http://diendanctm.blogspot.com/2012/05/video-phong-van-bui-thi-minh-hang.html
++++++++++++++++++
Những vần thơ thay cho nỗi lòng và sự uất nghẹn khi đang ở trong tù
by Bui Hang on Tuesday, May 8, 2012 at 12:15am ·Tặng con trai yêu quý và "đồng đội" mới của Mẹ...i love u more than my life
THƠ VIẾT CHO CON TRAI ÚT
Sinh nhật con tròn 20 tuổi
Ai làm cơm cho con đãi bạn bè
Nhưng xin hãy đừng buồn con trai nhé!
Dù ở nơi nào Mẹ cũng luôn nhớ về con
Chị em con giấc mơ tròn đời Mẹ
Những hài nhi ngày nào giờ đã trở thành CÔ GÁI- CHÀNG TRAI
26 THÁNG 4 NĂM ẤY
Cha bỏ rơi khi con trong bụng Mẹ
Ngày sinh con cha đưa Mẹ ra tòa
hụt hẫng khổ đau nhìn con Mẹ cố vịn
Đổi lại gia tài Mẹ chỉ nhận chị em con
Mới thoắt đó mà 20 năm đấy
Thời gian trôi tựa như "giấc ngủ dài
20 NĂM ĐÃ ĐI QUA:
Một quãng đời bữa no bữa đói
Một đoạn đường đời ngày nắng ngày mưa
Mẹ vẫn bước đi trên định mệnh cuộc đời
Dù té ngã vẫn đứng lên bước tiếp
Sinh bé Nhân ra khi rời khỏi cổng tòa
Tay mẹ dắt chị Quỳnh lên 5 và anh Trung 2 tuổi
Sinh thêm con vai Mẹ gánh thêm oằn
Nhưng các con chính là niềm tin yêu của Mẹ
Là thiên thần chắp cho Mẹ cánh bay
Là động lực cho một đời phấn đấu
Để hôm nay Mẹ Thanh thản "tựa lưng"
Bao nhân ái mỉm cười nâng bước mẹ
Bao nghĩa nhân dìu bước Mẹ trên đường
Để bây giờ Mẹ thấy mình "rạng rỡ"
Không hổ thẹn gì trước 1 chặng vinh quang
Sinh nhật TRUNG NHÂN tròn 20 tuổi
Mẹ tự hào vì co đã lớn khôn
Mẹ tự hào vì đã tròn bổn phận
Nuôi các con cho tới lúc này
Thì con hãy đừng buồn vì vắng Mẹ
Mà phải Vui và ngẩng cao đầu
Cả cuộc đời Mẹ chắt chiu dành dụm
giọt sữa thơm , chén cháo nuôi con
Cả cuộc đời Mẹ cho con tất cả
Danh dự niềm tin kiêu hãnh làm người
Con hãy sống sao cho xứng đáng
Đáp đền cho Mẹ những khát khao
Con hãy sống sao cho xứng đáng
Trả lại đời này bao ƠN OÁN- NỢ VAY
Thanh Hà tháng 4-2012
VỚI NHỮNG NGƯỜI TÙ QUANH TÔI
HỌ TẶNG TÔI BÀI THƠ
ĐƠN SƠ NHƯ CHÍNH HỌ
VÀ CẢNH SỐNG TÙ ĐÀY
NHƯ THẾ LÀ QUÁ ĐỦ
CHO TÌNH NGƯỜI CHỨA CHAN
TÔI KHÔNG SỢ ĐỊA NGỤC
CŨNG CHẲNG MƠ THIÊN ĐÀNG
CHỈ KHÁT KHAO ĐON GIẢN
TÌNH NGƯỜI VỚI NGHĨA NHÂN
DÙ ĐON SƠ BÉ NHỎ
SỐNG CÓ ÍCH CHO ĐỜI
SỐNG CHAN CHỨA TÌNH NGƯỜI
SỐNG HIÊN NGANG BẤT KHUẤT
Đêm 27-4-2012
NGÓNG CHÔNG TIN CON
Sinh nhật con tới rồi
Mà sao con không tới?
Mẹ nôn nao ngóng đợi
Mong và nhớ đến con
Trong mỏi mòn tin tức
Đêm giật mình thức giấc
Lòng trăn trở khôn nguôi
Nhớ thương và lo lắng
Mong đợi và ngậm ngùi
Lăn qua rồi lăn lại,
Đếm đêm dài lặng trôi
Sao không hiểu cho Mẹ?
Tâm trạng trong lao tù
Ngóng và trông tin tức
Yêu và thương con trai
Đêm 25-4-2012
NHỮNG TRẠI VIÊN TÔI GẶP TRONG TRẠI THANH HÀ
Họ kể chuyện xấu xa trong quà khứ
Họ kể về những vi phạm đã qua
Những câu chuyện đầy xót xa tội lỗi
Mà đơn giản như uống nước ăn cơm
Ta đâu có gì để kể ra đây
Với bao con người không có gì ĐỒNG CẢM
Chỉ có chăng tình người - tình đồng loại
Làm ta xót thương thân phận biết bao ngươi?
https://www.facebook.com/notes/bui-hang/nh%E1%BB%AFng-v%E1%BA%A7n-th%C6%A1-thay-cho-n%E1%BB%97i-l%C3%B2ng-v%C3%A0-s%E1%BB%B1-u%E1%BA%A5t-ngh%E1%BA%B9n-khi-%C4%91ang-%E1%BB%9F-trong-t%C3%B9/308053955939369
+++++++++++++++++++
Đăng bởi: Nguyễn Tường Thụy | 05/05/2012
Bùi Thị Minh Hằng: Thơ viết trong trại Thanh Hà
Bùi Thị Minh Hằng tự nhận những gì mình viết ra là thơ con cóc nên khi giới thiệu những bài thơ cô viết trong trại Thanh Hà, tôi không dám hy vọng các bạn đọc được những bài thơ hay nhưng những gì Minh Hằng viết ra đầy cảm xúc. Qua đó, ta hiểu thêm về ý chí, nghị lực và tâm hồn của người phụ nữ đặc biệt này.Những vần thơ con cóc – Viết ra khi muốn khóc
.
Nhớ Phương Bích
Ở trong tù mới nhớMón nợ với bạn già
Dòng đời xô đẩy quá
Nợ nần mà lãng quên
Mong bạn mình thứ lỗi
Quên là quên làm sao
Vật chất có vay trả
Tình nghĩa ai cho vay
Mà suốt đời thiếu nợ
Thanh Hà tháng 2-2012
Nhận quà
Nhận quà bác Chu HảoLòng xúc động nghẹn ngào
Ráng nhủ lỏng kiên định
Hạnh phúc là đấu tranh
Bao tiền nhân phía trước
Bao đồng đội sau lưng
Ta nhất định một lòng
Đặt niềm tin chính nghĩa.
Viên thuốc thêm sức mạnh
Để ta thêm quyết tâm
Tình đời sâu rộng lắm
Phải đứng lên đáp đền
18-3-2012
Tiếng gọi bạn giữa màn sương Tam Đảo
Chiều tam đảo sương buôngChim nháo nhác gọi bầy về tổ
Các bạn cùng con về mình tôi ở lại đây
Tiếng gọi vang xa ngăn cách bởi cảnh tù
Ai đó cứ “Hằng ơi” gọi mãi
Tôi rướn người muốn gào lên đáp lại
Nhưng sao nghẹn lại trong lòng
Tiếng gọi ngoài kia cứ thúc sâu vào lồng ngực
Ấm ức nghẹn ngào rồi òa vỡ trong tôi
Trở về căn phòng giam
Tôi bước vội vàng lên song cửa
Hướng mắt phía con đường mòn dẫn về xã hội
Thổn thức đáp lời bạn tôi gọi xa xa
“Chim xa rừng thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm ai ơi”
Xót lòng nghe bạn gọi tôi
Tiếng kêu xé ruột mong tôi đáp lời
Trong tù ngăn cách cảnh đời
Tiếng lòng đành đoạn ngắn dài riêng ta
Nhớ những lần bạn bè đồng đội lên thăm – tháng 2-2012
Thèm cơm
Tặng anh chị Thụy – LânHơn 3 tháng rồi không một hạt cơm
Em thèm lắm một bữa cơm xã hội
Không phải thèm cơm với cao lương mỹ vị
Cũng không màng bữa cơm tủi nhục trong tù
Mà thèm khát chỉ bữa cơm đạm bạc
Ấm cúng sum vầy em phụ chị bưng mâm
Bao món ngon đơn sơ qua bàn tay chi nấu
Bao chèn rượu nồng say anh rót từ vò
Bao đồng đội cùng bạn bè bằng hữu
Gọi điện rũ nhau về anh chị ăn cơm
Ôi những bữa cơm đạm bạc quây quần
Mà thấm đẫm tình sâu nghĩa nặng
Em đi tù qua bao ngày tháng
Không phãi thèm vì không có cơm ăn
Ở trong này ngày hai bữa đổ cơm đi
Nhưng thèm lắm một bữa cơm sum họp
Nhớ những ngày nghe gọi nhau í ới
“Đang ở đâu về anh chị ăn cơm”!
Nhớ những bữa cơm nhà anh chị Thụy – Lân
Điên trong cơ sở Thanh Hà
Sống giữa những kẻ coi thường pháp luậtNgười tôn thờ luật pháp muốn hóa điên
Ta muốn móc tim gan đặt lên bàn công lý
Cho những kẻ coi thường pháp lý phải nhận ra
Luật pháp chúng vùi chôn – luật rừng đem sử dụng
Giết niềm tin vùi dập chí đấu tranh
Không! Không thể! Không bao giờ có thể
Thà đói nghèo chứ không chịu bất công
Bài học đầu tiên khi ta vào cơ sở
Ai dạy cho ta “không được sống quỳ”
Ai dạy cho ta: tự tôn – tự trọng?
Giờ đây sao chỉ thấy “giáo điều”?
Tự trọng- tự tôn làm người ta phải có
Danh dự cuộc đời không chấp nhận oan sai
Hãy nhìn đây dù tù đầy chèn ép
Hãy nhìn đây dù thân xác hao gầy
Hãy nhìn đây dù đầu rơi máu chảy
Ta không bao giờ chịu nhục- chịu oan
Chính nghĩa tự tôn pháp luật phải bảo tồn
Nhân ái yêu thương tình người ta kính trọng
Nhưng ta quyết không thứ tha dù một kẻ
Mang tâm địa bạo tàn, bỉ ổi xấu xa
Dẫu có phải hy sinh ta cũng quyết
Không bao giờ thỏa hiệp với tà quyền
Sống chính nghĩa dẫu chết cho chính nghĩa
Ta ngẩng cao đầu kiêu hãnh một kiếp người
Nở nụ cười mỉa mai giữa bốn bề “điên loạn”
Trại Thanh Hà
BÙI THỊ MINH HẰNG
http://nguyentuongthuy.wordpress.com/2012/05/05/8363/#more-8363
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét