nghĩ. Tôi cho đây là một phong trào không đấu tranh cực đoan, nó tốt cho xã hội. Tôi là một trong các thành viên khởi xướng của Phong trào. Phong trào hiện nay chưa phát triển như kỳ vọng vì nhiều nguyên nhân....

Tôi viết mấy dòng này không phải để quảng cáo cho Phong trào Con đường Việt Nam như anh Nguyễn Chí Đức nói. Anh hoàn toàn có thể hiểu là tôi đang quảng cáo và tôi không tìm cách phản bác điều này. Phong trào Con đường Việt Nam không là một tổ chức kinh doanh tìm kiếm lợi nhuận, không đòi quyền con đường việt nam nói riêng và không có ý định tìm kiếm cho mình một cơ hội chính trị nào đó. Thế cho nên, giả sử như cái nick fb của tôi có viết tắt sau đó là Cdvn hay trong những chuyện trên fb của tôi, tôi hay đề cập đến Phong trào Con đường Việt Nam, quyền con người thì tôi cho đó là điều hết sức bình thường và cần thiết. Đoạn này không chỉ giành riêng cho anh Đức hehe, mà có thể gửi cho một số bác thắc mắc về tôi và Phong trào.

Cuối giờ, khoảng hơn 6pm, anh Bình gọi 2 dân phòng vô ký khống vào bản làm việc (2 anh ký mà chả đọc gì sất :D) vì tôi không ký. Tôi nại lý do là ở Saigon tôi chưa từng ký 1 biên bản làm việc nào mà bây giờ ra đây tôi ký, lỡ mai mốt các bác Saigon biết, sẽ trách em :D
Bác Tuấn Anh còn trách tôi không có bản lĩnh. Tôi chả buồn trả lời bác rằng đúng là tôi làm gì có bản lĩnh gì đâu :p

Tôi rời CAP Bách Khoa lúc 6h20pm. Gọi cho mấy bạn HN thì các bạn ấy đang đứng chờ trước CAP rồi, thật là vui biết mấy. Mấy anh em trên đường về quán nhậu, tranh nhau kể khoảng thời gian ngắn ngủi vừa qua. Thật là ấm lòng và thật là vui vì chỉ 1, 2 năm trước, làm gì có chuyện những người hoạt động lại đến đồn CA đòi người một cách bình thường như thế?!

Về update facebook mới thấy mọi người share, like, comment, add... quá trời, lại càng thấy vui. Một lần nữa em cảm ơn các bác đã quan tâm đến em trong chiều nay. Em viết bài này khá lộn xộn, mong các bác thông cảm. Em dùng đại từ nhân xưng em-bác, tôi... cũng là chưa hợp lý, mong được đại xá :D


Em xin cập nhật là anh Tần và anh Hồng (2 trung niên em nói ở trên) đã được thả về lúc 7pm, sau em vài chục phút. Và các bác an ninh có giải thích rằng thì là mà lần này bên Việt Nam không đồng ý cho sứ quán gặp anh Đài. Em gật gật tỏ ý hiểu thì ra là vậy. Nhưng em gật không có nghĩa là vậy đâu nha, anh Bình. Người ta là công dân tự do của một đất nước tự do mà anh lại cản trở như thế thì thật là tôi thấy xấu hổ hehe...

Hanoi 1:41 14/4/2013.




____________________




Hình: Pham Vu Nguyen

Lsư Nguyễn Văn Đài 
    Tôi xin gửi cảm ơn đến các anh chị em hôm nay không quản ngại nguy hiểm đã đến ủng hộ tôi. Thành thật xin lỗi những anh chị em đã vì tôi mà bị sách nhiễu, bị bắt. Tôi xin mời các anh chị em uống cafe để bày tỏ sự xin lỗi nhé.
    Chúc các anh chị em luôn mạnh khỏe, chân cứng đá mềm trên con đường đấu tranh dân chủ hóa đất nước.

Lsư Nguyễn Văn Đài
Anh Tây trong ảnh là Viên chức chính trị Hoa Kỳ Michael Orona. Người đã tới đón tôi hôm nay nhưng không vượt qua được hàng rào an ninh, cảnh sát và phụ nữ.

Từ trái sang: Luật sư Nguyễn Văn Đài, Ls Lê Quốc Quân, Viên chức chính trị Hoa Kỳ Michael Orona, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn

Lsư Nguyễn Văn Đài
    Úi giời ơi, an ninh VN còn huy động đảo chục bà phụ nữ ra định nằm ăn vạ quan chức ngoại giao Hoa Kỳ. Xấu hổ quá.

Lsư Nguyễn Văn Đài
    Thưa bà con cô bác, lúc này xe của tòa sứ quán Hoa Kỳ đã tới đón , nhưng xe bị chặn bên ngoài. Quan chức chính trị Hoa Kỳ Michael Orona không thể vượt qua được hàng rào an ninh dày đặc.

Lsư Nguyễn Văn Đài
    Từ hôm đầu tuần, mình đã nhận được lời mời của Sứ quán Hoa Kỳ đến nói chuyện với Ngài Daliel Baer, Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ. Nhưng hôm qua an ninh thông báo không cho mình đi. Mình đã báo cho Sứ quán HK biết việc đó. Trong cuộc họp tối qua với Bộ Ngoại giao và Bộ CA của VN, phía Hoa Kỳ đã nêu sự vụ này. Sau đó 2 Bộ của VN đã đồng ý cho mình đi gặp Trợ lý Ngoại trưởng HK vào chiều nay. Nhưng sáng nay, phía an ninh VN lại lật lọng, cho 1 lực lượng đông đảo an ninh và cảnh sát đến bao vây khu vực nhà mình. Sử dụng biển báo "RESTRICTED AREA"; NO FOREIGNERS; NO CAMERA trên con đường vào nhà mình. Tòa ĐS HK thông báo sẽ cho xe tới đón mình vào chiều nay. Chiều nay lại có kịch hay để xem, mời bà con theo dõi. Luật sư Nguyễn Văn Đài. Mời bà con đến Ngõ 1 phố Tạ Quang Bửu, phường Bách khoa, Hà nội để xem kịch và chụp ảnh vào khoảng 2 giờ chiều nay.


____________________


BÀI ĐàĐĂNG


- Thứ sáu, ngày 12 tháng tư năm 2013 BS bất đồng chính kiến Nguyễn Đan Quế nói về cuộc điện đàm với Phụ tá Ngoại trưởng đặc trách Dân chủ Nhân quyền và Lao động, Daniel Baer để chuẩn bị cho buổi Đối thoại Nhân Quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. http://bietkichxaxu.blogspot.com/2013/04/bs-bat-ong-chinh-kien-nguyen-que-noi-ve.html

- Thứ sáu, ngày 12 tháng tư năm 2013 Hạ viện Hoa Kỳ bắt đầu "điều tra" về việc lộng quyền, tàn ác đối với người dân của Đảng “dzà” Nhà nước ta. Đúng là không có gì nhục nhã “dzà” xấu hổ hơn. ( Hạ viện Hoa Kỳ điều trần về tình trạng nhân quyền Việt Nam và đàn áp Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong nước. ------------------ Phỏng vấn tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc Điều hành của tổ chức BPSOS -------------- Toàn văn bản điều trần bằng Anh ngữ của ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam có trụ sở tại Paris và Phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ) http://bietkichxaxu.blogspot.com/2013/04/ha-vien-hoa-ky-bat-au-ieu-tra-ve-viec.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét