Gần 8h tối, ngày 23-7-2011 vừa về đến nhà, tắm rửa và thay đồ chuẩn bị ăn cơm vợ tôi gọi lên: “Anh xuống có 2 an ninh đến khuyên anh ngày mai không đi biểu tình”.
À ra thế. Đã nhiều năm tôi biết người ta theo dõi mình. Đó là công việc của họ, nghề của họ, họ phải làm những việc đó với chi phí từ tiền thuế của người dân đóng góp trong đó có tôi. Nếu họ không cản trở, can thiệp vào công việc riêng của tôi, tôi để yên và không muốn bận tâm chú ý.
Suốt vài chục năm qua là thế. Nhưng tình thế đã thay đổi từ 8h tối ngày 23-7-2011.
Tôi chỉ mặc quần đùi đi xuống và bảo 2 cậu an ninh quận Long Biên đã ngồi sẵn trong phòng khách rằng tôi không tiếp khách, nhà tôi đang sắp ăn tối nên các cậu về đi.
Chín giờ tối tôi tưởng họ đã về để xuống ăn cơm, xuống nhà thấy thêm một công an khu vực tên là Quân cùng 3 bác ở tổ dân phố.
Tôi lên nhà mặc áo và quay xuống nói rõ cho họ biết.
Muốn gặp hay làm việc với tôi xin các vị cho hẹn trước và nếu tôi đồng ý tôi sẽ hẹn quý vị làm việc. Tôi nói nếu không hẹn trước mà đến nhà tôi và tự cho mình là “khách” thì đó là khách không mời và tôi sẽ yêu cầu những khách như thế ra về. Tôi hỏi tên các công an tự xưng là anh ninh quận tên là gì ở đơn vị nào? (chưa cần hỏi đến giấy tờ chứng minh rằng đúng là họ là người ấy và khi đến gặp tôi họ có báo trước cho tôi không? Có được tôi đồng ý cho gặp hay không). Một cậu ấp úng nói tên, tôi cũng không để ý. Tôi hỏi thuộc đơn vị nào thì anh ta chỉ nói là an ninh.
Tôi bảo 3 bác người trong làng, cậu Quân gia đình tôi biết tôi sẽ nói chuyện với họ còn xin mời 2 cậu an ninh đi về. Sau 1 lúc họ xin phép đi về.
Với bốn người còn lại (3 người ở tổ dân phố và anh công an khu vực) tôi giải thích vì sao không nên khuyên tôi ngày mai đừng đi biểu tình. Tôi hỏi họ có biết thong tin gì không? Họ có biết thông tin về biển đảo như báo chí nhà nước nói. Một bác, chắc là cựu chiến binh, nói mình cũng rất bức xúc. Tôi nói lại cho họ một số tình hình, kể cả diễn biến của cuộc đàn áp tuần trước ngày 17-7 và sự bức xúc của dân chúng. Tôi khuyên họ nên cùng tôi đi biểu tình sang ngày mai 24-7-2011.
Họ ra về lúc 9h55 phút. Thế là mất không 2 giờ.
Sáng 24-7 vợ tôi, như lệ thường dậy sớm và tụng kinh.
Sau nghe bà kể lại lúc 5h13 phút có 1 cú điện thoại hỏi ai thì nói là bên an ninh. Hỏi tôi có nhà không? Bà nói tôi thường đi sớm, chắc là đi rồi.
Nửa giờ sau khoảng 5h45 phút anh Quân (công an hộ khẩu) lại gọi điện nói theo lệnh trên chúng cháu phải báo cáo chú đã đi chưa và hỏi vợ tôi. Vợ tôi trả lời là đang tụng kinh và tôi thường đi sớm.
Rồi vợ tôi xuống và thấy tôi vẫn ở nhà nên kể lại cho tôi như vậy và nói có 4 người đang canh ở ngoài đầu đường.
Tôi bảo người nhà không cho ai lạ vào, đầu tiên phải hỏi họ là ai? Họ muốn làm gì? Rồi hỏi họ có giấy tờ gì chứng minh điều họ nói. Nếu thấy hợp lý thì mới cho họ vào và tiếp họ hay không là quyền của mình. Đó là quyền tự do tối thiểu mà bất cứ nhà nước nào cũng phải tôn trọng.
Tôi nghĩ họ sẽ tìm cách cản trở tôi nhưng tôi sẽ vẫn đi và chắc sẽ có sự cố ở ngoài. Tôi muốn có bạn nào trong những người tôi biết có thể đến để chứng kiến cảnh này.
Địa chỉ nhà tôi: số 17 ngách 43 ngõ 640 Nguyễn Văn Cừ, Long Biên Hà Nội, tel 04-39422096 (Đến số 640 Nguyễn Văn Cừ - từ Cầu Chương Dương ra Cầu Chui và cách cầu Chui khoảng 300m) rẽ vào làng Gia Thụy, tìm ngách 43 và số nhà 17.
6h38 ngày 24-7-2011
Nguyễn Quang A
http://xuandienhannom.blogspot.com/2011/07/tin-nong-co-lien-quan-en-ts-nguyen.html