So
sánh cách đối xử với những người đã khuất giữa những người Việt ở Hải
Ngoại và nhà cầm quyền Việt Nam, cho ta thấy rõ bộ mặt xảo trá , giả
nhân giả nghĩa , " hòa hợp hòa giải dân tộc " của Đảng cộng sản và bọn
tham quan bán nước " hèn với giặc , ác với dân" .
Phân biệt đối xử với cả mộ phần
Nghĩa trang Biên Hòa
Sau Tết Nguyên Đán, người ta cho xây dựng hai bệ thắp nhang ở nghĩa trang Biên Hòa để đón khách, mà khách ở đây là những sứ giả của cộng đồng Châu Âu, tổ chức Nhân Quyền quốc tế, hoặc các dân biểu Mỹ.
Sự chăm chuốt qua loa, lấy lệ của nhà cầm quyền địa phương dường như có sự tính toán, có tính phô trương cái gọi là “lượng khoan hồng của chính thể mới” hơn là lòng trắc ẩn của con người với con người, sự tôn kính đối với người đã khuất, đặc biệt là những chiến binh đã nằm xuống sau một cuộc chiến tranh dài của đất nước. Liền sau đó, không bao lâu, nhà cầm quyền lại cho phóng tuyến mở đường băng qua khu nghĩa trang Biên Hòa, những cột mốc được cắm khắp nơi trong khuôn viên nghĩa trang. Điều này cũng cho thấy rằng có một chiến dịch ngấm ngầm nhằm xóa sổ nghĩa trang Biên Hòa.
Nghĩa trang Phú Ninh
Trưa 29 tháng 3, phía Cộng sản Bắc Việt bắc loa kêu gọi đầu hàng. Các chiến sĩ VNCH vẫn cố thủ, không trả lời. Chiều hôm đó, một đặc công Bắc Việt bò vào đến bờ rào chùa Dương Lâm thì dính mìn phòng thủ của phía VNCH. Tiếp theo sau đó là trận pháo kích nảy lửa và các du kích, bộ đội Cộng sản tấn công tứ phía. Những chiến sĩ VNCH chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng, bị dính pháo kích, đạn bắn tỉa và lựu đạn, đã hy sinh gần như là toàn bộ. Vài ngày sau, người dân chung quanh tìm đến chùa, đào một hố chôn tập thể sau chùa để chôn xác các chiến sĩ VNCH.
Mãi đến hơn ba mươi năm sau, ngôi chùa bỏ hoang được một trụ trì trẻ pháp danh là Thích Pháp Tánh kêu gọi các đồng đạo, Phật tử, nhà hảo tâm tìm cách soi môi, cầu hồn báo mộng để các chiến sĩ về chỉ nơi mình đang nằm. Nhà chùa cải táng, âm thầm bốc mộ tập thể, mang lên đồi Phú Ninh, chôn thành từng mộ phần riêng lẻ. Nhờ vào các thẻ bài còn nằm trong thi hài nên việc nhận dạng từng liệt sĩ cũng không khó khăn mấy.
Và, cho đến bây giờ, khu mộ liệt sĩ Việt Nam Cộng Hòa ở Phú Ninh vẫn được nhang khói tử tế, tuy không được gắn tên cho khu nghĩa trang, chưa có tường thành chung quanh nhưng dẫu sao, những ngôi mộ chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa ở Phú Ninh, Quảng Nam vẫn có bà con Phật tử khói nhang hằng tháng, mỗi rằm và xây dựng thêm một am thờ tập thể trước nghĩa trang. Người đến đây thăm viếng, thắp nhang không bị công an làm khó dễ.
Đây là điểm khá đặc biệt của nhà cầm quyền Quảng Nam so với nhà cầm quyền các địa phương khác.
Nghĩa trang Đồi Hoa Sim
Nghĩa trang Đồi Hoa Sim ở xã Hiệp Hòa, Bảo An, Lagi – Bình Thuận thì bị bỏ hoang, cỏ mọc um tùm, đến mùa hạ cháy trơ phơi gốc, trâu bò giẫm nát những độc bình sứ gắn bên cạnh bia mộ, người ta thi nhau xúc cát trong nghĩa trang về xây dựng, theo chúng tôi đoán là để xây dựng công trình công cộng, chứ không có nhà dân nào dám mang cát nghĩa trang về xây nhà cho mình cả. Nhiều áo quan lộ thiên giữa mưa nắng, thậm chí các hài cốt nổi lên, xương tay chân và sọ người lộ thiên. Nhìn vào, chỉ biết xót xa, đau buồn cho một kiếp chiến binh đã bỏ mình vì lý tưởng dân tộc, để rồi, cuối cùng phải phơi xương ngay trên mưa nắng quê nhà. Rất may, Soeur Nguyễn Thị Thanh Mai, Dòng Mến Thánh Giá, phụ trách cộng đoàn Đồng Tiến, đã vận động, quyên góp tài chánh để cải táng nhiều mộ về nghĩa trang của Giáo xứ.
Dường như tất cả những nghĩa trang Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đều bị bỏ hoang, trừ những nghĩa trang đã cải táng như Phú Ninh và nghĩa trang mà các Soeur qui tập trong Giáo xứ Đồng Tiến. Còn lại, có nhiều nghĩa trang đã mất dấu, mọc lên nhiều công trình, xác người lẫn lộn với đất đá, làm nền cho những ngôi nhà đồ sộ. Riêng phần nghĩa trang mất dấu, chúng tôi sẽ đề cập trong một bài viết khác.
Đến bao giờ?
Tự dưng, chúng tôi nghĩ đến thân phận người Việt Nam, cũng là người Việt với nhau, nhưng sau ba mươi mấy năm, tình anh em một nhà vẫn cứ là cừu thù, mặc dù trên ngôn từ vẫn là hòa hợp, hòa giải. Nhưng thực tế, trước cái chết, trước mộ phần của đối phương, người ta không những không biết kính cẩn nghiêng mình đúng đạo làm người mà còn đập phá, xóa sổ một cách không hề thương tâm. Và, sau ba mươi mấy năm, những cái chết mang dòng máu Việt Nam bị dày vò, giẫm đạp, không may mắn như những cái chết của người Trung Quốc tại đất nước này, họ được chôn cất tử tế, có người chăm sóc mộ phần và có nghĩa trang rộng bao la để tiếp tục duy trì phần Tổng lãnh sự âm ti của mình trên đất khách.
Đến bao giờ người Việt biết yêu thương nhau? Đến bao giờ người Việt thôi giẫm đạp lên cái chết của nhau? Đến bao giờ người Việt sống tử tế và biết nghiêng mình trước cái chết? Câu hỏi này đã bỏ ngõ suốt ba mươi mấy năm nay. Câu hỏi này sẽ rất khó trả lời trong khi Việt Nam chúng ta đang sống dưới triều đại xã hội chủ nghĩa. Vì sao lại như thế? Lại thêm một câu hỏi khác trong hàng tỉ câu hỏi về quyền làm người!
Uyên Nguyên, tường trình từ Biên Hòa, Việt Nam.
Uyên Nguyên tường trình cho RFA từ Việt Nam
2013-04-28
____________
Kỷ niệm 30-4, trùng tu mộ thuyền nhân Việt Nam tử nạn
29.04.2013
SYDNEY, AUSTRALIA — Văn khố Thuyền nhân
Việt Nam, một tổ chức thiện nguyện cộng đồng tại Melbourne, tiếp tục đẩy
mạnh chương trình trùng tu mộ phần thuyền nhân tại các trại tị nạn ở
Đông Nam Á, như là một nỗ lực đáng kể về phương diện truyền thống đạo
đức và tín ngưỡng của dân tộc, cũng như là một đóng góp quan trọng vào
việc bảo tồn di sản của người Việt ở nước ngoài.
Sau biến cố 30 tháng 4 năm 1975 - và trong cả hai thập niên kế tiếp - hàng triệu người Việt đã vượt biển, vượt biên tìm tự do. Ngày nay, người ta thường chú ý đến tập thể cựu thuyền nhân, 'bộ nhân' đã sống sót và định cư thành công ở Bắc Mỹ, Châu Âu và Châu Úc. Cũng trong hai thập niên đen tối ấy, trên 300 ngàn thuyền nhân Việt Nam đã tử nạn trong rừng sâu, trên biển cả và tại các trại tị nạn ở Đông Nam Á. Rải rác khắp nơi tại các trại tị nạn cũ - từ Thái Lan, Malaysia đến Indonesia và Philippines, hàng ngàn ngôi mộ thuyền nhân đã bị bỏ quên - cho đến khi tổ chức Văn khố Thuyền nhân Việt Nam phát động chương trình thăm viếng và trùng tu mộ phần cho những đồng bào xấu số.
Văn khố Thuyền nhân vừa kết thúc chuyến công tác hai tuần lễ tại Bidong, Galang và Bataan - là những địa danh tại Đông Nam Á rất quen thuộc của trên hai triệu người Việt nước ngoài và thân nhân của họ trong nước. Chúng tôi đã hỏi ông Trần Đông, Giám đốc Văn khố Thuyền nhân, về chuyến công tác này và kế hoạch dự trù cho những ngày tháng sắp tới.
Ngọc Hân: Thưa ông Trần Đông, ông vừa hoàn tất chuyến đi công tác tại Đông Nam Á. Phái đoàn gồm những ai, kéo dài trong bao lâu và đã đi đến những nơi nào thưa ông?
Ông Trần Đông: Thưa cô Ngọc Hân và kính chào quý thính giả của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ. Trong chuyến đi công tác vừa qua, phái đoàn của chúng tôi gồm một số thành viên từ nhiều nơi tại Úc châu và tại Hoa kỳ. Thời gian là hai tuần lễ và chúng tôi đã đi qua khu trại Galang cũng như đến trại Bataan của Philippines gần thủ đô Manila. Cuối cùng là chấm dứt với sáu ngày đêm ở tại Đảo Bidong của Malaysia.
Ngọc Hân: Chi phí trong hai tuần là bao nhiêu và Văn khố Thuyền nhân có trang trải nổi không thưa ông?
Ông Trần Đông: Trong chuyến công tác này thì chi phí đi về Galang nhẹ, chi phí đi về Bataan cũng không nhiều. Tuy nhiên chi phí để mua dụng cụ máy móc và các trang thiết bị để sử dụng cho mục tiêu là công tác tại đảo Bidong trong 6 ngày 6 đêm thì tương đối cao với trị giá khoảng 60 ngàn Úc kim thưa quý vị.
Ngọc Hân: Như vậy Văn khố Thuyền nhân tìm đâu ra nguồn tài trợ này thưa ông Trần Đông?
Ông Trần Đông: Trong năm rồi, chúng tôi đã tổ chức một loạt các cuộc gây quỹ từ Úc châu cho đến Hoa kỳ và Canada. tổng số tiền thu được khoảng 100.000 sau khi đã trừ mọi chi phí linh tinh. Trong chuyến đi vừa qua, chúng tôi đã mua rất nhiều dụng cụ máy móc, ngay cả việc mua xi măng và đúc các cây cột để trồng trụ đánh dấu các khu vực nghĩa trang ở tại đảo Bidong. Đồng thời chúng tôi thực hiện hai projects cùng một lúc, đó là: ở Bidong, chúng tôi đích thân đến đó làm việc nhưng tại nghĩa trang Galang là nơi có gần mộ thuyền nhân thì chúng tôi thuê mướn người địa phương và cũng nhờ một anh bạn người địa phương - đã từng cộng tác với chúng tôi trong 10 năm qua - anh đứng ra đôn đốc và làm supervisor cho công trình đó. Công trình trùng tu nghĩa trang ở Galang cũng tốn kém khoảng 45 ngàn Úc kim để dọn dẹp sạch sẽ cỏ trong khu nghĩa trang, đồng thời đắp vá lại các ngôi mộ xi măng và đổ đất để các ngôi mộ được đầy lên tại nghĩa trang Galang.
Ngọc Hân: Còn những nơi khác như thế nào? Phái đoàn có hoàn tất công tác như dự định không?
Ông Trần Đông: Dạ thưa, ngoài Galang như vừa trình bày cùng quý vị, số tiền theo bản ước tính, bản khảo giá tại địa phương đã được chúng tôi chuyển khoản xong. Ngày 30, 31 tây, chúng tôi đến đó để giám định lại công trình, nếu có chỗ nào không hài lòng thì yêu cầu họ làm thêm hoặc tu bổ thêm. Sau đó chúng tôi đã đi đến Bataan. Ở Bataan chúng tôi có liên lạc trước với Ban Quản Trị tại trại Bataan. Khu vực Bataan ngày nay đã được sửa sang lại khá khang trang và tốt đẹp. Có thể nói khu di tích tị nạn đẹp nhất trong vùng Đông Nam Á là Galang, thứ nhì là Bataan.
Tại Bataan, chúng tôi yêu cầu họ đốt cỏ khu nghĩa trang thuyền nhân Việt nam bởi vì mục tiêu chính tại Bataan là chúng tôi cũng sẽ trùng tu lại khu nghĩa trang này. Kể từ khi chúng tôi đến đây năm 2005 cho đến bây giờ, đây là lần ghé thăm Bataan lần thứ tư, và đây là lần đầu tiên mà chúng tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khu vực nghĩa trang và mồ mả thuyền nhân tại nghĩa trang này. Tổng diện tích của khu nghĩa trang là 5000 mét vuông, ăn khớp với con số mà Ban Quản Trị cho biết. Nơi đây có trên 300 ngôi mộ và một đặc trưng của khu nghĩa trang Bataan là cỏ tranh. Đây là loại cỏ có rễ và thân ngầm, đến mùa tháng 2, tháng 3 và tháng 4 thì cỏ khô, có thể đốt được, nếu không đốt thì cỏ cũng tự chết. Rồi đến mùa mưa kế tiếp thì cỏ lại mọc lên đợt khác. Cho nên đối với Bataan kể ra hơi khó. Nếu Bidong là chỗ khó trùng tu thứ nhất thì điểm khó trùng tu thứ nhì là Bataan.
Ngọc Hân: Ông đã từng nói rằng công tác trùng tu dự trù chấm dứt vào năm 2015, vậy từ đây đến đó có những công tác quan trọng nào?
Ông Trần Đông: Năm nay là năm 2013. Mục tiêu của năm nay là xem xét lại nghĩa trang Bataan, chúng ta phải làm một cái gì. Và quan trọng nhất đối với nghĩa trang của thuyền nhân tại Đảo Bidong là dọn dẹp sạch khu nghĩa tranh chính và lớn nhất tại Bidong là Khu F. Trong chuyến đi vừa qua chúng tôi đã đạt được mục tiêu đó nhờ một lực lượng gồm những người từ hải ngoại về đó được 20 người, thuê mướn thêm 10 người thợ tại Malaysia nữa cùng với lực lượng hậu cần là 10 người. Vì vậy trong 4 ngày 4 đêm, chúng tôi đã dọn sạch xong Khu F của nghĩa trang. Từ tháng 11 năm 1991 cho đến bây giờ là 22 năm, đây là lần đầu tiên mà nghĩa trang Khu F được dọn sạch sẽ, chỉ còn lại các ngôi mộ và đất mà thôi, chúng tôi đã đạt được điều đó và còn nhiều hơn nữa là một số mộ đã được dùng máy phun nước áp suất cao để rửa sạch mộ và sơn lại thêm một số mộ. Đồng thời cũng đã đổ xi măng tráng lại bậc thang tam cấp đi lên nghĩa trang.
Chúng tôi cũng đã dành thời gian đi lên nghĩa trang Khu C để dọn cỏ và sơn lại bảng tưởng niệm ở nghĩa trang. Như thế mục tiêu của giai đoạn 1 đối với Bidong đã hoàn tất, đồng thời tất cả các ngôi mộ, dù các ngôi mộ rất đơn sơ, chỉ là các viên đá xếp lại vòng vòng thôi, tuy nhiên vẫn phải đánh dấu chỗ nào là mộ, chỗ nào không phải mộ, để mong rằng hai mươi, ba mươi năm sau, bất cứ ai đến cũng đều biết đâu là mộ phần, đâu là giới hạn của nghĩa trang. Phần còn lại là chúng tôi phải tìm kiếm thêm một số mộ, mặc dù không nhiều, ở tại Thái Lan và Hong Kong, đồng thời hoàn tất luôn những công trình đánh dấu mộ phần thuyền nhân Việt Nam ở vùng quần đảo Anambas và Natuna của Indonesia. Dự trù chắc chắn chính xác là sẽ hoàn tất vào năm 2015.
Ngọc Hân: Vậy ông có dự trù gây quỹ để trang trải các chi phí này hay không?
Ông Trần Đông: Cũng giống như năm rồi chúng tôi đã gây quỹ toàn bộ tại Úc châu, một số nơi tại Hoa Kỳ và một số nơi tại Canada sẽ tiếp tục trong năm nay. Tại Úc, chúng tôi sẽ tổ chức đợt gây quỹ cuối cùng tại Queensland, đợt gây quỹ cuối cùng tại Perth và đợt gây quỹ cuối cùng tại Adelaide. Riêng Melbourne và Sydney, sẽ còn gây quỹ nhiều đợt nữa cho đến năm 2015 để tiếp giúp Hoa kỳ và Canada là những nơi chúng tôi có lực lượng tương đối mỏng. Những mong chúng tôi sẽ kiếm được một ngân khoản dự trù từ 200 ngàn đến 250 ngàn Úc kim để trang trải cho các chi phí của công tác trùng tu mộ phần thuyền nhân Việt Nam ở Bidong, ở Bataan, ở Vùng Anambas và tìm kiếm mộ phần thuyền nhân Việt nam ở những nơi như Thái Lan và Hong Kong, chắc chắn là những nơi đó không có nhiều.
Ngọc Hân: xin cảm ơn ông Trần Đông.
Ông Trần Đông: xin cảm ơn cô Ngọc Hân và quý thính giả Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ.
Sau biến cố 30 tháng 4 năm 1975 - và trong cả hai thập niên kế tiếp - hàng triệu người Việt đã vượt biển, vượt biên tìm tự do. Ngày nay, người ta thường chú ý đến tập thể cựu thuyền nhân, 'bộ nhân' đã sống sót và định cư thành công ở Bắc Mỹ, Châu Âu và Châu Úc. Cũng trong hai thập niên đen tối ấy, trên 300 ngàn thuyền nhân Việt Nam đã tử nạn trong rừng sâu, trên biển cả và tại các trại tị nạn ở Đông Nam Á. Rải rác khắp nơi tại các trại tị nạn cũ - từ Thái Lan, Malaysia đến Indonesia và Philippines, hàng ngàn ngôi mộ thuyền nhân đã bị bỏ quên - cho đến khi tổ chức Văn khố Thuyền nhân Việt Nam phát động chương trình thăm viếng và trùng tu mộ phần cho những đồng bào xấu số.
Văn khố Thuyền nhân vừa kết thúc chuyến công tác hai tuần lễ tại Bidong, Galang và Bataan - là những địa danh tại Đông Nam Á rất quen thuộc của trên hai triệu người Việt nước ngoài và thân nhân của họ trong nước. Chúng tôi đã hỏi ông Trần Đông, Giám đốc Văn khố Thuyền nhân, về chuyến công tác này và kế hoạch dự trù cho những ngày tháng sắp tới.
Ngọc Hân: Thưa ông Trần Đông, ông vừa hoàn tất chuyến đi công tác tại Đông Nam Á. Phái đoàn gồm những ai, kéo dài trong bao lâu và đã đi đến những nơi nào thưa ông?
Ông Trần Đông: Thưa cô Ngọc Hân và kính chào quý thính giả của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ. Trong chuyến đi công tác vừa qua, phái đoàn của chúng tôi gồm một số thành viên từ nhiều nơi tại Úc châu và tại Hoa kỳ. Thời gian là hai tuần lễ và chúng tôi đã đi qua khu trại Galang cũng như đến trại Bataan của Philippines gần thủ đô Manila. Cuối cùng là chấm dứt với sáu ngày đêm ở tại Đảo Bidong của Malaysia.
Ngọc Hân: Chi phí trong hai tuần là bao nhiêu và Văn khố Thuyền nhân có trang trải nổi không thưa ông?
Ông Trần Đông: Trong chuyến công tác này thì chi phí đi về Galang nhẹ, chi phí đi về Bataan cũng không nhiều. Tuy nhiên chi phí để mua dụng cụ máy móc và các trang thiết bị để sử dụng cho mục tiêu là công tác tại đảo Bidong trong 6 ngày 6 đêm thì tương đối cao với trị giá khoảng 60 ngàn Úc kim thưa quý vị.
Ngọc Hân: Như vậy Văn khố Thuyền nhân tìm đâu ra nguồn tài trợ này thưa ông Trần Đông?
Ông Trần Đông: Trong năm rồi, chúng tôi đã tổ chức một loạt các cuộc gây quỹ từ Úc châu cho đến Hoa kỳ và Canada. tổng số tiền thu được khoảng 100.000 sau khi đã trừ mọi chi phí linh tinh. Trong chuyến đi vừa qua, chúng tôi đã mua rất nhiều dụng cụ máy móc, ngay cả việc mua xi măng và đúc các cây cột để trồng trụ đánh dấu các khu vực nghĩa trang ở tại đảo Bidong. Đồng thời chúng tôi thực hiện hai projects cùng một lúc, đó là: ở Bidong, chúng tôi đích thân đến đó làm việc nhưng tại nghĩa trang Galang là nơi có gần mộ thuyền nhân thì chúng tôi thuê mướn người địa phương và cũng nhờ một anh bạn người địa phương - đã từng cộng tác với chúng tôi trong 10 năm qua - anh đứng ra đôn đốc và làm supervisor cho công trình đó. Công trình trùng tu nghĩa trang ở Galang cũng tốn kém khoảng 45 ngàn Úc kim để dọn dẹp sạch sẽ cỏ trong khu nghĩa trang, đồng thời đắp vá lại các ngôi mộ xi măng và đổ đất để các ngôi mộ được đầy lên tại nghĩa trang Galang.
Ngọc Hân: Còn những nơi khác như thế nào? Phái đoàn có hoàn tất công tác như dự định không?
Ông Trần Đông: Dạ thưa, ngoài Galang như vừa trình bày cùng quý vị, số tiền theo bản ước tính, bản khảo giá tại địa phương đã được chúng tôi chuyển khoản xong. Ngày 30, 31 tây, chúng tôi đến đó để giám định lại công trình, nếu có chỗ nào không hài lòng thì yêu cầu họ làm thêm hoặc tu bổ thêm. Sau đó chúng tôi đã đi đến Bataan. Ở Bataan chúng tôi có liên lạc trước với Ban Quản Trị tại trại Bataan. Khu vực Bataan ngày nay đã được sửa sang lại khá khang trang và tốt đẹp. Có thể nói khu di tích tị nạn đẹp nhất trong vùng Đông Nam Á là Galang, thứ nhì là Bataan.
Tại Bataan, chúng tôi yêu cầu họ đốt cỏ khu nghĩa trang thuyền nhân Việt nam bởi vì mục tiêu chính tại Bataan là chúng tôi cũng sẽ trùng tu lại khu nghĩa trang này. Kể từ khi chúng tôi đến đây năm 2005 cho đến bây giờ, đây là lần ghé thăm Bataan lần thứ tư, và đây là lần đầu tiên mà chúng tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khu vực nghĩa trang và mồ mả thuyền nhân tại nghĩa trang này. Tổng diện tích của khu nghĩa trang là 5000 mét vuông, ăn khớp với con số mà Ban Quản Trị cho biết. Nơi đây có trên 300 ngôi mộ và một đặc trưng của khu nghĩa trang Bataan là cỏ tranh. Đây là loại cỏ có rễ và thân ngầm, đến mùa tháng 2, tháng 3 và tháng 4 thì cỏ khô, có thể đốt được, nếu không đốt thì cỏ cũng tự chết. Rồi đến mùa mưa kế tiếp thì cỏ lại mọc lên đợt khác. Cho nên đối với Bataan kể ra hơi khó. Nếu Bidong là chỗ khó trùng tu thứ nhất thì điểm khó trùng tu thứ nhì là Bataan.
Ngọc Hân: Ông đã từng nói rằng công tác trùng tu dự trù chấm dứt vào năm 2015, vậy từ đây đến đó có những công tác quan trọng nào?
Ông Trần Đông: Năm nay là năm 2013. Mục tiêu của năm nay là xem xét lại nghĩa trang Bataan, chúng ta phải làm một cái gì. Và quan trọng nhất đối với nghĩa trang của thuyền nhân tại Đảo Bidong là dọn dẹp sạch khu nghĩa tranh chính và lớn nhất tại Bidong là Khu F. Trong chuyến đi vừa qua chúng tôi đã đạt được mục tiêu đó nhờ một lực lượng gồm những người từ hải ngoại về đó được 20 người, thuê mướn thêm 10 người thợ tại Malaysia nữa cùng với lực lượng hậu cần là 10 người. Vì vậy trong 4 ngày 4 đêm, chúng tôi đã dọn sạch xong Khu F của nghĩa trang. Từ tháng 11 năm 1991 cho đến bây giờ là 22 năm, đây là lần đầu tiên mà nghĩa trang Khu F được dọn sạch sẽ, chỉ còn lại các ngôi mộ và đất mà thôi, chúng tôi đã đạt được điều đó và còn nhiều hơn nữa là một số mộ đã được dùng máy phun nước áp suất cao để rửa sạch mộ và sơn lại thêm một số mộ. Đồng thời cũng đã đổ xi măng tráng lại bậc thang tam cấp đi lên nghĩa trang.
Chúng tôi cũng đã dành thời gian đi lên nghĩa trang Khu C để dọn cỏ và sơn lại bảng tưởng niệm ở nghĩa trang. Như thế mục tiêu của giai đoạn 1 đối với Bidong đã hoàn tất, đồng thời tất cả các ngôi mộ, dù các ngôi mộ rất đơn sơ, chỉ là các viên đá xếp lại vòng vòng thôi, tuy nhiên vẫn phải đánh dấu chỗ nào là mộ, chỗ nào không phải mộ, để mong rằng hai mươi, ba mươi năm sau, bất cứ ai đến cũng đều biết đâu là mộ phần, đâu là giới hạn của nghĩa trang. Phần còn lại là chúng tôi phải tìm kiếm thêm một số mộ, mặc dù không nhiều, ở tại Thái Lan và Hong Kong, đồng thời hoàn tất luôn những công trình đánh dấu mộ phần thuyền nhân Việt Nam ở vùng quần đảo Anambas và Natuna của Indonesia. Dự trù chắc chắn chính xác là sẽ hoàn tất vào năm 2015.
Ngọc Hân: Vậy ông có dự trù gây quỹ để trang trải các chi phí này hay không?
Ông Trần Đông: Cũng giống như năm rồi chúng tôi đã gây quỹ toàn bộ tại Úc châu, một số nơi tại Hoa Kỳ và một số nơi tại Canada sẽ tiếp tục trong năm nay. Tại Úc, chúng tôi sẽ tổ chức đợt gây quỹ cuối cùng tại Queensland, đợt gây quỹ cuối cùng tại Perth và đợt gây quỹ cuối cùng tại Adelaide. Riêng Melbourne và Sydney, sẽ còn gây quỹ nhiều đợt nữa cho đến năm 2015 để tiếp giúp Hoa kỳ và Canada là những nơi chúng tôi có lực lượng tương đối mỏng. Những mong chúng tôi sẽ kiếm được một ngân khoản dự trù từ 200 ngàn đến 250 ngàn Úc kim để trang trải cho các chi phí của công tác trùng tu mộ phần thuyền nhân Việt Nam ở Bidong, ở Bataan, ở Vùng Anambas và tìm kiếm mộ phần thuyền nhân Việt nam ở những nơi như Thái Lan và Hong Kong, chắc chắn là những nơi đó không có nhiều.
Ngọc Hân: xin cảm ơn ông Trần Đông.
Ông Trần Đông: xin cảm ơn cô Ngọc Hân và quý thính giả Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét