Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Blogger An Đổ Nguyễn (Nguyễn Hoàng Vi) tường thuật lại chuyện xảy ra trong ngày xử phúc thẩm các thành viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do _____ An ninh TP. Hồ Chí Minh hành hung, xúc phạm, làm nhục Hoàng Vi (Kèm bản dịch sang tiếng Pháp) _____ Blogger Nguyễn Hoàng Vi kể lại vụ công an bắt giữ và khám xét thân thể.




CHUYỆN XẢY RA TRONG NGÀY XỬ PHÚC THẨM CLB NBTD!!!!!!!!


by An Đổ Nguyễn on Saturday, December 29, 2012 at 1:17am ·


Vượt qua vòng vây của an ninh bao quanh nhà để ra phiên tòa đã khó.


Cả đêm trước ngày diễn ra phiên tòa phúc thẩm không ngủ được vì chỉ sợ mình nhắm mắt sẽ ngủ quên đi mất. Đành nằm đợi trời sáng.


4h sáng, trong lòng cảm thấy bất an, bồn chồn, lo là chỗ mình đang trú bị lộ, an ninh sẽ chặn không thể đi được. Tiếng động ngoài cửa càng làm mình lo hơn.



Ngồi dậy bật đèn, mở máy lên đọc kinh và cầu nguyện. Cứ đọc đi đọc lại mãi Kinh hòa bình.


5h30 sáng, mở cửa bước ra ngoài thấy mọi thứ đều yên bình. Thế là diện bộ đồ thể dục vào, "tót" ra đường thôi.


Sau khi cà phê cà pháo xong, gần 8h sáng lượn qua tòa án thấy toàn phe an ninh, chẳng thấy phe ta đâu cả. Quyết định dừng chân 1 nơi gần đó để đi bộ từ từ lại.


Hơn 8h, tôi bước chân từ phía ngã tư Pasteur - Lý Tự Trọng qua công viên Cổ Đa đối diện Tòa án. Khi dừng chân ngay đối diện Tòa án, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn, camera cũng chĩa dồn về phía tôi. Dường như chỉ có mình tôi lạc lỏng giữa đám đông xa lạ với những cặp mắt hình viên đạn đang nhìn về phía tôi. Mặc kệ! Tôi chọn cho mình một chỗ ngồi đối diện với Tòa án, một mình lẩm nhẩm bài Kinh hòa bình cầu nguyện cho những người đang bị xét xử bên trong Tòa án. Ngồi đó được 1 chút, công an đến đuổi tôi đi chỗ khác. Tôi bước chân qua phía bên kia Tòa án, ngồi ngay chỗ nhà chờ xe buýt. Có vài người cũng ngồi đấy vì không được vào phiên tòa, chúng tôi bắt đầu trò chuyện làm quen. Được 1 chút, công an lại đuổi chúng tôi đi chỗ khác. Tôi trở lại phía công viên, cũng vừa lúc Vũ Sỹ Hoàng (Fb Hành Nhân) và Bách Việt đi tới. Chúng tôi cùng bước vào trong công viên ngồi trò chuyện với nhau. Chỉ được 1 chút, đám đông đủ loại công an, an ninh, dân phòng, trật tự đô thị đi về phía 3 người chúng tôi. Linh cảm có điều không hay, chúng tôi quyết định đứng dậy rời khỏi công viên. Một viên công an lớn tuổi đi nhanh theo tôi nói:


- Đề nghị cô cho kiểm tra giấy tờ.


- Ơ! Đi dạo công viên mà cũng bị xét giấy tờ là sao?


- Tôi là công an, tôi có quyền kiểm tra giấy tờ của bất cứ ai.


- Đúng là anh có quyền kiểm tra giấy tờ của người dân nhưng sau 23h, tôi đi lang thang ngoài đường anh mới có quyền hỏi giấy tờ của tôi. Còn bây giờ là ban ngày, tôi đi dạo chơi công viên cũng bị kiểm tra giấy tờ là sao? Các anh muốn gì?


Họ lao nhanh về phía tôi và Hành Nhân hòng túm bắt chúng tôi. Tôi chạy ra ngay ngoài đường la to lên, họ nhanh chóng tống tôi lên chiếc xe đợi gần đó một cách thô bạo. Hành Nhân bị họ dí theo, túm lấy, đè cổ xuống đất, đấm rách môi và khiêng 2 tay 2 chân tống lên xe như khiêng heo khiến quần bị rách.


Trên xe, họ tiếp tục uy hiếp và đánh đập chúng tôi. Họ giật mất điện thoại của tôi.


Tôi bị đưa đến đồn công an phường Nguyễn Cư Trinh, còn Hành Nhân sau đó bị đưa đi đâu thì tôi không rõ.


Họ tống tôi vào 1 căn phòng làm việc khuất phía trong đồn công an. Một tay an ninh khác hùng hổ, vô cớ đánh vào mặt, vào 2 cổ vai tôi rất đau như tôi và hắn có thù với nhau từ kiếp nào.


Đánh xong, hắn bỏ ra ngoài hội ý với đồng bọn, bỏ tôi với 1 anh công an phường đang loay hoay làm việc và 1 cô bé làm bên Đội an ninh Quận 1. Tôi quay sang hỏi chuyện cô bé:


- Em năm nay bao nhiêu tuổi?


- Dạ 21.


- Còn trẻ vậy. Chắc mới ra trường thôi phải không?


Cô bé gật đầu. Tôi hỏi tiếp:


- Theo em, an ninh được quyền làm những việc pháp luật không cho phép không?


Cô bé chưa kịp trả lời thì anh công an cướp lời:


- Em cứ bình tĩnh! Em phải làm gì thì mới bị người ta đưa vào đây chứ. Sao ngoài đường bao nhiêu người họ không bắt mà lại bắt em? (Câu này quá quen thuộc luôn nè!)


- Em hỏi câu đó với thái độ rất nhỏ nhẹ và bình tĩnh đấy anh. Còn em cũng đang thắc mắc điều giống anh vậy đó. Tiện thể, anh đi mà hỏi họ giúp em luôn là tại sao bắt em vào đây.


Mọi người im lặng khi những người an ninh mặc thường phục bước vào phòng.


Một chị an ninh nói với tôi:


- Chúng tôi nghi ngờ em giấu tang vật phạm pháp trong người. Đề nghị em cho chúng tôi kiểm tra người.


Nghe đến đây, tôi thấy quen quen. Tôi chợt nghĩ đây là chiêu bài vu vạ ghép tội cho tôi đây mà. Thế là tôi nói luôn:


- Được! Nếu các người đã muốn vậy, hãy mang tôi ra trước sự chứng kiến khách quan của người dân, tôi sẽ tự lột đồ cho mọi người cùng chứng kiến.


- Em nói vậy sao được! Em là con gái, còn có danh dự và nhân phẩm. Mang ra đó, họ nhìn em thế nào?


- Đúng là với người phụ nữ, bao giờ danh dự và nhân phẩm của họ cũng rất quan trọng. Nhưng không vì thế mà tôi để mấy người tự ý vu vạ nhằm ghép tội tôi được.


Nói rồi, họ vẫn làm theo ý họ. Họ giữ người tôi lại, bắt đầu lột đồ tôi ra trong sự chứng kiến của những nam an ninh khác và điều đáng ngạc nhiên là họ còn ngang nhiên mang camera ra quay lại. Tôi đoán ra mục đích là họ muốn làm nhục tôi. Vừa chống cự, tôi vừa cảnh cáo họ:


- Mấy người lột đồ tôi đã khó nhưng mặc lại còn khó hơn đấy nhé.


Sau khi trên người chỉ còn bộ đồ lót, họ mới dừng lại. Camera vẫn tiếp tục chĩa về phía tôi. Tôi quay lại phía sau lưng là tấm gương, chỉnh sửa lại tóc tai rồi quay lại hướng camera với thái độ bình thản & điềm nhiên, tôi nói lớn:


- Quay đi! Quay xong nhớ up lên mạng cho tôi và mọi người thấy được sự đê tiện của các người nha!


Xong, họ lại bỏ ra ngoài hội ý.


Tôi đau nhức và mệt mỏi vì bị đánh, vì bị làm nhục, vì cố gồng sức mà chống cự lại, tôi nằm xuống dưới nền đất nhắm mắt để suy nghĩ về sự dã man của họ. Lúc trước khi theo đạo Công giáo, tôi từng tuyên bố rằng tôi thà chết chứ không bao giờ để họ chà đạp nhân phẩm như vậy. Nếu là trước đây, chắc là tôi sẽ lao đầu vào tường chết mẹ cho rồi. Cơ thể bắt đầu cảm thấy lạnh và buồn nôn, tôi chạy vào nhà vệ sinh. Trong khi tôi đang nôn mửa như vậy mà có 1 chị phụ nữ nói là bên y tế Quận 1 đến hỏi tôi đã chồng con gì chưa rồi bắt tôi cởi quần lót ra cho chị ấy khám. Tôi hỏi lý do, chị ấy nói là nôn ói liên quan đến vấn đề tiêu hóa. Tôi bảo là chỗ ấy đâu liên quan đến tiêu hóa, chỉ liên quan đến tiết niệu thôi và từ chối không cho khám gì hết. Chị ấy thấy tôi đang trong tình trạng sức khỏe như vậy, chị ra ngoài kiếm cách từ chối yêu cầu của những người an ninh. Những người an ninh vẫn cố ép chị ấy làm. Tôi từ trong nhà vệ sinh đi ra khuyên chị là không nên làm những việc trái pháp luật và trái đạo đức lương tâm như vậy. Những người chỉ đạo kia sao họ không làm việc đó đi mà đẩy qua cho chị và chính họ đã dám lột đồ quay phim tôi thì việc gì mà họ không dám làm nữa. Chị ấy tháo bỏ găng tay đưa cho những người an ninh và ra ngoài. Phía an ninh lại bỏ ra ngoài. Tôi ngồi bệt xuống đất mà trong đầu chưa hết khỏi sự bàng hoàng. Tôi mong là họ đừng làm. Vì tôi sợ khi họ gây ra điều đó, tâm hồn tôi sẽ bị tổn thương nghiêm trọng và hận thù sẽ hiện diện trong tôi - có thể sẽ hủy diệt chính bản thân tôi và sau nữa mới đến họ. Tôi không biết làm sao để ngăn điều đó đừng xảy ra. Tôi thừ người và bất chợt hát Kinh hòa bình và rồi tôi cầu nguyện. Họ quay lại với 2 cô y tế mới trong khi tôi vẫn đang hát lời Kinh hòa bình. Họ yêu cầu tôi ngoan ngoãn hợp tác nhưng bị tôi từ chối. Họ cưỡng chế, khiêng tôi đặt nằm trên bàn rồi bắt đầu khống chế tay chân để lột hết đồ trên người tôi. Tôi cố gắng dùng hết sức chống cự lại họ khiến có mấy lần họ bị tôi đá văng vào tường. Họ cũng có bị tôi cào cấu vào tay và bị tôi nắm tóc kéo nữa. Nhưng sức 1 người không thể nào làm lại 4 người họ, cuối cùng họ cũng lột sạch đồ trên người. Họ còn dùng tay chọc vào chỗ kín khiến tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Xong, họ cưỡng chế để mặc đồ lại cho tôi. Tôi nhất định không chịu để cho họ mặc lại. Tôi nói:


- Cứ để y nguyên như vậy cho tôi đi về. Đã dám làm mà còn sợ sao? Tôi không ngại thì mấy người ngại điều gì?


Họ cố sức lắm mới mặc được quần lại cho tôi nhưng không mặc được áo, họ bèn lấy áo khoát của tôi trùm ngược vào người tôi rồi kéo dây kéo phía sau lại. Rồi họ bỏ ra ngoài. Có giọt nước mắt còn lăn trên mắt. Tôi nghĩ đến cái chết. Rồi tôi lại nghĩ về những lời trong Kinh hòa bình, tôi nghĩ đến cuộc đời khổ nạn của Chúa Jesus và tôi lại mỉm cười.


Trong lúc những con người đó tự viết, tự làm biên bản gì đó với nhau, tôi đã nghe cô bé an ninh nói:


- Chú Hải bảo làm như vậy.


Chú Hải mà cô bé nói đến có phải chăng là Lê Minh Hải (an ninh TP) - người đã từng cho đàn em làm với chị Tạ Phong Tần như với tôi ngày hôm nay.


Khoảng 12h, họ quay lại cưỡng chế tôi về công an phường Phú Thạnh, Q. Tân Phú (nơi tôi cư ngụ). Trên xe tôi nhớ về những gì bạn tôi kể về sự tàn ác của Ai Cập trước ngày thay đổi, tâm cảm thấy rất bình an mà nói thẳng với tay an ninh rằng:


- Hôm nay tao rất vui vì đã 2 lần chiến thắng tụi bây. Thứ nhất là dù bọn bây cho rất nhiều người và tốn rất nhiều công sức để canh giữ hòng ngăn chặn tao từ nhà. Nhưng không, tao vẫn đi đến được nơi tao muốn đến. Thứ hai là bọn bây dùng những trò đê tiện này làm tổn thương tâm hồn tao để đánh vào tâm lý sợ hãi, khiến tao phải bỏ cuộc. Nhưng tao cũng nói cho bọn mày biết. Đúng là bạo lực và những trò đê tiện này có thể làm người ta đầu hàng trước bọn mày đấy, nhưng đó chỉ là những kẻ yếu đuối mà thôi, còn với những người như tao thì những trò đó chỉ làm ý chí và tinh thần mạnh mẽ lên mà thôi. Tụi bây cũng nên chuyển hết những lời này của tao đến những thằng nào chỉ đạo tụi bây làm những trò này và nhớ nói thêm rằng: Bản lĩnh của cả đám bọn mày kém lắm, thua cả 1 phụ nữ như tao nên mới dùng những thủ đoạn bỉ ổi này. Tao vui vì tụi bây đã làm như vậy. Bất cứ 1 cuộc vận động thay đổi xã hội nào cũng có những sự mất mát, hy sinh. Với những việc làm của bọn mày hôm nay chỉ cho tao thấy dấu hiệu của sự thay đổi thực sự đang đến rất gần. Chính bạo lực sẽ giết chết bọn bây!


Lúc đầu, khi tôi bắt đầu nói, họ đòi đánh tôi nhưng sau đó chỉ im lặng.


(Còn tiếp...)






___________________







An ninh TP. Hồ Chí Minh xúc phạm blogger An Đổ Nguyễn (Nguyễn Hoàng Vi)

Đăng bởi lúc



VRNs (28.12.2012) – Sài Gòn – Như tin đã đưa, sáng nay khi phiên tòa phúc thẩm xử 3 bloggers Điếu Cày, Tạ Phong Tần và Anhbasg đang diễn ra, một số bloggers như An Đổ Nguyễn (Nguyễn Hoàng Vi), Hành Nhân, Đinh Nhật Uy, đạo diễn sân khấu Bách Việt, đến quan sát phiên tòa từ bên ngoài, tại công viên Bách Tùng Diệp đối diện Tòa án TP. Hồ Chí Minh, trên đường Lý Tự Trọng thì thình lình rất đông an ninh, mật vụ đã vô cớ tấn công họ. Trước hết, mật vụ sai công an sắc phục đến đòi những blogger này xuất trình CMND. Một trong số blogger là An Đổ Nguyễn phản đối yêu cầu này, vì đang ban ngày ban mặt không có lý do gì để kiểm tra CMND. 

Sau đó an ninh huy động rất đông đến vây bắt hết các blogger này và đưa về trụ sở công an các phường quanh khu vực tòa án, thuộc quận 1. Riêng Nguyễn Hoàng Vi bị đưa về công an phường Nguyễn Cư Trinh (139 Trần Đình Xu, điện thoại: 08 3836 7166). Tại đây các an ninh, mật vụ đã cố tình xúc phạm Hoàng Vi bằng cách cho 4 nữ công an đè cô ra để lột áo, lấy lý do là “nghi ngờ giấu đồ cấm trong người”. Hoàng Vi cố chống cự nhưng với sức mạnh của 4 nữ công an áo của cô đã bị lột trần. Đê tiện hơn là trong khi các nữ công an lột áo Hoàng Vi thì các nam mật vụ đứng nhìn và một tên dùng máy carema ghi hình thân thể không mảnh áo của cô. Đây là hành vi xúc phạm nhân phẩm không thể chấp nhận được của an ninh TP. Hồ Chí Minh.

Chưa dừng lại với hành động thú tính đó, đám đông công an tiếp tục đè Hoàng Vi lên bàn như một con vật, lột hết đồ và quay phim. Không còn từ gì để mô tả hành vi mất hết nhân tính này của an ninh, trong đó có sự tiếp tay của công an phường Nguyễn Cư Trinh, quận 1. Sau khi thực hiện xong hành vi xúc phạm Hoàng Vi, an ninh đã đưa Hoàng Vi về trụ sở công an phường Phú Thạnh, quận Tân Phú và giam lỏng ở đó đến hơn 18g mới thả ra.

Khi ra khỏi đồn công an phường Nguyễn Cư Trinh, Hoàng Vi nhất định để nguyên hiện trạng để ra về, nhằm tố cáo hành vi xâm phạm thân thể và xúc phạm nhân phẩm công dân. Vì sợ người dân biết chuyện nên đám đông an ninh đã cưỡng ép để cố choàng lên người Hoàng Vi chiếc áo gió cô mang theo, dù là họ đã choàng ngược. Ngoài ra, an ninh còn lấy mất 1 điện thoại di động của Hoàng Vi. Đây là hình ảnh Hoàng Vi sau khi bị xúc phạm nhân phẩm:


Căn cứ theo Bộ luật Hình sự (BLHS) hiện hành (1999, có sửa đổi năm 2009), những hành vi của an ninh TP.HCM hôm nay đối với Nguyễn Hoàng Vi có dấu hiệu tội phạm hình sự. Bởi vì, cán bộ công an khi thi hành công vụ phải tôn trọng nhân dân và chịu sự giám sát của nhân dân. Pháp luật cán bộ công chức, Luật công an nhân dân, điều lệnh Công an nhân dân nghiêm cấm hành vi lạm dụng, lợi dụng chức vụ quyền hạn của cán bộ công chức nói chung và cán bộ Công an nói riêng khi thi hành công vụ. Không được xúc phạm danh dự nhân phẩm uy tín của công dân, sách nhiễu nhân dân. Tùy theo mức độ vi phạm mà người vi phạm sẽ bị xử lý kỷ luật hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo quy định của pháp luật.
BLHS 1999 qui định: “‘Tội phạm’ là hành vi nguy hiểm cho xã hội được quy định trong Bộ luật hình sự, do người có năng lực trách nhiệm hình sự thực hiện một cách cố ý hoặc vô ý, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc, xâm phạm chế độ chính trị, chế độ kinh tế, nền văn hoá, quốc phòng, an ninh, trật tự, an toàn xã hội, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tự do, tài sản, các quyền, lợi ích hợp pháp khác của công dân, xâm phạm những lĩnh vực khác của trật tự pháp luật xã hội chủ nghĩa.

Điều 123 khoản 1 BLHS qui định: “Người nào bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.” Và khoản 2, mục b Điều này qui định nếu “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn” thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm.

Khoản 4 Điều này qui định: “Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định từ một năm đến năm năm.”

Điều 110 khoản 1 BLHS qui định: “Người nào đối xử tàn ác với người lệ thuộc mình thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến một năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.”

Điều 121 khoản 1 BLHS qui định: “Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người khác, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.” Và khoản 2, mục c Điều này qui định nếu “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn” thì bị phạt tù từ một năm đến ba năm.

Khoản 3 Điều này qui định: “Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.”
PV. VRNs 
Nghe kể lại từ Nguyễn Hoàng Vi
http://www.chuacuuthe.com/?p=44058



__________________




28-12-2012 
  
  
Blogger Nguyễn Hoàng Vi bị công an hành hung

DCVOnline: - Bà Nguyễn Hoàng Vi, tức blogger An Đổ Nguyễn, sáng nay vì muốn đến tham dự phiên tòa phúc thẩm xét xửa ba bloggers Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần và Phan Thanh Hải tại tòa án Nhân dân TpHCM, nên đã bị công an bắt về trụ sở công an phường Nguyễn Cư Trinh – quận 1. Ở đây, bà đã bị lực lượng công an đối xử rất thô bạo theo như lời tường thuật của chính bà.

Nguyễn Hoàng Vi, sinh năm 1987, có một con trai nhỏ, là người hôm 02/10/2011 đã bị an ninh dàn cảnh gây tai nạn giao thông làm gãy rất nhiều răng và chấn thương mặt nghiêm trọng chỉ vì bà tham gia các hoạt động biểu tình chống lại những hành động bá quyền, ngang ngược của nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (Trung Cộng) đối với các công dân và lãnh thổ Việt Nam.

Ngay khi vừa về đến nhà, tuy còn rất mệt mỏi, Nguyễn Hoàng Vi đã dành cho DCVOnline cuộc trò chuyện sau đây.

DCVOnline: Chào bạn Nguyễn Hoàng Vi, sáng nay lúc bị bắt, bạn đang ở đâu, làm gì?

Nguyễn Hoàng Vi:
Xin chào anh. Sáng nay, tôi bị bắt khi đang đi dạo chơi ở công viên đối diện Tòa án nhân dân Tp. HCM cùng với 2 người bạn là Vũ Sỹ Hoàng (Fb Hành Nhân) và anh Bách Việt.

DCVOnline: Bạn có biết rõ là vào thời điểm các bạn “dạo chơi” đó, tòa án đang phiên xét xử phúc thẩm vụ án các bloggers Điếu Cày, Ba Saigon và Tạ Phong Tần không?

Nguyễn Hoàng Vi:
Thưa anh là tôi có biết chứ. tôi ra cốt để xem phiên tòa công khai xử phúc thẩm 3 bloggers. Nhưng mà phe an ninh đông quá, chẳng ai vào được, nên tôi đành dạo chơi ngoài công viên đối diện Tòa án thôi.

DCVOnline: Tức là bạn khẳng định lực lượng công an bắt các bạn khi các bạn đang ở ngoài khuôn viên tòa án, không có hành động đòi hỏi được vào trong tòa và chỉ là đang dạo chơi trong công viên đối diện?

Nguyễn Hoàng Vi: Đúng vậy thưa anh.

DCVOnline: Vậy trong thời điểm đó, công viên ấy có đang bị phong tỏa không?

Nguyễn Hoàng Vi:
Gần như là phong tỏa hoàn toàn vì ngoài vài người già tập thể dục, khuôn viên công viên toàn người của công an và an ninh, còn lại thì không đến chục người quen.

DCVOnline: Chuyện nhiều người bị bắt giữ, câu lưu trong thời gian có những sự kiện “nhạy cảm” diễn ra ở Việt Nam đã trở thành chuyện “bình thường", nhưng chúng tôi để ý đến trường hợp của bạn vì theo tin ban đầu cho biết, bạn đã bị đối xử “đặc biệt” trong thời gian bị câu lưu. Bạn có thể cho biết chi tiết về việc này?

Nguyễn Hoàng Vi:
Họ bắt chúng tôi như bắt thú. Trên xe, họ đánh chúng tôi rất nhiều và rất đau. Blogger Hành Nhân bị đánh tét miệng, rách quần.

Xong, sau khi đưa tôi về đồn công an phường Nguyễn Cư Trinh - Q1, ban đầu họ cũng đánh tôi. Sau đó, họ cho người lột quần áo tôi, chỉ chừa đồ lót lại để quay phim. Tôi biết họ muốn làm nhục, nên vẫn giữ thái độ rất bình thản. Họ bỏ ra ngoài hội ý một lúc, sau họ quay lại tiếp tục lột hết những gì còn sót lại trên người tôi. Họ chọc tay vào phía dưới của tôi để tìm cái gì đó, mà làm gì có cái gì đâu mà tìm, chủ yếu là làm cho tôi đau đớn về mặt thể xác và tinh thần. Rồi đến trưa, họ cưỡng chế, mặc đồ lại cho tôi và cưỡng chế tôi về đồn công an phường Phú Thạnh, quận Tân Phú. Họ giữ tôi tại đồn công an này từ lúc hơn 12h trưa cho đến gần 7h tối mới trả tự do cho tôi.

DCVOnline: Bạn vừa tả rằng “họ bắt chúng tôi như bắt thú”, bạn có thể mô tả lại chi tiết này không?

Nguyễn Hoàng Vi:
Một đám người nắm lấy tay chân của tôi quẳng vào xe. Một đám người khác chạy theo Hành Nhân túm lấy, đè cổ xuống đất, đánh đấm vào người, rồi nắm 2 tay, 2 chân khiêng đi như khiêng heo. Sau đấy tôi không thấy được gì nữa vì họ tống tôi lên xe trước rồi.

DCVOnline: Bạn nói rằng bạn bị đánh khi về trụ sở công an phường Nguyễn Cư Trinh, vậy có bao nhiêu công an đánh bạn, đánh ở đâu, dùng gì để đánh?

Nguyễn Hoàng Vi:
Khi về công an phường Nguyễn Cư Trinh, có một tay an ninh mặc thường phục tống tôi vào một phòng làm việc khuất ở phía trong. Hắn đánh vào mặt rồi đánh vào 2 bên cổ, vai.

DCVOnline: Người này đánh bạn khi đang đưa ra các câu hỏi hay thế nào?

Nguyễn Hoàng Vi:
Dạ không phải thế, vừa tống vào phòng là người này đánh tôi tới tấp vô điều kiện luôn.

DCVOnline: Bạn kể rằng bạn bị “họ” lột quần áo, nhưng cụ thể để sự việc diễn biến đến mức độ đó là như thế nào?

Nguyễn Hoàng Vi:
Vâng, sau khi đánh tôi một chập, ông này ra ngoài hội ý với những người ở ngoài. Sau đấy, nhiều người quay trở lại phòng giam giữ tôi, một chị an ninh bảo tôi là họ nghi ngờ tôi giấu đồ vật phạm pháp trong người và đề nghị tôi cho họ xét người.

Tôi trả lời là hãy mang tôi ra ngoài đường, trước sự chứng kiến của bàn dân thiên hạ, tôi sẽ tự lột đồ để chứng minh sự trong sạch của tôi cho mọi người thấy. Tôi không đồng ý để họ tự xét rồi vu vạ tội lỗi cho tôi.

Nhưng họ vẫn làm theo ý họ. Mấy người phụ nữ kềm giữ chặt tôi và lột hết quần áo trên người tôi, chỉ chừa lại đồ lót trong sự chứng kiến của cánh đàn ông và họ không quên bật camera lên quay lại.

Thấy rõ ràng đây là một trò làm nhục tôi nên tôi rất nhẹ nhàng quay ra phía sau có tấm kiếng, chỉnh lại tóc tai rồi quay lại phía camera giữ thái độ điềm nhiên. Tôi chỉ thẳng vào camera mà nói to “Quay rồi thì nhớ mà đăng lên cho tôi và mọi người thấy được sự đê tiện của các người nha!”

Xong tôi lại im lặng.

Họ quay đã rồi kéo nhau ra ngoài hội ý tiếp. Tôi mệt mỏi vì chống trả lại sự cưỡng bức lột đồ của họ bèn nằm xuống nền nhà mà nhắm mắt lại để suy nghĩ về những việc họ đã làm.

DCVOnline: Bạn vừa nói nữ cảnh sát thì lột đồ bạn, nam cảnh sát thì đứng chứng kiến? bạn có nhớ có tất cả bao nhiêu người ở đó?

Nguyễn Hoàng Vi:
Trong phòng thì khoảng 7-8 người, ngoài phòng thì rất nhiều.

DCVOnline: Cả những cảnh sát trong và ngoài phòng đều nhìn thấy cảnh này?

Nguyễn Hoàng Vi:
Thưa, đúng thế ạ.

Do quá mệt mỏi và nằm trên nền nhà nên cơ thể tôi bị lạnh và buồn nôn, tôi vào nhà vệ sinh. Một lúc, có 1 chị từ bên y tế quận 1 vào phòng vệ sinh hỏi tôi đã chồng con gì chưa rồi bắt tôi phải cởi bỏ quần lót để chị ấy khám.

Tôi ngạc nhiên hỏi chị ấy muốn khám gì, chị ấy nói khám bệnh. Tôi nói tôi bị buồn nôn mắc gì khám bệnh ở đó, chị ấy nói buồn nôn có liên quan đến tiêu hóa nên phải khám ở đó. Tôi nói rằng ở đó chỉ liên quan đến những bệnh về tiết niệu và nói thẳng là ko cho khám và cũng lật bài của họ luôn. Tôi nói với chị ấy không nên xen vào việc này, hãy để những người chỉ đạo chị tự làm đi vì việc này trái pháp luật và trái lương tâm, đạo đức lắm.

Chị ta đi ra ngoài từ chối chỉ đạo của những người kia nhưng những người kia vẫn cố gắng thuyết phục chị ấy làm. Tôi từ nhà vệ sinh đi ra nói với chị ấy không nên làm những việc như vậy, những con người kia dư khả năng làm việc đó, thậm chí hơn vì trước đó họ đã lột hết đồ và quay phim tôi thì còn gì mà ko dám làm.

Cuối cùng, chị ấy tháo bỏ găng tay. Những người kia lại ra ngoài kiếm 2 cô y tế khác vào phụ họ làm việc đó. Họ khiêng tôi đặt nằm lên bàn…

DCVOnline: Họ phải khiêng bạn? tại sao?

Nguyễn Hoàng Vi:
Vì lúc đó tôi đang ngồi bệt xuống đất, 2 tay ôm hết cơ thể, cố sức không cho họ làm việc đó.

Sau khi đặt tôi lên bàn, 4 người phụ nữ, mỗi người ôm lấy 1 tay hoặc 1 chân tôi dang ra, cái thế giống bị tứ mã phanh thây hồi xưa khiến cơ thể tôi đau vì bị kéo căng ra.

Sau đó họ dùng tay chọc vào bên dưới làm tôi rất đau.

Trong lúc họ cưỡng ép tôi để “khám” như thế, tôi có dùng sức đạp họ văng ra, thậm chí đạp văng vào vách, rồi cũng có dùng tay cào cấu họ, kéo tóc họ. Nhưng mà tôi không cự lại 4 người.

Và khi xong rồi, họ lấy quần áo mặc lại cho tôi nhưng tôi không chịu. Tôi nói cứ để tôi như thế này mà ra ngoài và đi về, đã dám làm thì đừng có sợ!

DCVOnline: Người dùng tay chọc vào phần kín bên dưới cơ thể bạn là nhân viên y tế hay là cảnh sát? nam hay nữ?

Nguyễn Hoàng Vi:
Một nữ nhân viên y tế, đó là họ nói với tôi như vậy.

DCVOnline: Và tất cả những diễn biến này, bạn có thấy ai quay camera lại không?

Nguyễn Hoàng Vi:
Tôi không biết nữa vì lo chống cự với họ, và thoáng thấy phía trên góc phòng có đường đi lên lầu, có 1 người an ninh nam đứng đó nhìn vào. Cái thế của tôi là bị đặt nằm trên bàn nên chỉ nhìn thấy rõ những thứ ở trên.

DCVOnline: Từ khi bị dẫn vào trụ sở công an phường Nguyễn Cư Trinh đến khi xong vụ khám xét này là bao lâu?

Nguyễn Hoàng Vi:
Khoảng từ 9 giờ 30 sáng đến 12 giờ trưa, thưa chị.

DCVOnline: Sau đó thì diễn biến như thế nào hả bạn?

Nguyễn Hoàng Vi:
Sau đó, họ bàn giao tôi cho an ninh quận Tân Phú, giữ tôi ở đồn công an phường Phú Thạnh, Q. Tân Phú cho đến gần 7 giờ tối. Tại đây, an ninh quận Tân Phú, công an phường và dân phòng đối xử tử tế với tôi

DCVOnline: Có một cái ảnh đang lan truyền trên facebook chụp bạn đang mặc áo khoác ngắn màu xanh có một sọc ngang màu đỏ phần trên áo, ảnh này được chụp vào lúc nào?

Blogger Nguyễn Hoàng Vi sau khi bị công an hành hung
Nguồn ảnh: OntheNet


Nguyễn Hoàng Vi:
Cái ảnh đó là lúc tối sau khi họ trả tự do cho tôi, tôi đi thẳng đến nhà thờ để tạ ơn Chúa, xong gặp chị Bùi Hằng cũng đến và chị ấy chụp cho tôi.

DCVOnline: Ảnh cho thấy bạn không mặc gì bên trong cái áo khoác này, vậy khi bạn được trả tự do thì quần áo bạn đâu?

Nguyễn Hoàng Vi:
Trong túi ni lon màu đỏ ạ. Tại họ lỡ mặc lại được nhiêu đó rồi, chứ dự định của tôi là họ lột được đồ của tôi là tôi sẽ cứ vậy mà đi về. Mà thậm chí, tôi còn tính đi thẳng đến bộ công an phản đối họ vi phạm nhân quyền nữa, nhưng lúc đó tiếc là tối quá rồi.

DCVOnline: Khi bạn ra khỏi đồn công an phường Phú Thạnh, có ai đón bạn không?

Nguyễn Hoàng Vi:
Không, tôi tự đi bộ một đoạn, đón xe ôm qua nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế trên đường Kỳ Đồng. Từ đó đến nhà thờ tôi không thấy điều gì lạ hết

DCVOnline: Bạn nghĩ gì và cảm nhận như thế nào nếu có một ngày nào đó, video clip được quay ở đồn công an hôm nay bằng cách nào đó bị tung ra ngoài?

Nguyễn Hoàng Vi:
Tôi mong điều đó xảy ra vì nó sẽ là bằng chứng hiện thực và đắt giá nhất để tố cáo hành vi vi phạm nhân quyền một cách nghiêm trọng ở Việt Nam hiện nay.

DCVOnline: Những người trong bộ máy công an sáng nay khi thực hiện những hành vi như thế đối với bạn, thái độ của họ khi ấy theo ghi nhận của bạn là như thế nào?

Nguyễn Hoàng Vi:
Họ rất là hung dữ giống như là đang đối với kẻ thù vậy.

DCVOnline: Hiện giờ, khi kết thúc cuộc trao đổi này, trạng thái tinh thần của bạn ra sao?

Nguyễn Hoàng Vi:
Tinh thần của tôi bây giờ thì đã ổn nhưng khi sự việc mới diễn ra thì lúc đó tôi rất bàng hoàng. Thật sự là lúc đó, tôi chỉ muốn lao đầu vào tường mà chết mẹ cho rồi nhưng mà vì nhớ lời Chúa dạy
nên không chết được.

DCVOnline: Cảm ơn bạn đã trao đổi với chúng tôi, cũng mừng là bạn đã lấy lại được tinh thần bình ổn. Riêng tôi, người thực hiện cuộc trò chuyện này, rất mong rằng đây là thử thách ghê tởm sau cùng bạn phải trải qua.

© DCVOnline
http://dcvonline.net/modules.php?name=News&file=article&sid=9548


BẢN DỊCH BÀI TRÊN SANG TIẾNG PHÁP: http://www.viettan.org/Une-blogueuse-victime-d-agression.html


__________________




Thứ sáu 28 Tháng Mười Hai 2012 - Sửa đổi lần cuối Thứ sáu 28 Tháng Mười Hai 2012


Blogger Nguyễn Hoàng Vi kể lại vụ công an bắt giữ và khám xét thân thể

Blogger Nguyễn Hoàng Vi
Blogger Nguyễn Hoàng Vi
DR

Thanh Phương

Trong số các blogger bị câu lưu hôm nay 28/12/2012 khi định đến dự phiên xử phúc thẩm ba thành viên CLB Nhà báo Tự do, có cô Nguyễn Hoàng Vi. Không chỉ bị đánh đập, cô Hoàng Vi còn bị an ninh lột quần áo, khám xét thân thể rất thô bạo. Trả lời phỏng vấn RFI tối nay sau khi được thả về, Nguyễn Hoàng Vi kể lại :



Blogger Nguyễn Hoàng Vi
28/12/2012

http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20121228-blogger-nguyen-hoang-vi-ke-lai-vu-cong-an-bat-giu-va-kham-xet-than-the


__________________




Blogger Nguyễn Hoàng Vi kể chuyện bị Công an làm nhục trong đồn CA 


http://www.youtube.com/watch?v=XWYbhgH4GI0






__________________


NHỮNG BÀI LIÊN QUAN


Thứ sáu, ngày 28 tháng mười hai năm 2012 Phỏng vấn con trai blogger Điếu Cày, anh Nguyễn Trí Dũng về vụ anh bị hành hung và bắt giữ ngay trong ngày phiên phúc thẩm bố. http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/phong-van-con-trai-blogger-ieu-cay-anh.html

Thứ sáu, ngày 28 tháng mười hai năm 2012 (cập nhật) FREE THE BLOGGERS ! TRẢ TỰ DO CHO CÁC BLOGGER ! ( Trước giờ xử 3 bloggers Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Phan Thanh Hải ____ Blogger Hành Nhân, Hoàng Vi bị bắt trước cổng tòa án, Đinh Nhật Uy cũng bị bắt ____ Anh Đinh Nhật Uy tường thuật về sự trấn áp, hành hung người đến xem phiên tòa của lực lượng CA _____ Blogger Uyên Vũ tường thuật những sách nhiễu của công an trước phiên toà phúc thẩm. ____ Hoàng Dũng Cdvn ghi chép sơ trước cổng tòa _____ Ông Già Noel với chiếu Điếu Cày và hàng chữ Free The Bloggers ở Gò Đống Đa _____ Hình công an trước tòa, sáng 28.12.2012 _____ Kết quả phiên tòa phúc thẩm "rừng rú" xử những người yêu nước : Anh Điếu Cày và chị Tạ Phong Tần bị xử y án _____ Khủng bố, trấn áp, nhiều blogger bị bắt xung quanh phiên tòa )  http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/cap-nhat-lien-tuc-truoc-gio-xu-3.html

Sài Gòn: THÔNG BÁO về phiên tòa phúc thẩm 28/12/2012, tại 131 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Quận 1, Sài Gòn, xử những bloggers yêu nước trong Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do : Điếu Cày, Tạ Phong Tần và Anhbasg  (Bổ sung giấy triệu tập _____ Thông tin mới về phiên tòa và anh Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải )
http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/blog-post.html

Thứ năm, ngày 27 tháng mười hai năm 2012 (cập nhật) Vụ phiên tòa 28/12/2012: Bọn lưu manh côn đồ bắt đầu giở trò... An ninh Thành phố tìm cách ngăn chặn người tham dự phiên tòa phúc thẩm xử 3 bloggers Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do _____ Uyên Vũ: Chuyện nhỏ trước phiên tòa 3 blogger bạn tôi, Điếu Cày, Tạ Phong Tần và Anhbasg. ( Công an Việt Nam lại ngăn cản vợ blogger Điếu Cày dự phiên xử phúc thẩm. Phỏng vấn chị Dương Thị Tân ____ Một số tên Việt gian, an ninh chìm từng được cử theo dõi, sách nhiễu chịTân )  http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/vu-phien-toa-28122012-ninh-thanh-pho.html

Thứ tư, ngày 26 tháng mười hai năm 2012 Phỏng vấn Luật sư Hà Huy Sơn, người bào chữa cho blogger Điếu Cày trước phiên phúc thẩm http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/phong-van-luat-su-ha-huy-son-nguoi-bao.html

Thứ tư, ngày 26 tháng mười hai năm 2012 "Giết người không gươm đao!”. Có không một kế hoạch đẩy blogger Tạ Phong Tần đến chỗ phải hành động như Bà Đặng Thị Kim Liêng? Lá thư của cô Tạ Minh Tú kể về tình trạng của cô Tần, sau khi vào thăm chị mình tại trại giam Chí Hòa, quận 10, Sài Gòn, chiều 24.12.2012. ___ Phỏng vấn luật sư Nguyễn Thanh Lương, người bào chữa cho blogger Tạ Phong Tần: Vụ án 3 blogger Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do và sự mơ hồ của ''điều 88'' http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/giet-nguoi-khong-guom-ao-co-khong-mot.html

Thứ bảy, ngày 22 tháng mười hai năm 2012 An ninh Bộ lén lút gặp luật sư của blogger Điếu Cày trước phiên phúc thẩm http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/an-ninh-bo-len-lut-gap-luat-su-cua.html

Thứ bảy, ngày 22 tháng mười hai năm 2012 Ân Xá Quốc Tế ra Thông Cáo yêu cầu Việt Nam hãy thả blogger, ngưng bóp nghẹt tiếng nói đối kháng. ( Amnesty International: Viet Nam: Release bloggers, stop silencing dissent ) http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/an-xa-quoc-te-ra-thong-cao-yeu-cau-viet.html

Thứ sáu, ngày 21 tháng mười hai năm 2012 Thẩm phán xử vụ án Điếu Cày bị công luận Âu châu đòi ngăn cấm visa nhập cảnh.
http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/tham-phan-xu-vu-ieu-cay-bi-cong-luan-au.html

Thứ tư, ngày 19 tháng mười hai năm 2012 Phúc thẩm bloggers CLBNBTD: Ai chủ tọa Hội đồng xét xử?
http://bietkichxaxu.blogspot.com/2012/12/phuc-tham-bloggers-clbnbtd-ai-chu-toa.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét