Chính quyền và côn đồ, tuy hai mà một
at 5/01/2013 07:15:00 PM
Quốc
gia nào trên thế giới cũng phải có một đội quân để giữ an ninh trật tự
công cộng, gọi là cảnh sát, công an. Tiếng Pháp còn gọi cảnh sát bằng
chữ “Gardien de la paix” (người gìn giữ sự yên lặng, hòa thuận trong xã
hội) thay vì “Police” (cảnh sát).
Trên
khắp thế giới, dù cộng sản hay tư bản, chưa thấy một quốc gia nào dung
dưỡng bọn du côn du đãng, thường gọi là côn đồ, lập thành băng nhóm,
trộm cấp, giật dọc, cướp bóc, trấn lột dân lành. Những bọn đó là mầm
mống gây bất an trong xã hội, là phần tử bất hảo cần phải bài trừ. Chính
quyền các nước văn minh thường bắt giam bọn chúng, giáo dục, dạy nghề,
giúp chúng trở lại đời sống lương thiện. Trừ những kẻ ngoan cố, tiếp tục
phạm pháp thì phải xử án cầm tù.
Quái
lạ thay, tại Việt Nam ngày nay bọn “côn đồ” được cộng sản Hà Nội dung
dưỡng, mượn tay chúng đàn áp, đánh đập dân chúng tàn nhẫn, thay thế công
an hay phụ với họ khi cần.
Trong
những cuộc đàn áp dân oan lúc nào cũng có bọn côn đồ thẳng tay đánh đập
dân chúng bằng gậy gộc, công an đứng nhìn làm ngơ, hoặc cùng hợp sức
đánh dã man hơn.
Ngày
21 Tháng Tư vừa qua, cũng tại huyện Tiên Lãng, tỉnh Hải Phòng xảy ra
thêm một vụ xô xát vì cưỡng chế đất đai. Cũng tại huyện này đã xảy ra vụ
đàn áp gia đình ông Ðoàn Văn Vươn. Theo lời một nhân chứng, ông Lương
Văn Chinh, nông dân ở xã Ðại Thắng, huyện Tiên Lãng nói với BBC, “Khoảng
12 giờ trưa thấy có khoảng 20 người mặc áo bảo vệ, áo chống đạn và 40
người ‘xã hội đen,’ đầu trọc, xâm trổ đầy mình, cởi trần đang xô xát,
đạp phá ruộng dưa, đánh đập bà con. Lúc đó có ông chủ tịch, phó chủ tịch
và trưởng công an xã Ðại Thắng, huyện Tiên Lãng, thế mà họ thờ ơ.”
Báo
tuổi trẻ ngày 22 Tháng Tư đăng bài: “Côn đồ hành hung dân Tiên Lãng.”
Bài báo mô tả hơn 50 đối tượng lạ mặt dùng gậy gộc đánh đập những người
dân không chịu bàn giao đất để nhà nước bán cho công ty TNHH Hoa Thành.
Giá đền bù 20,700 đồng một mét vuông so với giá thị trường là 8 triệu
đồng một mét vuông! Kết quả có 6 nông dân bị trọng thương.”
Báo chí “lề phải” trong nước đăng tải tin tức na2y với những lời bình luận gay gắt dành cho chính quyền địa phương.
Một
nhà báo công khai phát biểu: “Nếu nhà nước không bắt giam và trị tội
những kẻ sử dụng côn đồ thì làm sao chính quyền tránh khỏi bị mang tiếng
côn đồ.”
Bằng
chứng công an công khai bảo vệ và sử dụng bọn côn đồ trong vụ cưỡng chế
ở Tiên Lãng bởi vì dân chúng địa phương ghi nhận được các biệt danh của
giới giang hồ có mặt trong cuộc xô xát, như Hoàng Văn Chương (Chương
“sực”) ngụ xã Bắc Hưng, như Phường “tố,” như Hòa “lể,” cả hai tên này
ngụ xã Nam Hưng. Tin tức còn cho biết một nhóm giang hồ khác hơn chục
người ở quận Kiến An được mời về và họ cho biết sau đó được trả công hai
triệu đồng mỗi người!
Tại
phường Gia Thụy, quận Long Biên, thành phố Hà Nội, dân oan nhứt quyết
không giao đất. Hàng trăm dân tỉnh Long An tuyên bố chấp nhận cho nhà
nước bỏ tù, hoặc chết trên đất của tổ tiên để lại, nếu công an và côn đồ
cưỡng ép họ vào đường cùng. Do đó công an, dân phòng, ngay cả bọn côn
đồ du đãng cũng phải tạm thời rút lui trước những phản ứng dữ dội từ
phía dân chúng.
Những
bài bình luận của các blogger trên Internet về công an nhân dân Việt
Nam dựa vào bọn “côn đồ” để giải quyết công việc, họ dùng những chữ
“công an và côn đồ tuy hai mà một.”
Ngày
28 Tháng Ba, 2013 phóng viên Thanh Quang đài RFA loan tin: Công an tỉnh
Dak Lak đứng nhìn côn đồ hành hung ông Phạm Văn Chung ở thôn Buôn
Triết, xã Dur Kmal. Vì lý do nhà cầm quyền muốn chiếm đất của ông Chung
tự khai khẩn hai năm qua.
Ngày
22 Tháng Tư, 2013 dân oan Dương Nội kéo nhau về Hà Nội khiếu nại vụ
trưng thu đất trái phép, bị một nhóm côn đồ cầm gậy dộc dao búa, kéo đến
khu đất tranh chấp đánh đập bà con đang cấy lúa. Vụ này được biên tập
viên Mặc Lâm của đài RFA đưa tin ngày 27 Tháng Tư, 2013: “Trong lúc bọn
côn đồ tấn công người dân Dương Nội thì công an đứng nhìn và còn cố tình
không lập biên bản về những hung khí cũng như tang vật đã sử dụng. Vậy
thử hỏi công an Dương Nội bảo kê cho ai”?
Trên
đây là nói về côn đồ công khai đàn áp dân oan theo lệnh của công an.
Còn nói về tôn giáo thì những năm tháng qua, côn đồ phải giả danh “quần
chúng bức xúc tự phát” bao vây nhà thờ, tu viện, chửi bới, hành hung
linh mục, tu sĩ, giáo dân vì những vị này “lợi dụng tôn giáo,” “vi phạm
pháp luật.” Vi phạm mà công an không can thiệp, không lập biên bản,
không truy tố, chỉ để cho “dân tự phát” hành động mà thôi.
Ngày
5 Tháng Ba, 2012, Linh Mục Giuse Nguyễn Quang Hoa thuộc giáo phận
Kontum bị ba côn đồ hành hung. Ngày 1 Tháng Bảy, 2012, LM Gioan
Baotixita Nguyễn Ðình Thục, giáo xứ Con Cuông, bị công an, dân phòng, và
côn đồ ngăn cản không cho dâng lễ ngày Chủ Nhật. Tòa Giám Mục Vinh cho
rằng “vụ việc này là cao trào và kết quả những mưu tính lâu dài, được
dàn dựng công phu, kỹ lưỡng của các thế lực đen tối.”
Ngày
7 Tháng Mười Một, 2011, ông Trần Văn Vinh, người ngoại đạo xác nhận,
tại giáo xứ Thái Hà ở Hà Nội bị xã hội đen kéo tới tấn công đập phá và
hành hung linh mục, giáo dân.
Công
an và côn đồ hành động có kế hoạch nhịp nhàng như vậy nên một giáo dân
nói rằng: “Tôi cảm giác mình đang rơi vào một đám thảo khấu côn đồ... Có
chế độ nào đất nước nào như vậy không? Tôi không thể tưởng tượng nổi
những người như vậy lại đại diện cho một nhà nước, cho nên nhà nước này
quả thật rất mờ ám và hành xử rất côn đồ...”
Sở
dĩ nhà nước không để cho công an đánh đập thẳng tay dân oan là vì nếu
xảy ra thương tích trầm trọng hay án mạng thì sinh ra kiện thưa, nhà
nước không thể bỏ qua dễ dàng trước dư luận. Chi bằng nhờ du đãng hành
hung, dù có xảy ra việc gì đi nữa công an không khi nào lập biên bản thì
dư luận không vịn vào đâu để mà tố cáo.
Về
các vấn đề liên quan đến tôn giáo, công an không có lý do để hành hung,
nên phải mượn côn đồ giả dạng “người dân tự phát” vì họ không hoan
nghênh việc thờ phượng của giáo dân trong xóm nên phải hành động.
Chủ
trương và suy nghĩ một cách ấu trĩ của nhà cầm quyền không che giấu
được dư luận. Tuy nhiên nhà cầm quyền vẫn lì lợm, chai đá, dù bị đồng
hóa với bọn côn đồ cũng bất chấp, miễn sao chiếm được đất của dân, ngăn
cấm được tự do tín ngưỡng, kẻ thù của chủ nghĩa cộng sản vô thần. Cho
nên lời phê phán của một nhà báo Tuổi Trẻ: “Nhà nước sử dụng côn đồ thì
làm sao chính quyền tránh khỏi bị mang tiếng côn đồ,” là đúng.
Võ Long Triều - Diendantheky
TỔNG HỢP CHUYỆN DÀI NHIỀU TẬP Ở “THIÊN ĐƯỜNG” XHCNVN : CÔNG AN LƯU MANH, CÔN ĐỒ HÀNH HUNG, ĐÁNH CHẾT NGƯỜI DÂN
http://bietkichxaxu.blogspot.com/2013/04/cong-con-o-hanh-hung-anh-chet-nguoi-dan.html
___________________
XEM THÊM
Chủ nhật, ngày 28 tháng tư năm 2013
2/5/2013: "Đơn Tố cáo & Tố giác công an lộng hành"
Ngày 8/9/2011 "Tâm công an" (CSCĐ) dẫn côn đồ đến hành hung.
Hình do tổ BS cấp cứu BV Sài Gòn Sài Gòn chụp
Ngày 2/3/2013 côn đồ giật máy chụp hình và hành hung
nhưng chúng được Công an phường 28, Bình Thạnh bao che.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 02
tháng 05 năm 2013
ĐƠN TỐ CÁO và TỐ GIÁC
(Tố cáo vụ án giết người & Tố giác công an lộng hành)
Kính gởi: - Thiếu
tướng Nguyễn Chí Thành, Giám
đốc Công an TP HCM
- Viện trưởng Viện kiểm
sát nhân dân TP Hồ Chí Minh
- Chánh Thanh tra Công an Thành phố Hồ Chí
Minh
Đồng kính gởi: - Chánh Thanh tra bộ Công an
- Trung tướng TRẦN ĐƠN, Tư lệnh Quân khu 7
- Tư lệnh bộ tư lệnh TP.HCM
- Đại tướng TRẦN ĐẠI QUANG Bộ trưởng bộ Công
an
- Đại Tướng PHÙNG QUANG THANH Bộ trưởng bộ Quốc
phòng
- Các cơ quan truyền thông, báo chí, đài phát
thanh, đài truyền hình.
I.
Người
tố cáo, tố giác:
-
Họ tên:
HUỲNH CÔNG THUẬN. CMND: 330668464. Hiện tạm trú tại số 280/14A
đường Huỳnh Văn Bánh, Phường 11, Quận Phú Nhuận, TP.HCM.
- Điện thoại: 0983323336 - Email: huynhcongthuan@gmail.com
- Điện thoại: 0983323336 - Email: huynhcongthuan@gmail.com
II.
Tố
cáo vụ án giết người:
Vào lúc 9g30 ngày 8-9-2011
đang ngồi quán café cốc trước trụ sở Ngân Hàng Vietcombank TPHCM ở bến Chương
Dương (nay là đường Võ Văn Kiệt) có người đến gây sự và sau đó anh ta dẫn theo
2 tên côn đồ mình đầy hình xâm đến, một tên ra phía sau dùng vỏ chai thủy tinh
đập mạnh vào đầu tôi máu tuôn xối xả từ đầu xuống ướt cả áo quần, ướt cả bàn
ghế, vợ chồng chủ quán café can ngăn và gọi anh ta là “Tâm công an”. May mắn có
một người tốt bụng đưa tôi đến bệnh viện đa khoa Sài Gòn cấp cứu. Khi bảo vệ
bệnh viện dìu vào đến nơi tôi lã người với mắt mũi tay chân quần áo đầy máu là
lúc 10g30…
Sau khi cấp cứu, khâu
may vết thương xong bác sĩ cho biết trường hợp này cần phải đưa ra pháp luật
nên lập hồ sơ bệnh án rất kỷ để cấp giấy chứng thương. Qua tổng đài được biết
thuộc phường Nguyễn Thái Bình, gọi đến công an phường Nguyễn Thái Bình được trả
lời phải đích thân đến trình báo chứ không nhận qua điện thoại, sáng hôm sau
9-9-2011 sau khi được bác sĩ khám tôi xin phép bác sĩ đến công an trình báo thì
bác sĩ không cho tôi rời bệnh viện, một lần nửa tôi gọi đến công an phường
Nguyễn Thái Bình, sau đó vào khoảng 9 giờ cùng ngày có người đến gặp hỏi han
nhưng chỉ hỏi và hứa miệng là sẽ điều tra nhân vật “Tâm công an” là ai và sẽ
giải quyết đến nơi đến chốn, nhưng sau đó im lặng không báo gì cả (sau khi ra
viện đến công an phường Nguyễn Thái Bình tôi biết đó là cán bộ tên Hương).
Ngày 12/9/2011 khi còn đang nằm bệnh viện tôi đã
làm ĐƠN TỐ CÁO ĐỀ
NGHỊ KHỞI TỐ gởi đến Trưởng Công an phường Nguyễn Thái Bình, Trưởng Công an Quận 1
và Viện trưởng viện kiểm sát nhân dân quận 1, TP.HCM. Nhưng mãi cho đến nay
không công bố quyết định khởi tố hoặc quyết định không khởi tố đến tôi theo quy
định.
Trong thời gian qua tôi
đã phát hiện nhận diện được một số người có liên quan đến vụ án giết người có tổ
chức đối với tôi như sau:
1.
Vào tháng 11/2011 khi đang chạy xe máy tại khu vực
phường 10, quận Phú Nhuận đã bị người chặn đường hăm dọa buộc tôi phải rút đơn
tố cáo. Người này tự xưng là công an nhưng không đưa ra được bất kỳ giấy công
tác, giấy giới thiệu hay giấy tờ gì có thể gọi là thi hành công vụ, đã có lần người
này lợi dụng sự quen biết cá nhân nhờ địa phương viết giấy mời tôi, thậm chí có
lần giật điện thoại, khi tri hô kêu cứu thì nạn nhân (tôi) lại bị bắt giử cả
người lẫn xe (người này khi xưng tên Phát, khi Văn).
2.
Ngày 1/7/2012 khoảng 9g30 tôi đậu xe bên đường
Phạm Hồng Thái chờ đón chủ ở trong KS New World, khi xuống mua nước uống thì
người này từ phía sau tiếp cận hỏi mượn điện thoại, không cho thì liền thò tay
giật nhưng điện thoại để trong bao nên không giật được, tôi bỏ chạy tri hô
nhưng vẫn bị đuổi theo, khi đã vào trong xe bấm gọi tổng đài công an thành phố
(08.38387344) người này còn thò tay vào xe giật nhưng bị vướng kính xe nên
không giật được, khi công an phường Bến Thành đến thì người giật điện thoại của
tôi kề tai nói nhỏ, Công an không hỏi đầu đuôi lại thu giử tất cả giấy tờ xe
ôtô, giấy CMND đồng thời buộc tôi lái xe về trụ sở công an phường giam giử cả
người lẫn xe ôtô, lại đưa tôi vào chung phòng với những người đã giật điện
thoại, nhiều lần phản đối yêu cầu lập biên bản nhưng chẳng những đã không được
lại bị mấy người này ép buộc tôi phải đưa điện thoại cho họ, khi chủ tôi gọi
điện thoại bảo tôi đưa xe vào đón những người này nói mỉa mai bảo “đón taxi mà
đi”, bị thu giử tất cả giấy tờ xe, giấy tùy thân và giam giử cả người lẫn xe
ôtô từ 9g30 sáng đến 17g30 chiều mà không hề lập biên bản, đến chiều khi người
tự xưng tên Tuấn (đi chung với người giựt điện thoại) trả giấy tờ cho về, tôi
phát hiện xe ôtô bị phá hoại đập móp, yêu cầu lập biên bản nhưng tất cả cán bộ
công an phường bỏ đi chỉ có dân phòng ở lại.
3. Khoảng 7g30 sáng ngày
28/12/2012, đang điều khiển xe máy trên đường Độc Lập - Quận Tân Phú đến trước
trường mầm non Hồng Ân (số nhà 203) bỗng bị chặn đường, ép xe và giật chìa khóa
xe của tôi. Trong khi đang cố giử thì phía sau có thêm mấy người nữa (trong số
đó có người từng giật điện thoại của tôi tại KS New World ngày 1/7/2012) buộc lòng
tôi phải bỏ xe chạy bộ tri hô kêu cứu, chạy đến bệnh viện Phú Thọ thấy có mấy
người bảo vệ, tôi chạy vào cầu cứu nhờ bảo vệ bệnh viện gọi công an. Khi đã vào
ngồi trên băng ghế phía trong khuôn viên bệnh viện nhưng họ vẫn đuổi theo giật
cái tai nghe không dây của tôi (tai nghe Bluetooth). Khoảng 10 phút sau, công
an đến nhưng người chặn xe, giật chìa khóa xe và tai nghe của tôi kề tai nói
nhỏ với anh công an, ngay lập tức, công an đã vô cớ cưỡng chế tôi về trụ sở
công an phường Tân Quý - Quận Tân Phú. Tại trụ sở công an đã đẩy tôi vào chung
phòng với 4 người kia, tôi phản đối và yêu cầu lập biên bản nhưng chẳng những đã
đã không lập biên bản công an phường còn bảo kê cho những người cướp giật, ép
buộc tôi không được dùng điện thoại và bắt tôi phải tháo đồng hồ ra để lên bàn
cùng với điện thoại. Thừa lúc tôi đi vệ sinh, những người này lén lấy điện
thoại và đồng hồ của tôi, khi phát hiện, tôi phải phản đối dữ lắm thì họ mới
chịu trả lại điện thoại (để lại lên bàn) còn cái đồng hồ của tôi mới mua còn
bảo hành họ không trả lại. Sau đó tôi phát hiện họ đã truy cập trái phép vào
điện thoại của tôi. Đến 19h45 tối họ mới trả lại đồng hồ trong tình trạng đã bị
họcạy phá hư xé rách tem bảo hành. Tôi yêu cầu công an phường lập biên bản
không được, yêu cầu ghi vào sổ trực cũng không được.
4. Trước đó vào tháng
7/2011 khi vào trụ ATM tôi đã phát hiện bị lén lút theo dõi, bỏ đi đến trụ ATM khác
cũng bị theo, thậm chí vào điểm giao dịch có kính chống nhìn trộm
nhưng họ cũng cố nhìn vào. Riêng tại căn nhà mà tôi hiện đang ở, vào tháng
6/2012 khi đi vắng đã bị kẻ gian bẻ khóa đột nhập, khi về tôi đã báo đến công
an, sau đó có việc đi vắng, qua nhà kế cận nhờ trông giúp thì được nói nhỏ cho
biết là công an đó không phải trộm đâu, hỏi sao biết, được trả lời là có người
tự xưng là công an vào nhà nói với mẹ? Sau đó tôi lưu ý quan sát thì thấy chính
người giật điện thoại của tôi là một trong những người lén lút rình nhà tôi, sau
đó 2 lần nữa bị trộm (2 laptop) nhưng tôi không báo đến công an làm gì cho mất
công.
Nay tôi tố cáo vụ án tổ
chức giết người ĐƠN TỐ
CÁO ĐỀ NGHỊ KHỞI TỐ đã
gởi ngày 12/9/2011, nhưng mãi đến nay không
công bố quyết định khởi tố hoặc quyết định không khởi tố, lại còn rò rĩ thông
tin đến những kẻ liên quan với các chứng cứ sau:
·
Sau khi tên “Tâm công an” dẫn côn đồ hành hung tôi
phải vào cấp cứu tại bệnh viện đa khoa Sài Gòn 6 ngày, khi ra viện tôi có đề
nghị giao nộpbộ đồ máu cho công an làm tang chứng, nhưng cán bộ Hương bảo không
cần, khi tôi đến thì cán bộ Hương lại đưa “Tâm công an” đến nhận mặt tôi, vì sợ
sẽ bị truy sát bịt miệng nên tôi đã cực lực phản đối việc này, sau đó nhờ một
dân phòng cho tôi biết Tâm là cảnh sát cơ động.
·
Công an Quận 1 đã thụ lý ĐƠN TỐ CÁO ĐỀ NGHỊ KHỞI TỐ nhưng sau đó tôi phát
hiện thông tin việc tố cáo của tôi đã bị rò rỉ, vào tháng 10/2011 khi đang chạy
xe máy tại khu vực phường 10, quận Phú Nhuận tôi bị chặn đường hăm dọa buộc tôi
phải rút đơn tố cáo. Ngày 1/7/2012 cũng chính người này đã cướp giật điện thoại
của tôi.
·
Ngày 28/12/2012 tôi bị chặn xe, giật giật tai
nghe, sau đó bị lấy điện thoại, đồng hồ và phá hư đồng hồ của tôi, còn đe dọa
việc tôi đã tố cáo vụ án tổ chức giết
người trước ngân hàng Vietcombank. (người này tự xưng tên là Minh, Huỳnh Công
Minh).
III. Tố giác công an lộng
hành:
Ngoài ra, còn những vụ
việc áp bức bất công khác do công an và những kẻ tự xưng là công an lộng hành ngang nhiên
đập phá tài sản, hành hung và làm nhục người dân ngay trên đường phố, trong đồn
công an lẫn trong trại giam, đơn cử một vài việc cụ thể như sau:
1.
Tối 13/7/2012, một số bạn bè tham dự sinh nhật 3
người bạn: Trịnh Kim Tiến, Lê Ngọc Hồ Điệp và Bùi Minh Hằng tại quán Hương Đồng
4 (quận Bình Thạnh). Khi ra về Lê Quốc Quyết cho mấy người phụ nữ quá giang về
đã bị 8 người bám theo xe gây sự, họ đã đập bể nát kiếng bên hông phải và kiếng
sau xe ôtô, còn thò tay vào hành hung phụ nữ trong xe, cô Nguyễn Hoàng Vi vị đánh
bầm mặt, chảy máu tay... Trước tình
trạng đó, mọi người quyết định chạy kiếm đồn công an, khi hỏi thăm người dân
đồn công an gần nhất ở đâu, một tên côn đồ đã nói: "Tao là công an nè. Tụi
mày ngon gọi công an đi!" và đám người này vẫn tiếp tục đuổi theo hành
hung mà không ai dám can ngăn vì họ xưng là công an, khi xe chạy đến trước cổng
doanh trại quân khu 7 trên đường Hoàng Văn Thụ liền tấp vào kêu cứu, bọn họ mới
buông tha nhưng vẫn đứng gần đó chứ không hề bỏ đi... Một người chỉ huy ra nói
rằng đã gọi công an nhưng chờ mãi không thấy công an đến, đành phải chạy xe đi
tiếp trong sự đeo bám của những người này.
2.
Ngày 28/12/2012 cô Nguyễn Hoàng Vi bị một số người
xông vào bắt ngay trên đường phố, sau đó đưa vào công an phường Nguyễn Cư trinh
xâm phạm thân thể, còn cởi đồ quay phim làm nhục... Ngày 4/1/2013 cô Hoàng Vi
đã gởi đơn tố cáo đến các cơ quan chức năng TP.HCM và Quốc hội. Trong đơn tố
cáo, cô Hoàng Vi “kêu gọi tất cả những cá nhân và tổ chức cùng quan tâm, giúp
đỡ và lên tiếng bảo vệ, để những hành vi tương tự sẽ không còn tái diễn đối với
những công dân khác” nhưng mãi cho đến nay vẫn chưa giải quyết. Ngày 2/3/2013 sau buổi sinh nhật 3 chị em Hoàng Vi, một số người đã chặn đường cướp giật máy chụp hình và hành hung
anh Lê Hoàng Tân, khi gọi báo công an đến thì công an phường 28 Quận Bình Thạnh
lại bao che cho những người này.
3.
Và mới đây, ngày 26/04/2013 bà Nguyễn Thị Nhung
đến thăm con gái là SV Nguyễn Phương Uyên bị bắt một cách mờ ám và bị giam từ
tháng 10/2012, rất bất ngờ thấy nhiều thương tích trên cơ thể con gái, bé Uyên
đã kể với mẹ bị đánh đập đến ngất trong trại giam, trong khi cán bộ trại giam lại
nói Phương Uyên bị lên cơn co giật vì động kinh. Bà Nhung cho biết từ nhỏ đến lớn bé Uyên không hề
có chứng bệnh lạ đó.
Kính thưa, Công an có
nhiệm vụ bảo vệ an toàn tính mạng và tài sản người dân cũng như bảo vệ pháp
luật Nhà Nước. Nhưng ở đây công an không những đã
không làm tròn nhiệm vụ ngược lại còn vi phạm pháp luật, nhất là tình trạng những
người tự xưng là công an lộng hành ngang nhiên khủng bố hành hung người dân ngay
trên đường phố là không thể chấp nhận nhưng người dân chúng tôi không biết phải
kêu vào đâu ?.
Nay yêu cầu:
- Các cơ quan chức năng xử lý nghiêm minh
những tổ chức và cá nhân có liên quan đến vụ án
tổ
chức giết người đối với tôi ngày 8/9/2011.
- Những tổ chức và cá nhân có liên quan đến vụ
án tổ chức giết
người này phải công khai xin lỗi, bồi thường thiệt hại về danh dự và những tổn
thất trong công việc của tôi.
Đặc
biệt yêu cầu:
Đại tướng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng bộ Quốc
phòng và các Tướng Lãnh quân đội hãy có biện pháp giúp đở người dân chúng tôi trừng
trị những kẻ tự xưng là công an lộng hành ngang nhiên khủng bố hành hung người
dân ngay trên đường phố.
Khi quyết định công
khai tố cáo và tố giác những
việc áp bức bất công do những người tự xưng, tự nhận là “công an” ngang nhiên
vi phạm pháp luật là tôi đã chấp nhận mọi nguy hiểm, nhưng tôi tin vào việc làm của
mình, tôi tin vào lẽ phải,
tin vào công lý và sự thật, cái giá mà tôi phải trả nếu có chỉ là bản thân tôi
đổi lại là những kẻ thủ ác sẽ bị đưa ra ánh sáng, để các thế hệ mai sau sẽ
không bao giờ còn phải sống dưới bất kỳ hình thức áp bức bất công phi lý nào.
Tôi xin khẳng định:
Tôi sẵn sàng chấp
nhận tình huống xấu nhất đưa đến, nhưng tuyệt đối không tự thiêu, không tự
sát và không bao giờ tự nguyện xin vào trụ sở công an tự
tử.
Nếu sau này có lời khai nào không đúng với những tố cáo này, tức là không phải
của tôi, do tôi. Nhất là những lời tự thú nếu có thì chắc chắn là do bị ép buộc
hoặc bị cắt ghép làm sai sự thật.
LƯU Ý:
·
Yêu cầu các cơ quan hửu trách trả lời bằng văn bản
đúng theo quy định của pháp luật.
·
Trường hợp mời làm việc phải lập biên bản trung
thực và người tố cáo phải giử một bản, điều này phải ghi rõ vào giấy mời, nếu
không yêu cầu đừng mời.
Trân
trọng
Huỳnh Công Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét