Sau cuộc đàn áp, công ty Việt Hưng cho xe cơ giới cày nát các vườn ương cây cảnh và ruộng của nông dân. Không những vậy, họ còn xới tung rất nhiều mồ mả thân nhân của người địa phương. Hình ảnh, video cuộc đàn áp này được phổ biến nhanh chóng trên Internet gây phẫn nộ khắp nơi.
++++++++++
Thứ bảy, ngày 12 tháng năm năm 2012
CÙNG GIEO LẠI MẦM XANH TRÊN ĐỒNG ĐẤT VĂN GIANG
Chiều
nay, Cụ bà Lê Hiền Đức đã cùng chúng tôi về Văn Giang để cùng trồng cây
trên cánh đồng vừa bị tan hoang sau trận càn 24.4.2012. Cụ vận một
chiếc áo cánh nâu, tấm áo cụ đã may từ cách đây 60 năm. Cụ năm nay 82
tuổi. Trên xe, mình đọc cho cụ nghe câu ca dao: Bà già đã tám mươi hai / Ngồi trong quan tài hát ví (ghẹo) thợ sơn. Mấy bà cháu phá lên cười!!!
Cụ
bà Lê Hiền Đức dẫn theo cháu ngoại - một chàng trai trẻ rất thư sinh
(cũng đã là một công chức nhà nước), Việt Dũng và tôi đem cả vợ con đi,
và các anh chị Phương Bích, Vinh, Thắng, Viễn, Xuân, Hưng, Hiếu....Từ
chiều qua, chúng tôi đã điện thoại trước, nhờ bà con mua giùm một ít
cây giống mà bà con thấy thích hợp để chiều nay chúng tôi sang trồng
cùng bà con.
Cụ già 82 tuổi bắt đầu vác cuốc ra đồng cùng bà con |
Cảnh tượng bà con kéo về nơi tan hoang, nhận dạng từng bờ vùng bờ thửa thật chẳng khác nào:
Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
Xe ngựa chở cây si, cây sanh được chở đến, có lẽ hàng trăm gốc |
Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con ở bên cầu, vừa sang
Nồi cơm nấu dở, bát nước chè xanh. Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau.
Các anh về mái ấm nhà vui
Tiếng hát câu cười tưng bừng xóm nhỏ
Ảnh trong bài: Tập thể
Thơ trong bài: Trích thơ Núi Đôi (Vũ Cao) - và phỏng thơ Bao giờ trở lại (Hoàng Trung Thông)
Thơ trong bài: Trích thơ Núi Đôi (Vũ Cao) - và phỏng thơ Bao giờ trở lại (Hoàng Trung Thông)
Xin chư vị chờ đọc bài tùy bút của chị Phương Bích (chắc giờ này đang viết).
TS NXDiện và có ai có tin tức gì xin thông báo giùm
Cảm ơn nhiều.
Cảm ơn Xuân Diện với những việc làm rất có ý nghĩa.
Đừng dồn người dân đến chân tường, người nông dân cần đất như con người cần khí thở vậy.
Không có đất thì người nông dân sẽ làm gì đây? Công nghiệp ư? Khu đô thị có chỗ nào dành cho họ không?
Ngàn đời họ gắn liền với ruộng với đất, đất đã nuôi sống họ. Khi giặc vào chiếm đất, họ đã xả thân, sẵn sàng đưa con em máu mủ ruột thịt ra chiến trường cũng vì mong muốn giữ gìn mảnh đất ông cha của họ để lại cho con cháu ngàn đời chứ họ chẳng vì ai và cũng chẳng vì cái lý tưởng nào cả.
Giờ "đứa nào" chiếm đất của họ, họ cũng sẽ xả thân không khác gì thời chiến, họ sẵn sàng!
"Đứa nào" đương đầu với nông dân là "đứa ấy" dại. Đừng nghĩ họ ngu! Dù họ có ngu đi chăng nữa thì họ cũng sinh ra "cái loại tự cho mình là khôn" đấy. Họ cũng đang làm ra từng hạt gạo để cho "cái đứa khôn đấy" nhét vào mồm hàng ngày đấy.
Hãy để cho dân yên. Đừng cướp đất của họ, họ sẽ chẳng thèm động đến "đứa nào" đâu.
Tôi yêu dân tôi trong đó có cha mẹ ông bà và gia đình tôi.
Trân trọng !
Giặc Mỹ phá thì ta xây lại
Lấp hố bom mà dựng lò cao
Nhà máy tựa hang sâu vững chãi
Ta tựa lòng ta rất đỗi tự hào .
Hai loại cây này không quá lâu thu hoạch,
mà chắc chắn dễ tiêu thụ.
TS Diện có công khai địa chỉ email mà. Nếu bác không tìm thấy thì đơn giản là gửi theo hình thức comment. TS. Diện khi approve sẽ biết đó là bài mới, sẽ post thành một entry riêng. Nếu bài dài quá thì gửi comment xin địa chỉ mail của TS Diện.
Cưỡng chế bà con gọi là trận càn.
chính quyền thì bà con gọi là kẻ cướp.
Cụ Lê Hiền Đức xứng đáng được phong là BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG.
nhìn hình ảnh cụ Đức trồng cây mà thật cảm động.
bọn quan tham nên thấy xấu hổ và nhục nhã.
Lịch sử loài người xưa nay vẫn thế
Dẫu bọn cường quyền có lắm mưu, nhiều kế
Chiến thắng cuối cùng vẫn thuộc về dân.
Hỡi cường quyền nếu muốn được yên
Hãy tỉnh lại mau khi còn chưa quá muộn
Đừng để nhân dân mai này quy tội
Trời đất nào dung dưỡng kẻ hại dân
Ủng hộ bà con ở huyện Văn Giang
Bọn cướp đi rồi đất ta về lại
Trả lại màu xanh vườn cây nẩy lộc
Sức sống lại về trên đồng ruộng Văn Giang
Tối 12.5.2012
Làng ta "giặc" chạy rồi
Tre làng ta lại mọc
Chuối vườn ta xanh chồi
Trâu ta ra bãi ra đồi
Đồng ta lại hát hơn mười năm xưa...
Vì các ranh đất của các hộ đã bị xóa do máy ủi ở trận càn, cướp hôm 24/5 nên sẽ rất khó phân định mốc giới của từng hộ. Nên chăng bà con hãy bàn bạc mô hình cổ phần căn cứ vào diện tích trên sổ đỏ để xác định giá trị góp vốn, chia lợi nhuận. không nên để xảy ra tranh chấp trong nội bộ bà con. Cái lớn nhất là tranh chấp với chính quyền là làm sao giữ được đất trên cơ sở các căn cứ pháp lý vững chắc.
Bà con đã và đang trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn nên việc đoàn kết tương thân tương ái là vô cùng quan trọng. Với cách hành xử như vừa qua thì trước mắt bà con không trông mong gì ở chính quyền cả.
Tin rằng bà con sẽ thành công trong việc giữ đất và tổ chức sản xuất. Có thể nó sẽ là mô hình sản xuất sau này cho cả nước tham khảo.
Cụ bà Lê Hiền Đức dẫn theo cháu ngoại - một chàng trai trẻ rất thư sinh...
MONG RẰNG CẬU CHÁU NGOẠI CỦA CỤ LÊ HIỀN ĐỨC SẼ NỐI TIẾP TẤM GƯƠNG LIÊM CHÍNH CỦA CỤ VÀ GÌN GIỮ ĐƯỢC TẤM ÁO NÂU NÀY 60 NĂM NỮA...
Nhìn bà con tìm lại dấu vết ruộng vườn , hương hỏa , mồ mả tổ tiên thì mình khóc thật ! khóc 1 mình không ai biết ! 17 tuổi , ta viết đơn bằng máu đi đánh giặc cho ai ? vì cái gì ? mà đến bây giờ đồng bào ta còn khổ cực như vậy ?