Báo Thanh Niên bẻ cong sự thật, ông thượng tá Trần Mưu tráo trở so với sự thật ban đầu
Kính thưa quý bạn đọc,
Có lẽ sau bài viết này nếu không có biến đổi gì thì tôi cùng một số
thành viên khác sẽ tự vẫn mà chết nếu không có sự biến đổi nào. Bởi sự
lên tiếng trên báo chí đến đê tiện, bất công, tráo trở so với sự thật
thông qua kết quả điều tra ban đầu của ông thượng tá Trần Mưu – trưởng
phòng Cảnh sát điều tra (CSĐT) tội phạm về Trật tự xã hội (TTXH) của
công an TP. Đà Nẵng và việc bẻ cong ngòi bút của tờ Báo Thanh Niên.
Tôi rất tiếc là trên báo Thanh Niên Online vào sáng ngày 25/5/2012 không
có bài viết “HAI CHỦ QUÁN GIẢI QUYẾT MÂU THUẪN, KHÁCH CHẾT OAN” của tác
giả Vũ Phương Thảo nên tôi đành phải chép lại nguyên văn bài báo này
trên báo giấy tại trang 2, phần Tin tức – Sự kiện. Nội dung bài báo như
sau:
“HAI CHỦ QUÁN GIẢI QUYẾT MÂU THUẪN, KHÁCH CHẾT OAN”
Ngày 24-05, thượng tá Trần Mưu Trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH, công
an TP. Đà Nẵng cho biết đã bắt khẩn cấp 2 nghi can Nguyễn Văn Phong (39
tuổi) và Khúc Thừa Điền (21 tuổi, cùng trú p.Thạc Gián, q. Thanh Khê, Đà
Nẵng) trong vụ giải quyết mâu thuẫn bằng hung khí làm 1 người chết, 3
người bị thương xảy ra vào rạng sáng ngày 23-05. Theo điều tra ban đầu,
bà Tạ Thị Hạnh (39 tuổi, p.Vĩnh Trung, q.Thanh Khê, Đà Nẵng) và Phong mở
2 quán nhậu vỉa hè sát nhau trên đường Nguyễn Hữu Thọ, đoạn trước bệnh
viện C17. Do mâu thuẫn về nơi đậu đỗ xe cho khách, khuya 22-05, bà Hạnh
qua quán của Phong chửi mắng. Đến 0 giờ 20 ngày 23-05, Phong cùng cha vợ
là Khúc Thừa Thế và các em vợ Khúc Thừa Sơn, Khúc Thừa Điền, Phan Thanh
Long (cùng trú Q. Thanh Khê, Đà Nẵng) cầm hung khí kéo qua quán bà Hạnh
đập phá và rượt đánh khách nhậu. Anh Nguyễn Ngọc Lý Sang (33 tuổi, ở
p.Hòa Cường Bắc, Đà Nẵng) đang ngồi nhậu với bạn chạy không kịp đã bị
nhóm của Phong đâm chết tại chỗ, 3 người khác bị thương”
VŨ PHƯƠNG THẢO
SỰ THẬT LÀ:
Vào khoảng 0 giờ ngày 23-05-2012, tôi là Khúc Thừa Sơn lúc này đang ngồi
học bài trên gác nhà vì cuộc gọi của chị tôi là bà Khúc Thị Kiều Liên
(vợ ông Nguyễn Văn Phong) báo có người của bà chủ quán nhậu bên cạnh là
bà Tạ Thị Hạnh (sinh năm 1973, p.Vĩnh Trung, q.Thanh Khê, Đà Nẵng) qua
sinh chuyện.
Tôi vì do bận học vì sắp phải thi tốt nghiệp ngành Quản Trị Kinh Doanh
nên không thể ra liền được bèn gọi di động cho em tôi là Khúc Thừa Điền
và cháu tôi là Phan Thành Long (lúc này cả 2 không có ở nhà) tới quán
chị tôi xem sao. Tuy nhiên cuộc gọi tới Long không thấy Long bắt máy,
còn cuộc gọi tới Điền thì nghe một giọng nữ (không phải Điền) trả lời
rồi di động của tôi báo hết pin, tự tắt.
Sau đó, tôi khởi động lại di động và nhắn tin vào di động cho cả Điền và
Long với nội dung tương tự như trên nhưng do lúc này pin di động tôi
lại báo yếu và tắt trở lại nên tin nhắn không biết có tới hay không. Tôi
thu xếp sách vở và đi ra quán chị tôi xem sao. Lúc này, em tôi là Khúc
Thừa Điền đã có mặt tại quán từ trước. Và khi tôi còn đứng ở bên đường
nhìn qua thì tôi đã thấy Điền và bà chủ quán Hạnh đôi co rất căng thẳng ở
bên quán bà Hạnh.
Sau đó, em tôi xông vào định đánh bà Hạnh thì ngay lập tức từ trong quán
bà Hạnh có khoảng 4 đến 5 thanh niên ngồi nhậu gần bên bà Hạnh liền vật
ngã Điền xuống đất và rút dao lớn (mã tấu, rựa?) chém liên tục, rất ác
vào người em tôi. Em Điền tôi chống cự một cách bất lực. Tôi khiếp đảm
hét lên cùng với người nhà của tôi gồm ba tôi là ông Khúc Thừa Thế (gần
70 tuổi, lúc này có mặt để dọn quán cho chị tôi.
Anh rể tôi là ông Nguyễn Văn Phong liền chạy qua quán bà Hạnh (khoảng
cách giữa 2 quán khoảng chừng 20m) để can và cứu em Điền tôi thì lúc này
tốp thanh niên đánh em tôi cũng dùng hung khí chém luôn cả người nhà
tôi. Ba tôi - một ông già gần 70 tuổi tay không đỡ đòn cho anh rể tôi bị
một thanh niên mập tay cầm dao chém ngay tại đầu. Anh rể Phong cầm cây
gỗ chống cự cũng bị chém thương tích rất nặng. Chị Liên là vợ anh Phong
lúc này ngất xỉu.
Tôi lúc này rất hoảng loạn bởi từ nhỏ giờ tôi chưa biết đánh lộn, chưa
thấy cảnh cầm dao chém người. Nay thấy người ta chém ba khi đương nằm
dưới đường, tôi liền hét lên: "Đây là ba tôi" và đỡ ba vào lề đường
nằm.
Hậu quả của cuộc ẩu đả lớn chỉ tích tắc trong vòng 3, 4 phút trên là ba
tôi bị thương đầy người. Anh Phong cũng bị thương, em trai tôi là Khúc
Thừa Điền bị thương rất nặng máu me đầy mình. Tất cả đều vào bệnh viện.
Phải chăng 3 người bị thương của bài báo trên chính là người của gia
đình tôi tại sao báo Thanh Niên lại không đăng ?
Và có thể nói em Điền của tôi hiện rất nguy hiểm đến tính mạng không biết có cứu chữa được không ?
Còn về cái chết của anh Nguyễn Lý Ngọc Sang, với kết quả điều tra ban
đầu là khách nhậu trong quán bà Hạnh nếu đúng là thành viên gia đình tôi
(Tôi cam đoan là không. Anh rể Phong càng không vì tay anh cầm gậy gỗ
thì làm sao đâm chết người. Cha tôi là ông Khúc Thừa Thế càng không
thể). Còn nếu do Điền và Long giết trước hết cho gia đình tôi xin lỗi về
chuyện đã rồi, sau là gia đình tôi phủ phục nhận tội trước pháp luật.
Tuy nhiên, tất cả diễn biến vụ việc như trên thì gia đình tôi từ việc bị
người ta qua sinh chuyện, chửi bới cho đến việc thế cô sức yếu liều
chết để tự vệ thì nay tất cả trở thành hung thủ giết người như lời của
ông thượng tá Trần Mưu – trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH, công an
thành phố Đà Nẵng và những lời viết trong bài báo Thanh Niên đã viết.
Thật không ngờ, vụ việc được kết luận mà một người đại diện cho cơ quan
quyền lực chính quyền nhà nước là ông trưởng phòng – thượng tá Trần Mưu
và một bên là đại diện cho cơ quan truyền thông thông tin như báo Thanh
Niên đứng về một phía cùng hùa nhau như muốn giết chết cả một gia
đình.
Một thông tin thêm nữa là cha của tôi là ông Khúc Thừa Thế khi bị còng
giải về quan điều tra làm việc thì một người trong cơ quan điều tra đã
nói với ba tôi rằng: “Ông phải nhận!”.
Tôi – một người bây giờ cùng quẫn, khủng hoảng tinh thần chưa biết phải làm sao đành nhờ viết bài này cầu cứu khắp nơi.
Nếu sự thật như lời ông trưởng phòng – thượng tá Trần Mưu đã nói không
có sự thay đổi. Công lý còn đâu ? Pháp luật còn đâu? Niềm tin vào cơ
quan nhà nước còn đâu đối với người dân như tôi để tìm ánh sáng công
minh và công bằng?
Xin hãy cứu lấy gia đình tôi!
KHÚC THỪA SƠN - Bạn đọc Danlambao
K105/ 40 Nguyễn Tri Phương. TP Đà Nẵng - ĐT: 05113652568
"Cứu một người phúc đẳng hà sa".
Cong lưng mà chạy Khổ (cực ) còn chạy theo . ( cadao )
Mách bạn Khúc thừa Sơn , có thể nhờ LS xem sao .
xin chia buồn với bạn về sự cố không may của GĐ .
Đây thực sự là 1 vụ thảm sát đẫm máu. 1 thời đại mà tất cả con người đều bất an khi ra đường, mạng sống có thể tước đoạt bất cứ lúc nào.
Chia buồn với gia đình nạn nhân nhưng ai sẽ giúp đỡ hj theo lời cầu cứu của tác giả đây ? Và giúp bằng cách nào ?
Anh Sơn nên tự mình tìm tìm nhân chứng để xác định rõ sự việc và tìm 1 luật sư có lương tâm và bản lĩnh để bào chữa cho bố mình, đừng để bọn CA ép cung.
ở khu phố mình cũng có trường hợp đáng ra chỉ là nhân chứng, nhưng vì không chịu mất tiền cho CA nên cháu bé bị đi tù (đợi đủ 18 tuổi) một năm!
Chế độ này đã dính đến công an là phải tiền!
Chia sẻ với bạn và gia đình,cầu mong sự thật sẽ sớm phơi bày.Bạn cũng giữ gìn sức khỏe để chuẩn bị kỳ thi sắp tới nhé.
Biết rằng, nếu không có điều này xảy ra với cả gia đình thì bạn cũng sẽ tốt nghiệp, ra trường, có công ăn việc làm... và không biết bạn có suốt đời tận trung với đảng, với Bác, với chính phủ như đám "Hồng vệ binh", đám não phẳng suốt ngày lên mạng chửi bới những người đấu tranh dân chủ, những người đang ra sức để có một Việt Nam tốt đẹp hơn, không còn những cảnh bất công, đốn mạt nữa...
Qua đây, tôi muốn nhắn đến những ai chưa là nạn nhân, chưa rơi vào hoàn cảnh của bạn Khúc Thừa Sơn, của Trịnh Kim Tiến,... thì hãy sáng mắt sáng lòng sớm mà ủng hộ việc làm của những người đang đi đầu trong công cuộc đấu tranh dân chủ như tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện. Chứ đừng làm những việc như mấy thằng HỒNG PHẾ BINH Hà Nội thì nhục lắm!
Hãy sát cánh và đến gặp, ủng hộ, chia sẻ cùng Ts. Nguyễn Xuân Diện bạn nhá!
Đừng để mạng sống của anh và gia đình hy sinh một cách oan uổng, không đem lại kết quả gì cho bản thân và xã hội. Hãy biến đau thuơng thành hành động, đem cái chết thành sự hy sinh mở đường cho những cuộc nổi dậy sau này. Xin được chia buồn cùng anh Khúc Thừa Sâm và gia đình.
Ngày trước, bạn tôi làm pv trong báo đó. Tìm được tin về mỏ dầu BH. Khế là người cho đăng tải. Nhưng khi ông Kiệt sờ gáy báo TN, thì bạn tôi bị kỷ luật, tước thẻ nhà báo. Khế chối đây đẩy: không biết.
Bạn Khúc Thừa Sơn, bạn không nên tìm đến tòa soạn báo TN. Mà nên đến trước nhà Nguyễn Quang Thông (Tổng BT) chồng MC Quỳnh Hương, tặng anh chị này một quả bom.
Sự việc sẽ sáng tỏ ngay.
Nhắn đám bồi bút báo TN: Sớm gột sạch hai bàn tay dính máu người dân vô tội đi. Làm báo mà tự bẽ cong ngòi bút vì tiền, vì xu nịnh, vì thân thế thì thật đáng khinh bỉ.
Khi chúng đã toa rập để gây sự với mình thì chúng đã lập mưu trước. Bạn Sơn mến, bạn phải bình tĩnh để có đủ trí phán đoán. Chưa chắc là người nhà bạn có thể giết chết ai theo như bạn kể!
Trong lúc này, bạn cứ cầu nguyện. "Sự thật giải phóng con người", Chúa Giesu đã phán như vậy. Có khi họ muốn giết một người nào thì chính họ đóng kịch để hại gia đình bạn thôi chứ chính họ giết chứ gia đình bạn có biết mà chuẩn bị đâu!
Trong lúc bấn loạn tinh thần, bạn không nên nói nhiều mà lỡ lời. Chúng tôi cầu nguyện cho bạn và gia đình đủ bình tĩnh và sáng suốt. Nhớ đừng nói nhiều, nhưng ghi lấy những gì đối phương nói để suy nghĩ và đặt câu hỏi.
Chúc may mắn.
Bạn đọc DLB
Hãy đến ông BT thành ủy Đà Nẵng : Nguyễn Bá Thanh hỏi ổng ,trước đó Nguyễn bá Thanh đã xử đẹp ông tt CA Trần văn Thanh tại rạp TRƯNG VƯƠNG Đà Nẵng bị nằm trên băng ca và thở = oxy !!! Mà ông Thanh đã nói xử cho nó lên bờ xuống ruộng và cái lý của kẽ nắm quyền và cái lý của kẽ mạnh như : Tiên Lãng - Văn Giang - Vụ Bản v v & v v
Trộm cướp xã hội đen ở Đà Nẵng mọc lên như nấm .
Ghế trưởng công an quận bán giá 5-10 tỷ .
Tham nhũng cướp ngày tràn lan .
Rất suy đồi .
Đem niềm tin tới những ai đang khổ sầu !!!
Xin Chúa trừng trị những kẻ gian ác,giết người...
Trời cao đất dầy ơi???
Có thấu cho DÂN OAN ,ĐAU KHỔ vì THAM NHŨNG,BẤT CÔNG,của CS KHÔNG ???
Xin chia sẻ sâu sắc với nôi OAN của Khúc thừa Sâm !!!
"...
Nhà báo là những người mà nghề nghiệp của họ là sự thật và chỉ là sự thật.
Nhưng nhà báo không phải là thợ săn tin ! Họ không vô cảm như những thợ săn.
Họ là những người lắng nghe – Và là những người kể lại – Là người truyền đi thông điệp – Là sóng mang theo mình cảm xúc, vỗ vào tất cả những bến bờ, vỗ vào những địa tầng sâu nhất, gây nên sự rung cảm lan rộng…..
Những nhà báo thành công là những nhà báo đến được gần Con Người nhất ! Chạm được vào trái tim họ, lương tâm họ. Nói hộ những điều mà những người thấp cổ bé họng không thể nói ra. Họ là những người hướng được Con Người tìm thấy trong bản thân mình sự nhân hậu, sự bao dung, chia sẻ, lòng cao thượng…
Nhà báo không bao giờ đi đến tận cùng thông tin, nếu thông tin tạo ra những cảm xúc vô ích, những nỗi đau vô ích. Bởi vì Thông tin vì con người mà bắt đầu, cũng sẽ vì con người mà dừng lại. Và những thông tin được đưa ra thì trong cách đưa tin, trong góc nhìn, cũng bộc lộ lòng trắc ẩn yêu thương Con Người..."
Nhưng đám Báo lề đảng đâu phải là Nhà Báo, đó là đám bồi bút do đảng dậy dỗ
Bạn mà phát biểu gì đó đụng chạm đến tờ báo TN thì nó sẽ cho điều tra, dò hỏi về đời tư của bạn và sau đó tung hê lên mặt báo với những cái tít giật to đùng, như thể sắp đại hồng thủy. Bạn làm sao có đủ lực để cải lại cả một guồng máy nhân sự, phương tiện vật chất và quyền lực được công nhận như vậy??? Thế là chịu chết thôi! Khi phát hiện ra điều này, tôi không thèm đọc báo TN nữa.
Còn riêng về tin mà báo TN đăng về trường hợp gia đình của em Sơn, thì tôi nghĩ đây cũng chưa chắc là do phóng viên bị mua chuộc nên bẻ cong ngòi bút, mà có thể do non yếu nghiệp vụ, hoặc tắc trách, lười nhác, thiếu đạo đức nên dẫn đến lầm lẫn trên. Chuyện này cũng thường hay xảy ra, đặc biệt tại các Văn phòng đại diện các tờ báo tại các tỉnh. Mấy ông bà phóng viên này lười đi hiện trường, chỉ thường mò sang công an xin tin. Công an cho gì thì viết nấy, vậy là xong nhiệm vụ. Loại người này không biết là vì họ chỉ mất có 5 phút để viết mấy dòng tin, thế nhưng họ đã đẩy cả một số phận, một gia đình rơi vào thãm cảnh! Đó chính là tội ác!
Em Sơn đừng có dại dột mà tính chuyện tự tử, đó là điều ngu xuẩn nhất đời. Hãy hành động với tư cách một người hiểu biết ( em chuẩn bị tốt nghiệp đại học rồi mà). Trước hết là tham khảo ý kiến luật sư, sau đó viết đơn kiện báo TN ra tòa về nội dung bản tin sai sự thật. Nếu Báo TN thấy sai thì sẽ xin lỗi, đăng đính chính, kỷ luật PV viết tin đó...Lúc đó thì em bỏ quá cho. Còn nếu không thì cứ đưa ra tòa. Anh biết là nếu có ra tòa thì báo TN không mạnh bằng em đâu, vì mấy ngài quan tòa cũng ghét mấy tay PV viết bố láo lắm em ạ. Hãy tĩnh táo và làm từng việc em nhé. Có trong giai đoạn này thì mới cần thể hiện sức mạnh, sự bản lĩnh của đàn ông, và anh biết cả nhà em đang trông chờ vào em cả đấy.
Anh cũng là dân Đà Nẵng, nhưng vì đang sống tận SG nên không biết cách nào để giúp em được, thôi thì chỉ có vài lời sẻ chia. Chúc em và gia đình sớm vượt qua nghịch cảnh.
Thứ hai, báo Thanh niên không làm gì sai hết, đây chỉ là bài tường thuật qua lời kể của ông Thượng tá Trần Mưu thôi, mà chính bản thân mình cũng đặt câu hỏi : nạn nhân đã chết là khách của quán Bà Hạnh, chẳng lẽ bà Hạnh đâm khách của mình ?
Bạn nên xem xét lại trước khi kết luận Báo Thanh niên bẻ cong ngòi bút nhé ?
Thân mến !
1. Trước tiên, bạn cố gắng giữ bình tĩnh bằng cách: bạn ngồi thinh lặng, tránh nơi ồn ào, tạm gán bỏ mọi sự, mặc niệm hoặc ngồi thiền hoặc cầu nguyện để có sự lắng động tâm hồn, từ đó sẽ sáng suốt hơn.
2. Trong lúc bấn loạn như thế này thì bạn đừng vội vàng đưa ra quyết định gì và có tính sống còn, ít nhất là để khi bạn có đủ bình an và sáng suốt đã rồi hãy quyết định. Nếu bạn quyết định một việc trong lúc không bình an dễ bị mắc sai lầm.
3. sau khi có bình an, bạn lấy giấy và viết ra làm một bảng phân định một sự việc hoặc một quyết định, như sau:
a. - Bạn liệt kê các chi tiết liên quan có chiều hướng XẤU và những hệ quả của nó khi chọn theo như vậy.
B- tương tự, Bạn liệt kê các chi tiết liên quan có chiều hướng TỐT và những kết quả của nó khi chọn theo như vậy.
C. phương án dự phòng, hoạc thay thế.
4. Tìm sự trợ giúp và tin cậy.
5. QUyết định nào giúp bạn BÌNH AN, là quyết định sáng suốt và đúng đắng. thường là nó sẽ "sinh ra hoa trái" như: bình tâm, an ủi, tha thứ, hoán cải...
Còn quyết định nào mà nó sinh ra: đau khổ, thù hằn, độc ác... thường là quyết định chưa sáng suốt hoặc sai trái.
Xin ĐẤNG HẰNG HỮU, THIÊNG LIÊNG ban sự bình an và trợ giúp cho bạn và gia đình. Xin tất cả những ai có lòng Từ Tâm hãy giúp đỡ bạn ấy và gia đình tìm kiếm SỰ THẬT và CÔNG LÝ