Đỗ Nam Hải: Tin thêm về việc công an Sài Gòn hành hung tôi
Như tin đã đưa, vào khoảng 9 giờ sáng ngày 15/2/2012 đã xảy ra sự việc
công an Sài Gòn chủ động hành hung tôi (Đỗ Nam Hải) ngay trước cửa và
sau đó xông cả vào nhà tôi, tại số 441 Nguyễn Kiệm, phường 9, quận Phú
Nhuận, Sài Gòn. Sự việc này đã được Nhóm phóng viên FNA - Khối 8406
tường trình lại vào ngày 17/2/2012. Các trang web như: Dân làm Báo, Đàn Chim Việt, Đối Thoại,… cũng đã đưa tin.
Sáng nay, thứ 3, ngày 21/2/2012, cậu đại úy công an khu vực P.9, Q. Phú
Nhuận đến nhà đưa cho tôi tờ Giấy Mời. Nội dung là mời tôi đúng 8 giờ
sáng mai, thứ 4, 22/2/2012 đến Trụ sở công an Quận Phú Nhuận, số 181
Hoàng Văn Thụ, P. 8, Q. Phú Nhuận để “làm việc về một số vấn đề liên quan”.
Giấy Mời do ông Đoàn Duy Thanh, thượng tá, Phó trưởng công an quận ký
tên và đóng dấu. Tôi đã ghi vào cả 2 liên, với cùng nội dung: “Đã nhận nhưng tôi phản đối không đi làm việc”.
Nói thêm về cậu công an chủ động hành hung tôi hôm đó là khoảng 30 tuổi,
đã làm nhiệm vụ theo dõi tôi từ nhiều năm nay, cùng với hàng chục cậu
khác. Các cậu này thuộc Phòng PA 21 (Phòng trinh sát ngoại tuyến) - Sở
công an thành phố Hồ Chí Minh. Những người hàng xóm nhà tôi ở cả hai bên
đường đều biết về sự chốt gác, theo dõi, đeo bám dai dẳng này của công
an đối với tôi trong suốt gần 8 năm qua (từ tháng 8/2004 đến nay).
Trong tấm hình mà tôi chụp được vào sáng 15/2/2012 đó, cậu ta đang đứng
tựa vào chiếc xe gắn máy, đậu bên hông Nhà may Tân, số 420 Nguyễn Kiệm,
P. 3, Q. Phú Nhuận. Đầu cậu ta đội chiếc mũ bảo hiểm màu đỏ, mặc áo ca
rô, quần jeans và cầm chai nước uống. Bình thường thì có tới cậu 3 công
an, đi 2 xe gắn máy bám sát tôi suốt ngày đêm nhưng buổi sáng hôm đó thì
chỉ có 1 cậu công an này đi theo tôi. Trên đường về, tôi đã dừng lại
nói với cậu ta: “Cậu không nên đi sát vào tôi như vậy” nhưng cậu
ta không nghe và vẫn đi sát tôi về đến tận nhà. Tôi liền vào nhà lấy máy
ảnh ra và chụp cậu ta. Sự việc diễn ra sau đó như tin đã đưa.
Tôi muốn bổ sung thêm một số chi tiết: do mất cảnh giác nên hôm đó, tôi
đã bị bất ngờ khi cậu ta chủ động đấm thẳng vào mặt mình. Những cú đấm
đầu tiên này làm tôi choáng váng nhưng sau đó, tôi đã cố gắng lấy lại
được thăng bằng và tìm cách phản công tự vệ lại. Tuy nhiên, vì cậu ta
vẫn còn đội mũ bảo hiểm nên sự phản đòn của tôi đa số đều bị rơi vào
đúng chiếc mũ này và hai nắm tay tôi do vậy lại còn bị đau thêm.
Cuối cùng, tôi dùng tay trái để đỡ đòn, còn tay phải túm nhanh được
chiếc quai mũ bảo hiểm của cậu ta. Với lợi thế này, tôi vít mạnh đầu cậu
ta xuống đất và quật ngã được cậu ta xuống nền nhà, đầu hướng vào tường
(vị trí trong tấm ảnh là ngay mũi chiếc xe Bonus của tôi). Ngồi ở trên,
tôi dùng tay trái của mình chặn cổ cậu ta lại, quyết không cho cậu ta
cựa quậy và dùng tay phải vớ nhanh được một thanh thép bằng Inox, dài
khoảng 40 cm. Đây là một bộ phận của chiếc máy hút bụi nhà tôi. Tôi nói
với cậu ta trước hàng chục người hàng xóm đang chứng kiến tại chỗ: “Cậu
đã chủ động đánh tôi trước, nên bây giờ tôi có thể đánh chết cậu bằng
quyền tự vệ chính đáng của mình, khi cậu đã xông vào nhà tôi như thế
này. Nhưng tôi tha cho cậu. Cậu hãy cút ra khỏi nhà tôi ngay!”. Thế
là cậu ta vội đi ra. Khoảng vài phút sau thì các cậu công an khác trong
nhóm công tác đã có mặt, nhưng chỉ đứng từ xa nhìn sang nhà tôi.
Cuộc đụng độ khiến tôi bị chấn thương vai trái, do bị va chạm mạnh khi
tiếp đất. Ngay buổi chiều cùng ngày, tôi đã đến cở sở phục hồi chấn
thương tại sân bóng đá Hoa Lư trên đường Đinh Tiên Hoàng, quận 1 để nắn
lại khớp, châm cứu và đắp thuốc. Ngày 20/2/2012, tức là 5 ngày sau, vai
tôi vẫn còn đau không giơ tay trái lên được, mắt phải vẫn còn bị bầm tím
và tôi phải đến Bệnh viện 115 trên đường Sư Vạn Hạnh, Q.10 khám. Bác sỹ
cho tôi uống thuốc giảm đau 10 ngày và tiếp tục theo dõi.
Nhìn nhận lại sự việc, tôi khẳng định: việc cậu công an này chủ động hành hung tôi như vậy chắc chắn phải có lệnh từ cấp trên của cậu ta.
Cách đó 10 ngày, ngày 5/2/2012 tôi đã gửi lên mạng Internet tấm hình do
tôi chụp một cậu công an khác. Cậu này đã vội lấy chiếc ghế mà cậu ta
đang ngồi đưa lên che mặt, khi tôi giơ máy ảnh lên chụp. Tấm hình đó
được chụp trước cửa ngôi nhà số 430 Nguyễn Kiệm, đối diện với nhà tôi,
số 441 Nguyễn Kiệm. Sau khi xem tấm hình đó, nhà báo Ngô Nhân Dụng đã
viết bài “Chế độ lấy ghế che mặt”.
Nghề nghiệp của “Những chiến sỹ an ninh nhân dân Việt Nam” dưới
chế độ này là như vậy. Nhiều lần, tôi đã nói với các ông Trần Tiến Tùng,
Nguyễn Văn Tâm (hai người mà anh Nguyễn Chính Kết, chị Phương Thi, chị
Dương Thị Tân, cô Tạ Phong Tần, cậu Lê Trí Tuệ, … đều đã phải làm việc)
là những viên sỹ quan cấp tá, thuộc phòng PA 35 – Công an thành phố Hồ
Chí Minh như sau: Tôi nói điều này mong các ông đừng tự ái mà hãy nên tự
nghiền ngẫm nghe: Tôi nhận xét về nghề của các ông còn khó có thể khá hơn cái nghề “ngủ trong quan tài”
mà cách đây vài năm, báo chí trong nước đã có bài đưa tin. Theo đó, để
bán được hàng mỗi khi ế ẩm, các chủ trại hòm đã thuê một số người chui
vào trong quan tài nằm im giả chết từ khuya tới sáng. Sau đó, họ sẽ nhận
được món tiền từ 50.000 đồng đến 150.000 đồng/lần, tuỳ theo chủ trại
hòm lớn hay nhỏ, “sộp” hay “keo”. Nếu chủ trại hòm bán được nhiều quan
tài, người giả chết sẽ được thưởng thêm vì có nhiều người chết thật!
Những viên công an đó sau khi nghe tôi nói xong đều im lặng, không nói gì.
Sài Gòn, ngày 21/2/2012.
Đỗ Nam Hải – 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn.
____________________________________
Phụ lục:
1) Chế độ lấy ghế che mặt (Ngô Nhân Dụng):
2) Công an xông vào nhà dân cướp của, đánh người (Nhóm phóng viên Khối 8406):
3) Cảm xúc mùa xuân (Đỗ Nam Hải):
4) Nghề “ngủ trong quan tài” (theo VTC News):
http://danlambaovn.blogspot.com/2012/02/o-nam-hai-tin-them-ve-viec-cong-sai-gon.html
+++++++++++++++++++++++++++++++++++
Xem thêm: Ông Đỗ Nam Hải bị hành hung
Cách đây vài tuần, ngày 6-2-2012, ông Đỗ Nam Hải (Ban đại diện Khối 8406) có tung lên mạng toàn cầu vài tấm hình về một công an có nhiệm vụ canh rình ông từ cửa ngôi nhà số 430 Nguyễn Kiệm, quận Phú Nhuận, Sài Gòn (đối diện với ngôi nhà của ông ở số 441 Nguyễn Kiệm, phường 9, quận Phú Nhuận). Nơi đây, kể từ tháng 8 năm 2004, luôn luôn có tốp 3 công an đóng chốt, theo dõi, khiến ông thậm chí không thể làm công việc mưu sinh.
Bức hình tung ra đã làm cho công an tức giận và dẫn tới một số hành động mà ông Hải mô tả là “báo thù”.
Sáng hôm qua, 15-02-2012, khi ra phố có việc, ông Hải đã bị một công an bám theo sát nút như thường lệ. Vừa về tới nhà, ông liền đem máy ảnh ra chụp hình anh này khi anh ta đang đứng dựa vào một chiếc xe máy trước cửa nhà số 420 Nguyễn Kiệm (đây là người khác với người bị chụp ảnh hôm trước).
Cậu thanh niên khoảng 30 tuổi chạy qua cự nự và đòi ông Hải giao máy ảnh.
Ông Hải cho rằng, đang ở giữa đường phố, không ai có quyền ngăn cản việc chụp ảnh.
Đỗ Nam Hải nói: “Cậu đã chủ động đánh tôi trước, nên bây giờ tôi có thể đánh chết cậu bằng quyền tự vệ chính đáng của mình, khi cậu đã xông vào nhà tôi như thế này! Nhưng tôi tha cho cậu! Cút ra ra khỏi nhà tôi ngay!”
Người thanh niên vội đứng lên lủi mất. Sự việc diễn ra vào khoảng 9 giờ sáng ngày 15-2-2012, trước sự chứng kiến của hàng chục người hàng xóm xung quanh. Khoảng vài phút sau thì vài công an khác cùng tốp tới nhưng chúng chẳng dám làm gì.
Ông Hải sau đó đã gọi điện thoại cho trung tá Nguyễn Văn Tâm, Phòng PA 35 thuộc công an thành phố Sài Gòn (Đt: 0908.140.545) để nói lại việc liên quan tới hành động thuộc cấp của ông này. Ông ta liền đánh trống lảng:
- Anh có chắc đó là công an không?
- Sao lại không? Cậu ta theo dõi tôi từ lâu nay rồi, sao tôi không nhớ mặt?
Sau cuộc “chạm trán” kể trên ông Hải bị trẹo cổ tay trái khá nặng và phải tới cơ sở y tế kiểm tra thương tích. Chiếc taxi chở ông đi vẫn tiếp tục bị đeo bám.
Biên tập theo bản tin của khối 8406 gửi tới.
© Đàn Chim Việt
THEO DÒNG SỰ KIỆN:
- Những kẻ trộm anh hùng
- Về tượng đài ‘Bà Mẹ Anh Hùng’
- Nhật ký hành hương 1: Hạnh buông xả
- Một nhà báo tự do bị hành hung
- Vì sao tôi gọi Cù Huy Hà Vũ là anh hùng?
- Điếu Cày vẫn mất tích trong khi vợ anh bị hành hung
7 Phản hồi cho “Ông Đỗ Nam Hải bị hành hung”
-
Tội cho nhân dân Việt Nam bị móc túi lấy tiền nuôi một lũ CÔN ĐỒ CỘNG SẢN……
-
Không thể dùng những kiểu lưu manh côn đồ như thế này để bảo vệ chế độ được. Phản tác dụng đấy.
-
Nhửng màn diển tập của CA chế độ xhcn VN dùng người dân làm điểm chánh ,để học và tập huấn cho ..nhập tâm để..??. Trong nhửng gánh xiệc.. người dạy thú vật họ có bí quyết để thuần hóa nhưng con thú theo s
-
Cái loại công an chìm theo dõi và quấy phá ông Hải là một loại công an kỳ quái tiểu nhân theo kiểu con nít khùng.Đối với họ,chắc do nghề theo dõi tạo cho họ có quá nhiều thời gian rỗi khiến cho họ cảm thấy kiếp người Việt Nam dài và ớn chán quá nên nhiều khi không biết làm sao bèn làm bậy lên cho thiên hạ chửi rủa cho mau chết sớm !Đồng ý là theo dõi một cách kín đáo để bắt được đích xác tội phạm với tang chứng rành rành thì chính quyền nước nào cũng tận dụng.Tuy nhiên điều này hoàn toàn ngược lại với kiểu theo dõi kiểu để lộ tông tích do ngu ngốc hay do cố tình để hù dọa quấy phá một cách tiểu nhân, và theo dõi đâu phải lúc nào cũng theo dõi sát được 100 phần trăm,thí dụ người ta vô nhà hàng khách sạn sang trọng sao vô theo được,hay hổng lẽ vô dòm chực người ta ăn ngon !Còn những kiểu quấy phá vặt như những trò tiểu nhân con nít như lấp lấp ló ló cản trở công việc làm ăn kinh doanh cũng không thể nào hiệu quả hết được bởi ai cũng có thân nhân và bạn bè tốt giúp đở bằng cách này hay cách khác.Ở đây là chưa kể đến việc vi phạm nhân quyền trầm trọng.Cũng giống như ông Hải,một số người bất đồng chính kiến đã từng bị ở tù(chưa chắc đúng tội) sau khi mãn hạn tù liền bị công an chìm liên tục quấy nhiễu cuộc sống.Tại sao lại như vậy,bộ muốn đẩy người ta đến đường cùng tiếp tục phạm tội (như chính quyền kết tội) nữa hay sao ?!Rõ là những kẻ làm nghề công an theo dõi là những kẻ hạ đẳng nhất trong xã hội còn dưới sự cai trị của thứ chính quyền độc đoán và bất nhân.
-
Đúng là một lũ đầu trâu mặt ngựa. Hỡi các bạn Thanh niên VN, Tổ quốc đang rất cần bàn tay xây dựng Đất Nước phú cường thịnh vượng, Tự do Dân chủ, ấm no cho 90 triệu con dân Đất Việt. Các bạn không nên khom lưng cúi đầu làm tay sai cho bọn ăn trên ngồi trước trong đảng cs độc ác dối trá lừa mị tham lam tham nhũng ăn trên đầu trên cổ nhân dân VN, trên xương máu mồ hôi của các bạn rồi chúng sẽ chạy trước các bạn khi Việt Nam ta có Cách Mạng Hoa Cải nổ ra như ở các nước Tunisia, Ai Cập, Lybia, Syria …Các ban cũng đã thấy rồi đấy nếu Chủ thuyết cs tốt đẹp ưu việt thì Liên Xô và các nước Đông Âu cs đã không sụp đổ từ năm 1990, mong rằng các bạn không còn tiếp tục bị lừa phỉnh nữa. Những người con dân VN lớn tuổi đang rất cần bầu nhiệt huyết của các bạn.
-
Rất tiếc ông Hải , luật sư đầy kinh nghiệm mà để lỡ cơ hội thừa thắng xốc tới – dọa đập chết – ( chắc chắn nó sợ chết ) để hỏi rõ tên tuổi thằng này – gọi bà con xung quanh hỗ trợ – rồi giải lên đồn cho bọn chúng hết cãi thì hay biết bao !
-
Xem ra như thế này thì ai muốn đấu tranh cho Dân Chủ Nhân quyền tại VN, cần phải đi học võ phòng thân. Sống trong một xã hội cầm thú lãnh đạo như kiểu XHCN VN, thì dùng sức mạnh như anh Đỗ Nam Hải hay vũ khí để tự vệ như anh Đoàn văn Vươn, cũng là chính đáng.
Danchimviet
già làng
Mục đích tiêm cho những thằng chó săn , mỗi thằng vài giọt cho nó biết mùi đau khổ ( hoặc tiêm cho vợ con nó).
Và nhớ mang theo dây điện thoại để treo cổ.
Cũng như giấy bút để viết thư ca tụng CA gởi cho gia đình.
Đối sách nào cho bạn Nam Hải đây? Bạn đọc DLB hổ trợ giúp NHải?
Dọc lại giấy mời của CA quận Phú Nhuận gởi đến anh "lên làm việc một số vần đề liên quan đến ông", một chế độ tự cho mình là đỉnh cao trí tuệ mà viết một lá thư mời với trình độ thật qúa ư là thấp kém..
Nếu sau này họ có mời anh, thì anh bảo họ phải viết rỏ ràng là mời tôi với mục đích gì và vấn đề liên quan đến tôi như thế nào..nếu anh CA nào đó có đọc ý kiến của tôi thì hãy báo cáo vơí cấp trên cho cơ hội công an quận Phú Nhuận thêm một lớp bộ túc kiến thức nữa nhé.
Chúc anh Hải vạn sư may mắn..anh em DLB sẻ sát cánh vơí anh.
Mấy ngày cuối năm Tân Mão đầu Nhâm Thìn, đọc báo, nghe đài ở đâu cũng toàn thấy chuyện động trời, ai oán, lành ít, dữ nhiều:
Ông Đỗ Trung Thoại, Phó chủ tịch UBND thành phố Hải Phòng „đổ tội cho dân, vì bức xúc nên đã phá nhà ông Đoàn Văn Vươn“ trong vụ án cưỡng chế Tiên Lãng.
Đại tá Đỗ Hữu Ca, GĐ công an thành phố Hải Phòng, người trực tiếp chỉ huy hơn 100 công an và bộ đội, trong vụ cưỡng chế „tuy không bắt được đối tượng nhưng trấn áp được đối tượng… hiệp đồng tác chiến cực kỳ hay“ và „ không có cuộc diễn tập nào thành công bằng cuộc diễn tập lần này“…. Nghe nói „đại Ca“ còn định viết thành sách „binh thư yếu lược“ đặng truyền kinh nghiệm cưỡng chế cho con cháu muôn đời.
Ông Đỗ Xuân Đông, Đại sứ Việt Nam đương nhiệm tại Cộng hòa Séc, đã ra lệnh gửi công hàm đến sở di trú Bộ nội vụ CH Séc, đề nghị cơ quan này không cấp giấy phép cư trú cho ông Đỗ Xuân Cang, một người hoạt động dân chủ ôn hòa, người đã bị đại sứ quán từ chối gia hạn hộ chiếu khi hết hạn.
Tiến sỹ Đỗ Hòa Bình, đương kim Đại sứ Việt Nam tại Cộng hòa liên bang Đức, cấp hộ chiếu cho một nghệ sỹ múa Việt Nam đã trốn chạy, sống bất hợp pháp gần 3 năm tại CHLB Đức, tiếp tay giúp người này đặt đơn xin tị nạn chính trị.
… từng dòng tin như vết cứa vào lòng con dân nước Việt! Đâu rồi những „phụ mẫu“ thanh liêm?
Vô tình mà như sắp xếp, bốn quan cùng họ Đỗ, mỗi người một vẻ mười phân hỏng cả mười. Ba quan phản dân, một quan hại nước. Ác quá! Lần ngược lịch sử xem ông tổ họ Đỗ là ai mà sao hậu sinh ít thấy bậc „khả úy“. Thần phả thờ Đỗ Tướng Công được cụ Phùng Khắc khoan phát hiện và giới thiệu có đoạn như sau: “Đỗ Tướng Công húy là Cảnh Thạc, sinh ngày 14 tháng Giêng năm Nhâm Thân (912), cha là Đỗ Quảng Lăng, gốc người Quảng Đông (Trung Quốc) dời cư xuống phương Nam, mẹ là Trần Thị Thọ thuộc Đỗ Động Giang, ấp Động, huyện Thanh Oai ngày nay…Tướng Công phò suốt ba đời nhà Ngô, trải bao biến cố vẫn giữ lòng trung hiếu, không màng danh lợi, cống hiến cả cuộc đời cho dân, cho nước. Thật là tấm gương trung hiếu chói lọi cho đời sau noi theo“. Than ôi! Tiền nhân trung hiếu hà cớ gì hậu duệ vô luân? Xin Đỗ Tướng Công nơi chín suối rủ lòng, đại đại xá.
(Trích từ bài "Đại sứ Việt Nam tại Đức và ngôi nhà Việt-Viethaus" của Phạm Duy Anh - Cộng hòa Liên bang Đức).
Và bác Đỗ Nam Hải và bác Đỗ Xuân Cang là nạn nhân của cộng sản gian ác.
Họ Đỗ lên đời chăng?
Hay là chế độ cộng sản đến hồi sụp đổ!!! Tin để mà sống vậy.
đừng làm trò tiễu nhân nu7a4a các anh ơi!! ông trời có mắt.
nhân dân có mắt. có điều người dân chưa đứng lên đập đầu các anh thôi.
ngày đó sẽ đến mau
Chỉ cần vài thằng chột mắt vì axit chúng sẽ tởn đến già. Có nhiều cách chứa axit trong người mà vẫn an toàn cho mình.
Không mong chuyện không hay với anh nhưng cuộc chiến này không có chỗ cho sự nhân nhượng với bọn chó.
Anh không đến “làm việc” với Công an phường là đúng. Kiên quyết không! Nhưng ngoài lý do mà những người bất đồng chính kiến vẫn thường nêu ( như không có lý do cụ thể hay lý do gì chính đáng, như không thể kéo dài liên miên tình trạng làm việc với Công an địa phương, có tội gì thì cứ khởi tố ra toà …), tôi thấy còn một lý do quan trọng hơn, đó là:
Lâu nay tình trạng công dân vào “làm việc” với công an BỊ ĐÁNH, BỊ CHẾT ĐỘT NGỘT rất nhiều mà không có luật pháp nào can thiệp. Vậy, vì sự tự vệ chính đáng, công dân dứt khoát không “làm việc” với công an địa phương nếu không có một biện pháp an toàn, ví dụ có luật sư hay người làm chứng do đương sự tự chọn chẳng hạn.
Về ”biện pháp an toàn” trước mắt mỗi người các anh nên có sáng kiến thích hợp. Nhưng về lâu dài, phải kiến nghị Quốc hội và Chính phủ phải có biện pháp trong toàn quốc, về một quy chế “làm việc với cơ quan công an” để đảm bảo đảm tính mệnh của người dân.
Chúc anh an toàn.
Quốc Uy
P/S : cũng có những trường hợp, giấy mời “làm việc” là do UBND nhưng khi đến thì thực tế là “làm việc” với công an !