Đi tù và đi cải tạo
Đi cải tạo là đi gì ? Nhiều người vẫn nghĩ là đi cải tạo thì nhẹ hơn
đi tù, đi cải tạo là ngồi trong lớp học về đạo lýđược các cán bộ tận
tâm, có tấm lòng, tức là những thầy giáo trong bộ quần áo công an. Giảng
và cư xử với học trò với những tấm lòng yêu mến, cảm hóa học trò bằng
tình nghĩa để sau này các học trò trở thành người tốt. Những câu chuyện
thường có trên mặt báo nhất là những số báo Tết cuối năm về ơn nghĩa của
người thầy, người quản giáo trong trại giam.
Thêm hình ảnh người học trò giờ đã có cuộc sống thành đạt, có ích cho xã hội. Thật ra thì những người tù trở về sống đời lương thiện là rất ít số với những số tái tù.
Làm người lương thiện ở Việt Nam khó hơn làm tiến sĩ cả vạn lần. 100 người bảo vệ luận án tiến sĩ hầu như đạt cả 100. Nhưng 100 thằng tù mà trở về xã hội, may lắm chỉ có 1 hay 2 thằng trở thành người tử tế, nghĩa là tìm công việc tử tế sống cuộc đời lương thiện đến cuối đời. Nếu bạn không tin, bạn hãy nhìn quanh nhà bạn xem những thành phần đi tù, đi cai nghiện có bao nhiêu người trở thành người tử tế.
Sau đó bạn hãy phản bác lại tôi chưa muộn.
Trại cải tạo và nhà tù là một. Nhà tù thì có hai loại, nhà tù giam cứu và nhà tù cải tạo. Nhà tù giam cứu là giam phạm nhân còn đang trong giai đoạn điều tra củng cố hồ sơ, cáo trạng, hay phạm nhân đã kết thúc hồ sơ chờ tòa xử. Sau khi có án phạt của tù , phạm nhân từ trại giam cứu đợi có đợt là chuyển đến trại tù cải tạo. Còn phạm nhân đi theo diện cải tạo là do chính quyền địa phương xét thấy hư hỏng nhiều lần, nhưng chưa có lần nào đủ để đưa ra tòa kết án tù thì họ đề nghị cho đi cải tạo. Hư hỏng theo kiểu chính quyền đánh giá thì vô cùng, nhiều khi chỉ ngồi hàng nước tán láo, thấy cán bộ không chào, tóc tai quần áo nhìn ngứa mắt, tụ tập đàn đúm ôm đàn ca hát cũng đủ yếu tố đi cải tạo. Đi cải tạo thì thời hạn tính theo từng lệnh, trước kia là lệnh cải tạo thường là 5 năm, giờ xuống 2 năm. Nếu trong trại cải tạo mà chưa được ưng lòng cán bộ, thì chuyện giữ thêm lệnh tiếp theo và tiếp theo nữa là thường tình. Bởi vậy nhiều tù cải tạo mòn mỏi quá, tiếc nuối than rằng thà cứ phạm tội còn có hạn tù, còn có ngày về. Chứ đi cải tạo thì mịt mù ngày về quê mẹ luôn.
Ở trại cải tạo chuyện học viên ngồi trên bàn ghế, thầy giáo giảng bài là chỉ có trong phim tuyên truyền. Chứ con người mới CNXH là phải lao động, lao động, lao động mới cải tạo được thành người lương thiện. Cho nên ở nhà tù cải tạo chỉ có công việc duy nhất là lao động đủ mức khoán là thước đo duy nhất đánh giá sự tiến bộ của phạm nhân. Thời bao cấp trại cải tạo chỉ chú trọng đến việc giam giữ tù nhân, lao động không nặng nề lắm, bởi thời cuộc lúc đó thì cũng chả có việc gì mà làm. Ngoài xã hội công nhân đi làm cũng vật vờ, có máy móc, có phát triển nhiều đâu mà có việc để làm. Sau này thời mở cửa từ năm 90 trở đi, xã hội mở mang tạo ra nhiều công việc, cần đến nhiều nguồn nhân lực xã hội.
Người ta nhận thấy các tù nhân ( tù có án và tù cải tạo) là một nguồn lao động khổng lồ đầy tiện lợi, Việc tái đầu tư vào lực lượng lao động này rất rẻ mạt, một năm 2 bộ quần áo, mỗi tháng mươi cân gạo, mươi cân rau và vài lạng thịt.
Ở trung tâm trại cải tạ người ta chỉ giữ lại một vài đội tù như đội bếp, đội vệ sinh, đội rau xanh, đội đan lát, mộc để làm cảnh cho các đoàn tham quan đến chiêm ngưỡng. Thường những tù cải tạo ở đội rau xanh, vệ sinh là tù mà gia đình đã lo lót hay có quan hệ. Những tù này có điều kiện gia đình khá giả, lao động nhàn lại có đố tiếp tế nên họ sạch sẽ, có da có thịt hơn. Khách tham quan , đoàn công tác đến nhìn đều tấm tắc khen trại cải tạo chăm lo đời sống phạm nhân tốt….
Nhưng cuộc sống thật của trại cải tạo ở đằng xa hơn đó vài cây số hoặc vài chục cây. Đó là những khu, những đội lẻ. Nơi mà trại cải tạo nhận hợp đồng với những công ty, cá nhân bên ngoài để lấy việc cho tù nhân làm. Nếu những việc có thể gia công tại trại, nhận vật liệu về gia công rồi chuyển lại cho cơ sở kinh doanh thì được làm gần trại. Còn những viêc mà đối tác đòi hỏi làm tại nơi của họ thì trại cải tạo lập ra những đội tù lẻ, có quản giáo, lính gác đi kèm đến hiện trường làm việc, trường hợp này thường là lò gạch, bến phà, mỏ đá. Làm ở những nơi này tù khổ nhất, vì lao đông nặng nhọc, mọi quyền hạn đều tất ở trong tay quản giáo và đám lính vũ trang. Quản giáo lại được doanh nghiệp thưởng thêm nếu đốc thúc tù làm đủ hay vượt năng suất, hoặc quản giáo là người trực tiép ký hợp đồng nhận việc với doanh nghiệp, với phía trại cải tạo thì quản giáo cũng nhận mức khoán trên đầu phạm nhân. Ví dụ quản giáo nhận 50 phạm nhân thì mỗi tháng nộp về trại 50 đồng. Còn chuyện quản giáo ký với doanh nghiệp về số lượng sản phẩm hoàn thành thu lại bao nhiêu , chênh lệch thế nào…thì là chuyện quản giáo với doanh nghiệp thuê lao động.
Tù có án và tù cải tạo ở chung với nhau, mức sống, lao động như nhau. Đều trong hoàn cảnh cải tạo như vậy. Cho nên nhiều tù cải tạo vẫn chửi câu cửa miệng rằng.
- Đời có lắm thằng ngu, bố đi tù nó bảo đi cải tạo.
Nguồn: Facebook Nguoibuongio
Thêm hình ảnh người học trò giờ đã có cuộc sống thành đạt, có ích cho xã hội. Thật ra thì những người tù trở về sống đời lương thiện là rất ít số với những số tái tù.
Làm người lương thiện ở Việt Nam khó hơn làm tiến sĩ cả vạn lần. 100 người bảo vệ luận án tiến sĩ hầu như đạt cả 100. Nhưng 100 thằng tù mà trở về xã hội, may lắm chỉ có 1 hay 2 thằng trở thành người tử tế, nghĩa là tìm công việc tử tế sống cuộc đời lương thiện đến cuối đời. Nếu bạn không tin, bạn hãy nhìn quanh nhà bạn xem những thành phần đi tù, đi cai nghiện có bao nhiêu người trở thành người tử tế.
Sau đó bạn hãy phản bác lại tôi chưa muộn.
Trại cải tạo và nhà tù là một. Nhà tù thì có hai loại, nhà tù giam cứu và nhà tù cải tạo. Nhà tù giam cứu là giam phạm nhân còn đang trong giai đoạn điều tra củng cố hồ sơ, cáo trạng, hay phạm nhân đã kết thúc hồ sơ chờ tòa xử. Sau khi có án phạt của tù , phạm nhân từ trại giam cứu đợi có đợt là chuyển đến trại tù cải tạo. Còn phạm nhân đi theo diện cải tạo là do chính quyền địa phương xét thấy hư hỏng nhiều lần, nhưng chưa có lần nào đủ để đưa ra tòa kết án tù thì họ đề nghị cho đi cải tạo. Hư hỏng theo kiểu chính quyền đánh giá thì vô cùng, nhiều khi chỉ ngồi hàng nước tán láo, thấy cán bộ không chào, tóc tai quần áo nhìn ngứa mắt, tụ tập đàn đúm ôm đàn ca hát cũng đủ yếu tố đi cải tạo. Đi cải tạo thì thời hạn tính theo từng lệnh, trước kia là lệnh cải tạo thường là 5 năm, giờ xuống 2 năm. Nếu trong trại cải tạo mà chưa được ưng lòng cán bộ, thì chuyện giữ thêm lệnh tiếp theo và tiếp theo nữa là thường tình. Bởi vậy nhiều tù cải tạo mòn mỏi quá, tiếc nuối than rằng thà cứ phạm tội còn có hạn tù, còn có ngày về. Chứ đi cải tạo thì mịt mù ngày về quê mẹ luôn.
Ở trại cải tạo chuyện học viên ngồi trên bàn ghế, thầy giáo giảng bài là chỉ có trong phim tuyên truyền. Chứ con người mới CNXH là phải lao động, lao động, lao động mới cải tạo được thành người lương thiện. Cho nên ở nhà tù cải tạo chỉ có công việc duy nhất là lao động đủ mức khoán là thước đo duy nhất đánh giá sự tiến bộ của phạm nhân. Thời bao cấp trại cải tạo chỉ chú trọng đến việc giam giữ tù nhân, lao động không nặng nề lắm, bởi thời cuộc lúc đó thì cũng chả có việc gì mà làm. Ngoài xã hội công nhân đi làm cũng vật vờ, có máy móc, có phát triển nhiều đâu mà có việc để làm. Sau này thời mở cửa từ năm 90 trở đi, xã hội mở mang tạo ra nhiều công việc, cần đến nhiều nguồn nhân lực xã hội.
Người ta nhận thấy các tù nhân ( tù có án và tù cải tạo) là một nguồn lao động khổng lồ đầy tiện lợi, Việc tái đầu tư vào lực lượng lao động này rất rẻ mạt, một năm 2 bộ quần áo, mỗi tháng mươi cân gạo, mươi cân rau và vài lạng thịt.
Ở trung tâm trại cải tạ người ta chỉ giữ lại một vài đội tù như đội bếp, đội vệ sinh, đội rau xanh, đội đan lát, mộc để làm cảnh cho các đoàn tham quan đến chiêm ngưỡng. Thường những tù cải tạo ở đội rau xanh, vệ sinh là tù mà gia đình đã lo lót hay có quan hệ. Những tù này có điều kiện gia đình khá giả, lao động nhàn lại có đố tiếp tế nên họ sạch sẽ, có da có thịt hơn. Khách tham quan , đoàn công tác đến nhìn đều tấm tắc khen trại cải tạo chăm lo đời sống phạm nhân tốt….
Nhưng cuộc sống thật của trại cải tạo ở đằng xa hơn đó vài cây số hoặc vài chục cây. Đó là những khu, những đội lẻ. Nơi mà trại cải tạo nhận hợp đồng với những công ty, cá nhân bên ngoài để lấy việc cho tù nhân làm. Nếu những việc có thể gia công tại trại, nhận vật liệu về gia công rồi chuyển lại cho cơ sở kinh doanh thì được làm gần trại. Còn những viêc mà đối tác đòi hỏi làm tại nơi của họ thì trại cải tạo lập ra những đội tù lẻ, có quản giáo, lính gác đi kèm đến hiện trường làm việc, trường hợp này thường là lò gạch, bến phà, mỏ đá. Làm ở những nơi này tù khổ nhất, vì lao đông nặng nhọc, mọi quyền hạn đều tất ở trong tay quản giáo và đám lính vũ trang. Quản giáo lại được doanh nghiệp thưởng thêm nếu đốc thúc tù làm đủ hay vượt năng suất, hoặc quản giáo là người trực tiép ký hợp đồng nhận việc với doanh nghiệp, với phía trại cải tạo thì quản giáo cũng nhận mức khoán trên đầu phạm nhân. Ví dụ quản giáo nhận 50 phạm nhân thì mỗi tháng nộp về trại 50 đồng. Còn chuyện quản giáo ký với doanh nghiệp về số lượng sản phẩm hoàn thành thu lại bao nhiêu , chênh lệch thế nào…thì là chuyện quản giáo với doanh nghiệp thuê lao động.
Tù có án và tù cải tạo ở chung với nhau, mức sống, lao động như nhau. Đều trong hoàn cảnh cải tạo như vậy. Cho nên nhiều tù cải tạo vẫn chửi câu cửa miệng rằng.
- Đời có lắm thằng ngu, bố đi tù nó bảo đi cải tạo.
Nguồn: Facebook Nguoibuongio
Từ bao chiện bên trên, nhà em mới lại nghĩ lan man, thôi thì Phục hồi nhân phẩm cho người yêu nước (quả này chắc Hồ Minh Chí râu là con đĩ thập thành, tim la tám tẩng. Thì Bác Hồ chả là nhà yêu nước vĩ đại là gì?) Diễn viên điện ảnh cả đời chỉ bít đóng phim, đùng phát thành thằng bán nước. Thế mới tởm. V.V VÀ VV
Viết nhiều cũng chán, cừ như đang làm phép thống kê. Chán bỏ mẹ
À, nhân chuyện đã 36 năm mà lắm thằng (con) vẫn xưng xưng ra rả: Giải phóng Sài Gòn
Tới đây chẳng muốn bàn thêm, chợt nhờ cài chiện đăng bên web tienve, hình như là chiện Chuyện nhà Bá Cò, của ông Vương Văn Quang (ông này dạo này thấy tịt, không vít. Hay là… lại phục hồi với cải tạo, giáo dưỡng rồi… hi hi, phủi phui). Ông ấy viết về ngày “giải phóng” thế này: Địt mẹ. Khốn nạn. Bú cặc
Hô hô, hi hi, he he
Lúc bấy giờ dân miền nam vì quá cô thế,chính thễ CS đã thắng,họ có đẫy đũ quyền lực trong tay,muốn giết hay đài đoạ ai dễ như trỡ bàn tay.
Giãi phóng vô được thống nhất,thú thật ai mà không mừng,mọi người hoan hô cách mạng thành công…Ngày ba mươi tháng tư bẫy mươi nhăm trước,chính cố nhạc sĩ Trịnh công Sơn không biết cố tình hay cũng nhằm lẫn như bao người khác,trên đài phát thanh saigon ông ta mừng đến nỗi ca bài NỐI VÒNG TAY LỚN,sau nầy nhân gian đối lại lời rằng,
Từ Bắc vô Nam tay cầm bó rau
Tay kia cầm sợ giây đễ bắt con cầy
Cầy đó ta nuôi,rau kia ta trồng
Một mai cầy đã lớn,sẵn rau ta làm
Một chay bia lớn thế là cuộc đời lên hương….
Trỡ lại đi tù và đi cãi tạo có khác gì nhau.Dân quân miền nam VN tội tình gì mà phãi đi cãi tạo,chẵng qua vì mưu cầu hoà bình,bão vệ phần đất tự do trên tinh thần tự vệ,mà phãi đi vào các trại tập trung rừng thiêng nước độc,không chết thì cũng căm điếc,tàn tật khi được trỡ về,bỡi thế mới có câu,thằng khôn đi cãi tạo,thằng ngu lên dạy đời,hay nhõ không học lớn làm đại úy.Hơn nữa,tất cã quân nhân miền nam tự do đã có bẳng cắp từ tú tài,cữ nhân,đa số là những nhân tài Quốc gia không dễ đào tạo,chế độ cs đã tàn phá dân trí và nhân lực VN đến xương tuỹ.
Kẽ thắng làm vua,thua làm giặc.Vì vậy,những người đương quyền làm vua đã gây ra oán hận chồng chất thì cần có sự thiện chí hoà giãi ân cần mới phãi chứ.Nói thế không có nghĩa là người nam chứa đựng nhiều hận thù đễ làm gì cho mệt tâm trí./.
Từ vượn lên người mất mấy triệu nãm
Từ người xuống vượn mất bao nãm?
Xin mời thế giới tới thãm
Những trại tập trung trong núi rừng sâu thẳm!
Tù nhân ở truồng từng bầy ðứng tắm
Rệp muỗi ãn nằm hôi hám tối tãm
Khoai sắn tranh giành, cùm, bắn, chém, bãm
Ðánh ðập tha hồ, chết quãng chuột gậm!
Loài vượn này không nhanh mà rất chậm
Khác vuợn thời tiền sử xa xãm
Chúng ðói chúng gầy như những cái tãm
Và làm ra của cải quanh nãm
Xin mời thế giới tới thãm!
NCT, 1967
Rồi Ông nhẩn nha giải thích: ‘Nhiều người vẫn nghĩ là đi cải tạo thì nhẹ hơn đi tù, đi cải tạo là ngồi trong lớp học về đạo lý được các cán bộ tận tâm, có tấm lòng, tức là những thầy giáo trong bộ quần áo công an. Giảng và cư xử với học trò với những tấm lòng yêu mến, cảm hóa học trò bằng tình nghĩa để sau này các học trò trở thành người tốt. Những câu chuyện thường có trên mặt báo nhất là những số báo Tết cuối năm về ơn nghĩa của người thầy, người quản giáo trong trại giam. Thêm hình ảnh người học trò giờ đã có cuộc sống thành đạt, có ích cho xã hội. Thật ra thì những người tù trở về sống đời lương thiện là rất ít số với những số tái tù.‘
Đọc những dòng trên, nhìn tấm hình bài chủ, Tám Thuốc Lào kéo vài điếu mà đầu óc vẫn không tỉnh táo để hiểu ý tác giả. Cũng may là Tám thuốc Lào mới đọc được tin tức rằng thì là:
BBC nói là: VN ‘nên đóng cửa toàn bộ trại cai nghiện’ vì; “Trại viên bị tước quyền từ chối điều trị cưỡng bức, quyền đồng ý trong các quyết định liên quan đến họ về y tế.”, “Hàng chục ngàn người, trong đó có đàn ông, đàn bà và trẻ con bị giam cầm ở các trung tâm lao động cưỡng bức kiểu này do Nhà nước điều hành ở Việt Nam,” Joe Amon, giám đốc y tế và nhân quyền của HRW nói trong thông cáo báo chí của HRW. “Đây không phải là cách điều trị cai nghiện. Những trung tâm này nên bị đóng cửa, và những người này cần được trả tự do,.
Theo tôi được biết thì những trại cai nghiện đã được sự giúp đỡ của thế giới về tài chánh, và số trại ngày càng nhiều ở nhiều nơi, cho thấy rằng, đây là phương thức làm tiền của chính quyền VN, vì thế số người nghiện càng ngày càng tăng?
Rồi mới đây nhiều báo chí đưa tin; Những người VN yêu nước biểu tình phản đối Trung Quốc đã bị đưa vào trại ‘Phục hồi nhân phẩm’ mà trại này với mục đích gì thì ai cũng đã biết?
Từ những thực tế trên, Tám Thuốc Lào nghĩ thế này về câu hỏi ‘Đi cải tạo là đi gì ?’ của ông Người Buôn Gió :
Trại cải tạo là nơi giam giữ những người thuộc chế độ cũ, không xét xử, đối xử tàn tệ, chà đạp nhân phẩm, để họ chết dần mòn vì kiệt sức lao động, vì bịnh tật, đấy cũng là cách trả thù?
-Sau 75 các trai tù VC được gọi là Trại Cải Tạo (trại CT/TiênLảnh/Qnam). Có án và không có án.Nhưng tất cả đều bắt buộc phải đi lao đông (trồng lúa,khoai ,sắn, rau quả.đốt than ,lấy củi (tính bằng thước để trại bán ) vàcưa cây,xẻ gổ làm nhà,.làm đường,ao cá Bok Hồ..Bóc lột sức lao động của tù từ sáng đến chiều,có khi cả ban đêm.Chúng còn bóp bao tử ,mổi cá nhân ăn không đủ no (một nắp bidông gạo + sán (ăn cả lớp vỏ thứ 2)…Lịch sử ghi quân Tàu bắt dân Nam lên rừng tìm gổ quí,xuống biển mò ngọc trai….là đây.Lich sử tái diển ,nhưng không phải bọn xâm lược mà với người cùng tiếng nói cùng tổ tiên)
-Năm75.các trai tù củ của chế đô trước được tái dụng dành cho mọi người mà VC cho là có tội.Họ đợi điều tra,thẩm vấn (có kẻ bị chết hay bị tàn tật) và sau kết án xong ,củng đưa về các trại “cải tạo).
Có một chuyện khá bi hài là vì nghe tuyên truyền quá hay,lại ít học nên có 2 ông bà làm đơn “gởi “2 con trai “ham chơi”nhờ chính phủ cho vào trại cải tạo để học tập Sau một thời gian ,nhớ con ,xin cho chúng về,nhưng cán bộ nói “gởi thì dể,cho về thì khó ” Hai vợ chồng khóc hết nước mắt….
Dù mang tên là gì thì tù vẩn là tù với nhửng cay đắng đau khổ vì tinh thần vật chất đều không được tư do…Câu nói “mổi sợi tóc là mổi cái tội” có thể là bọn VC chứng minh rỏ nhất…trại CT có nhiều người không có tội gi hết,nhưng chỉ là cái lệnh :tập trung phản động ” là đủ ở tù không ắá 3,,6 thậm chí 20 mấy năm….
Vậy đi tù hay đi cải tạo củng chỉ là MỘT ,Nói chung là Tù.
Ở đây chỉ có so sánh ,trong hoàn cảnh tù tội, thì TÙ VC là đáng SỢ nhất.Bởi vậy nên Lý Tống bị TháiLand thỏa hiệp trục xuất về VN người Việt ở Mỷ đả tìm đủ mọi cách dể Mỷ can thiệp cho anh ta về Mỷ. Và vì tính”anh hùng”,nên anh ta đả được xác nhận là con liệt sỉ vc và đả từng ăn uống nhậu nhẹt với cai ngục VC trong tù ở lần bị bắt trước….
Bởi nhửng đọa đày trong tù của bọn VC dả man quá mức như vậy (người dân còn bị hành hạ,không có nhân vị,huống chi là tù) Tạ Tỵ gọi là “dưới đáy địa ngục” để nói về năm tháng Ông bị tập trung cải tạo ,củng như là các quân cán chính miền Nam vn.khác….
TÙ là TÙ,còn “NGÔN” chi nửa .?{TÙ (prison=)cải Tạo:(reorganisation)= cải huấn:(re-education) =hard labor(camp)}.= mất TỰDO(=freedom)
dụng cho tù hàng binh, và với người muốn hồi chánh. Khi bị giam giữ, các anh có khẩu phần ăn đầy đủ
mỗi ngày.Thế mà ở trại giam pHÚ Quốc năm xưa, Mỹ giám sát tù binh cộng sản rất chặt chẻ, nhưng
đến giờ ăn, các cán binh Việt Cộng còn kích động bỏ ăn, phản đối làm áp lực để cố vấn Mỹ phải nghe thấy và can thiệp.
Còn tù cải tạo ? Là rừng thiêng nước độc, là ăn uống thiếu đói, là không thuốc men, nằm rừng, ngủ bụi. Ưng bắn là nổ súng ,vong mạng, chẳng một phiên tòa, chẳng một bản án, chẳng ai cho phép lấy một lời biện hộ. Bắn chết như một con vật, xác vùi dập bên bìa rừng, chẳng một lời trăn trối lại với vợ, con. Ác độc đến như vậy nhưng họ vẫn ra rả hô hào là nhờ chính sách khoan hồng nhân đạo của bác và đảng.
Khi cán binh Việt Cộng biết kiếm tiền để đáp ứng với bệnh nghiện hưởng thụ cuộc sống miền nam qua 4 chữ đ : Đỏng – Đài – Đeo – Đạp là lúc người tù ” cải tạo ” phải khai phá hết hecta nầy đến hecta khác đất rừng để trồng bạt ngàn khoai sắn, rau đậu cho chúng cân cho tư thương. Người tù phơi lưng quần quật giữa nắng mỗi ngày vẫn ngày hai bữa cơm độn lưng chén để gọi là ” cải tạo lao động ” theo
phương châm : ” Có sức người sỏi đá cũng thành cơm “…Lòng tham hưởng thụ của bọn chúng vô đáy và đồng biến với những xác chết gục ngã giữa rừng của những người tù già Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bị bại trận.
Nhắc đến hai chữ ” cải tạo ” với chúng tôi là nổi uất hờn ngất cao cho chính mình cho bè bạn, cho chiến hữu và cho những đồng đội giờ nầy vẫn còn bỏ lại nắm xương tàn trên heo hút dốc đồi nào đó..
Người chết chắc u uất chẳng thể siêu sanh mà người sống chúng tôi đây trên đất nước ngục tù nầy gẫm có hơn gì ? !…
tại VN hiện nay có nhiều người đi Tu trong các Tôn Giáo , và củng có quá nhiều người được ! bắt đem vào ..?? Tù để ” phục hồi cái..!! ” nhân …
http://vuhuyduc.blogspot.com/2011/12/i-tu-va-i-cai-tao.html
Trên mảnh đất Đảng gieo mầm tội lỗi
Trong lành cũng phải tanh hôi
Trẻ con chưa nứt mắt đã tù rồi
Bạo lực đi về rất vội
Chết trận, chết tù, hỡi ơi xã hội
Biết bao là vợ goá, con côi
Bán trôn rồi lại bán cả mồ hôi
Mà đói rét vẫn quần cho sớm tối
Mảnh đất chờ trông và sám hối
Thức giả tiêu sầu chai nước lã đun sôi
NCT, 1964
Từ Buổi Đảng Về
Từ buổi Đảng về họ Mạc tới thăm
Do thông cảm chỉ ngồi chơi chốc lát
Miếng thịt miếng thà bỏ rơi đũa bát
Trẻ già khao khát tháng năm
Con chó con mèo mất tích, mất tăm
Vì đâu nông nỗi?
Chiếc kéo Đảng dùng cắt tem phân phối
Gạo ngô từng lạng từng cân
Đã cắt nhỏ tình thân cốt nhục
Manh áo, niêu cơm, cuộc đời rữa mục
Vợ chẳng cậy chồng, con chẳng cậy cha
Mẹ hiền đành ôm bụng tống thai ra
Giỗ tết nói chi người trong mả
Chao ơi, buồn tất cả
Mất cả rồi những bản tình ca
Những điệu ru triều mến thiết tha
Gắn bó với ta từ hồi ẵm bú
Trẻ con đói chột còi lam lũ
Còn đâu bi, đáo, khăng, cù?
Tiếng saó diều vời vợi chiều thu
Chỉ còn là âm hưởng vi vu thời xa cũ
Luyến tiếc, than van di tù lượt lũ
Thiếu chi rừng rú hoang vu
Để đất vàng sao cùng ánh sáng mùa thu
Dựng những trại tù làm trụ
Ôi từ buổi Đảng về làm chủ
Khổ nhục chất chồng không thể đo cân
Cụ Mác ơi, mỉa mai và quá đủ!
Con chuột mà có dịp tháo thân
Cũng ba cẳng bốn chân
Chạy khỏi cái thiên đường của cụ!
NCT, 1967
*****
Sao còn lắm người ngu lâu đến thế!????????????????????
Trước kia, lúc Sáu này mới 12 tuổi đã tham gia cách mạng, giả làm học sinh để liên lạc, tới năm 17 tuổi Sáu ném lưu đạn giết chết một cai tổng tên Tòng và gây thương tích cho 20 tên lính Pháp. Sau 3 năm bị nhốt trong tù Côn Đảo, Sáu đã bị án tử hình.
Còn mấy ông ngụy quân, ngụy quyền đã buông súng đầu hàng, nhà nước ta lại dối gạt họ là mang cơm gạo đi cải tạo 10 ngày, nhưng lại giam nhốt họ với lao động cực hình, nhiều người bị chết vì đói, bị tra tấn, bị bịnh mà không được cứu chữa bằng thuốc men.
So ra thời Pháp thuộc thì Sáu còn có phước hơn họ rất nhiều. Ở trong tù Sáu được ăn uống đầy đủ, bịnh thì có thuốc men, bác sĩ chăm sóc, và còn được luật pháp xét xử đàng hoàng, kể ra thì cũng xứng đáng với cái tội sát nhân của Sáu. Còn những người tù cải tạo không án, nhiều người sau khi được về đến nhà chỉ 1 tuần hay 1 tháng là chết. Mười phần chết bảy còn ba, HO sống sót được ra nước ngoài.
Nghĩ cũng buồn!
Thằng Pháp khác màu da, khác dòng máu mà nó còn biết quý trọng con người. Nhà nước VN ta là người cùng nòi giống nhưng lại coi nhau như súc vật.
Sáu chẳng vui tí nào! Buồn quá chị Sáu gì đó ơi!
Đó là những nơi để TRẢ THÙ, ĐÀY ĐOẠ, BÓC LỘT, TRẤN ÁP TÀN TỆ NHẤT THẾ GIỚI !
Đây là nơi giam giữ các trọng tội hình sự và các tù nhân tôn giáo trong đợt xóa sổ năm 1959 và sau đó mở tung cánh cửa một lần nữa vào năm 1976 để đón những tù nhân cải tạo từ miền Nam gửi ra. Trại giam Cổng Trời dưới nhiều góc nhìn có thể nói không hề thua kém bất cứ trại giam nào trong tác phẩm "Quần Đào Ngục Tù" của văn hào người Nga Alexandre Soljenitsyne.
1 http://www.youtube.com/watch?v=-Liv3u8mU2Y
2 http://www.youtube.com/watch?v=yEzNbv51UnY
3 http://www.youtube.com/watch?v=4JLmrckxpYo&feature=related
4 http://www.youtube.com/watch?v=RFA33gCCDRA&feature=related
5 http://www.youtube.com/watch?v=jeV3J-6aOKE&feature=related
6 http://www.youtube.com/watch?v=yFZDVL3ah6k&feature=related
7 http://www.youtube.com/watch?v=T0P86d11ruo&feature=related
8 http://www.youtube.com/watch?v=qd9WnJkG_zo&feature=related
9 http://www.youtube.com/watch?v=K2lG0cIPU-M&feature=related
10 http://www.youtube.com/watch?v=uC_ZmiF7C0A&feature=related
CẦN CÁC BẠN GIÚP MỘT TAYNgười phụ nữ yêu nước Bùi Thị Minh Hằng hiện đang bị nhà cầm quyền CSVN giam giữ trái pháp luật tại trại tù trá hình, Cơ sở giáo dục Thanh Hà (Phân Khu 3 ), xã Hồ Sơn, huyện Tam Đảo, Vĩnh Phúc. Chúng ta hãy treo avatar của chị Bùi Hằng, đăng ở blog câu : " HÃY TRẢ TỰ DO CHO BÙI HẰNG" và thay phiên gọi vào CSGD Thanh Hà để thăm chị Hằng, số phone là 0211-3832-033
-----> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/12/nguoi-phu-nu-yeu-nuoc-bui-thi-minh-hang.html
Tiếp tục gởi thư ra quốc tế về sự bắt giữ trái pháp luật chị Minh Hằng tại Sài Gòn
-----> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/11/thu-goi-quoc-te-ve-su-bat-giu-trai-phap.html
+++++
Hãy chung tay hỗ trợ về vật chất cũng như tinh thần để giúp gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn sống sót trước sự đàn áp tàn nhẫn, đánh đập, cướp bóc, cô lập, khủng bố tinh thần, ... của nhà cầm quyền CSVN. Liên lạc gia đình nhà văn theo thông tin như sau ---> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/12/nha-van-huynh-ngoc-tuan-csvn-se-khung.html
+++++
Các bạn hãy ký vào thỉnh nguyện thư gửi TT Hoa Kỳ , xin can thiệp dùm trường hợp vi phạm nhân quyền trầm trọng đối với gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn hiện nay. ---> http://www.change.org/petitions/the-president-of-the-united-states-of-america-and-the-us-representatives-to-urge-the-vietnamese-government-to-cease-their-harassment