Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Chị Bùi Hằng : "... Con nên thông báo rộng rãi quyết định họ bắt giữ mẹ thế nào cho mọi người biết...Và hỏi ý kiến luật sư nhé! Mẹ đang mệt nên chỉ viết vài dòng cho con"




Ngày hôm qua 12/12/2011 em/cháu nhận được thư của mẹ em/cháu gửi về từ cơ sở giáo dục Thanh Hà - tỉnh Vĩnh Phúc. Có nội dung xin trích đăng như sau:

"... Con nên thông báo rộng rãi quyết định họ bắt giữ mẹ thế nào cho mọi người biết. Nghe họ đọc:

Quyết định số 5225 của UBND TP Hà Nội

Đưa mẹ vào trại thời gian 2 năm

Tôi danh: Gây rối trật tự công cộng

<Không khác 2 lần vào Hỏa Lò>

Con thông báo cho mọi người và hỏi ý kiến luật sư nhé! Mẹ đang mệt nên chỉ viết vài dòng cho con"

Như vậy, theo thư mà mẹ em/cháu gửi ra có nghĩa đến nay mẹ em/cháu chưa nhận được quyết định 5225/QD-UBND do chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Thế Thảo ký ngày 08/11/2011 về việc áp dụng biện pháp quản chế đối với trường hợp của mẹ em/cháu. (Theo quy định tại điều 25 Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002)

Đồng thời, hôm nay em/cháu nhận được thông báo của CA Hoàn Kiếm gửi cho CAP4- TP Vũng Tàu về việc họ thi hành quyết định 5225 của UBND TP Hà Nội (đưa vào CSGD đối với mẹ em/cháu)

Cũng theo Điều 104 về Quyết định quản chế hành chính của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 quy định: 

Quyết định quản chế hành chính có hiệu lực thi hành kể từ ngày ký và phải được gửi ngay cho người bị quản chế hành chính, Uỷ ban nhân dân cấp huyện nơi lập hồ sơ, Hội đồng nhân dân cấp tỉnh và Uỷ ban nhân dân cấp xã nơi người đó cư trú và nơi thi hành quyết định quản chế.

(Trích:

"Điều 104. Quyết định quản chế hành chính

1. Chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh xem xét, quyết định việc quản chế hành chính trong thời hạn bảy ngày, kể từ ngày nhận được báo cáo của Hội đồng tư vấn.

2. Quyết định quản chế hành chính có hiệu lực thi hành kể từ ngày ký và phải được gửi ngay cho người bị quản chế hành chính, Uỷ ban nhân dân cấp huyện nơi lập hồ sơ, Hội đồng nhân dân cấp tỉnh và Uỷ ban nhân dân cấp xã nơi người đó cư trú và nơi thi hành quyết định quản chế.")

Cho đến hôm nay là quá 17 ngày mẹ cháu bị bắt giữ và đưa đi trại giáo dục Thanh Hà, tỉnh Vĩnh Phúc. Mẹ em/cháu cũng như gia đình hoàn toàn chưa nhận được quyết định 5225/QD-UBND do chủ tịch UBNDTPHN ký ngày 08/11/2011 mà theo đúng trình tự của việc ban hành quyết định này thì Quyết định 5225 phải được trao cho mẹ em/cháu trước ngày 16/11/2011.

Em/cháu không rành về luật pháp, qua tìm hiểu về pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 cũng như tất cả nhưng thông báo từ phía Công an, Cơ sở giáo dục Thanh Hà đã gửi đến cũng như những điều mẹ em/cháu nói.

Liệu có thể kết luận:

Công an quận Hoàn Kiếm bắt giữ mẹ cháu rồi sau đó đưa đi tập trung cải tạo vào cơ sở giáo dục Thanh Hà là hoàn toàn trái pháp luật (Vì lẽ ra họ phải trao cho mẹ em/ cháu quyết định 5225 trước ngày 16/11/2011 hoặc khi thi hành quyết định 5225 họ phải trao quyết định 5225 cho mẹ em/cháu. 
Thậm chí đến nay mẹ em/cháu đã ở CSGD Thanh Hà 17 ngày mà vẫn chưa nhận được quyết định 5225/QD-UBND TPHN)

Hoặc cũng có thể họ tiến hành bắt giữ mẹ cháu và đưa vào cở sở giáo dục Thành Hà ngày 28/11/2011 rồi đang tiến hành làm cái quyết định 5225/QD-UBND ký ngày 08/11/2011 (làm sau cho đầy đủ thủ tục, cũng chính vì thế khi bắt và đưa mẹ cháu vào CSGD Thanh Hà họ đã không đưa được cái quyết định đó ra và đến ngay cả lúc này)

Mong các anh, chị, cô, chú, bác nếu rành về pháp luật hãy tư vấn giúp cháu để có thể đưa ra kết luận qua việc làm của CAQ Hoàn Kiếm cũng như lực lượng công an Việt Nam đối với trường hợp của mẹ em/cháu.

Đồng thời cũng xin mọi người phổ biến giúp cháu thông tin này ra cho nhiều người cùng biết, nhiều thứ tiếng để công luận thế giới đánh giá.

Xin cảm ơn tất cả mọi người.

(tất cả các thông báo từ phía chính quyền cháu đều đăng công khai trên mạng, mọi người cứ lấy dùng tùy thích.)

Tài liệu tham khảo: 

Đọc thêm :

BẮT NGƯỜI BIỂU TÌNH YÊU NƯỚC, CHÍNH QUYỀN ĐƯỢC VÀ MẤT GÌ ?



Cuối cùng thì những lời đồn đoán về tình trạng hiện tại của chị Bùi Hằng cũng đã có câu trả lời chính thức từ phía nhà cầm quyền Hà Nội, nhưng sự thật này lại gây sốc không kém những cuộc bắt bớ hết sức vô lý đã xảy ra : tập trung cưỡng bức vào trại giam không cần thông qua một tòa án.

Nó làm người ta nhớ đến những kiểu tập trung cải tạo sau khi quân đội cộng sản chiếm đóng Sài gòn vào năm 1975, nó cũng gợi lại hình ảnh của những cuộc bắt bớ dưới thời Sô Viết của nước Nga cộng sản, và bóng ma trong những thể chế độc tài ở vùng Châu Mỹ Latinh với những vụ mất tích đầy bí ẩn những thập niên 1970 đã trở lại. Nhưng điều làm người ta bàng hoàng nhất là tình trạng tồi tệ  này đang xảy ra ở một đất nước “dân chủ vạn lần dân chủ tư sản”,  nơi mà các lãnh đạo hót không ngừng nghỉ một bài ca có tên gọi là xây dựng nhà nước pháp quyền.

Chuỗi hành động này xảy ra trong thời điểm  khi mà sự truyền tin nhanh đến chóng mặt có thể chuyển tải trong nháy mắt đến toàn thế giới những chuyện xảy ra ở nửa bán cầu .

Đàng khác, vấn đề nhân quyền, dân chủ là những đề tài rất thời sự, luôn được đề cập như những tiêu chuẩn của một xã hội văn minh và như những điều kiện cho sự cộng tác hay đánh giá vị trí của các quốc gia trong trường quốc tế, thì những vi phạm nghiêm trọng của chính quyền Việt Nam như một thách thức ngạo ngược của bạo quyền trước lương tâm nhân loại và thời đại.

Nói như nhà khoa học Ngô Bảo Châu, muốn làm xấu mặt chính quyền Việt Nam thì không cần phải làm gì hơn. Điều này cũng có nghĩa là  nhà cầm quyền Việt Nam đang tự rạch lên mặt của mình để xuất hiện với bạn bè thế giới bằng bộ mặt của một tên côn đồ hằn vết sẹo.

Tất cả tin tức về những cuộc bắt bớ vi hiến và bất hợp pháp đều xuất hiện trên những mạng truyền thong quốc tế. Điều này sẽ để lại điều gì nếu không ngoài sự nghi ngờ về những cam kết cải tạo nhân quyền, về khả năng cộng tác của chính quyền Việt Nam trước những bạn bè quốc tế.  Không lạ gì mà quốc tế luôn nhìn Việt Nam dưới con mắt dè dặt và sự nghi ngờ vào thiện chí của chính quyền Việt Nam này không dễ gì xóa bỏ một sớm một chiều trong suy nghĩ của họ.

Trở lại trường hợp của chị Bùi Hằng, dù trong thư thông báo cho gia đình không nói đến lý bị cưỡng bức cải tạo là gì, nhưng mọi người đều biết là do sự tham gia tích cực của chị trong những cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bày tỏ sự đồng tình cuộc biểu tình ủng hộ luật biểu tình. Điều này nói lên nỗi sợ hãi thực sự của chính quyền vào những cuộc tụ họp của nhân dân, và mặt khác, nói lên sự tráo trở của chính quyền cộng sản.

Không ai có thể ngây thơ tin vào những gì giới cầm quyền cộng sản nói, với những phản ứng của họ. Điều này cũng gói ghém một thông điệp : sẽ không bao giờ có chuyện đối thoại hay lắng nghe tiếng nói của người dân đối với chính quyền Việt Nam. Thiết nghĩ không có bằng chứng hùng hồn nào để chứng minh sự độc tài cai trị của Đảng cộng sản bằng việc bắt giữ những người yêu nước.

Việc bắt giữ người không cần phải xét xử và đặc biệt đối xử với những người bày tỏ ôn hòa tình yêu nước, yêu chuộng công lý và sự thật đã lộ rõ dã tâm của nhà cầm quyền. Họ quyết tâm bảo vệ sự độc tài cai trị và nhất nhất thực hiện quyết tâm này bất chấp mọi thủ đoạn.

Điều mà Đảng cộng sản Việt Nam muốn đó là mãi mãi cai trị người dân, dù cho tương lai và vận hội của dân tộc có như thế nào, điều ấy không quan trọng bằng sự vững vàng cai trị của Đảng cộng sản. Những câu khẩu hiệu “vì nhân dân”, “chính quyền nhân dân” chỉ là những khẩu hiệu dối lừa không hơn không kém.

Nhất thời, sự đàn áp mạnh bạo, bất chấp luật lệ của nhà cầm quyền Việt Nam có thể làm nao núng những khát vọng dân chủ đang được nhen nhóm trong nhân dân. Tuy nhiên, nó cũng có thể  làm cho những người thiện chí có thêm sự khôn ngoan khi đối phó với chính quyền. Nó cũng là dịp để những người thao thức với vận mệnh dân tộc gắn kết thêm với nhau trong cách thức mới kín đáo hơn, chuẩn bị nhiều hơn cho những bước tiếp theo. Nhưng điều mà chính quyền cộng sản không bao giờ ngờ tới, và nó cũng chính là sự công phá mạnh mẽ nhất, đó là niềm tin vào tính chính thống của họ đã lung lay ngay tận trong những kết cấu Đảng viên của Đảng.

Những vết nứt không thể hàn gắn khi chính những đảng viên tâm huyết nhận ra họ đang trở thành con rối trong màn kịch dã tâm của những kẻ mị dân. Không ai có thể bảo đảm sự vũng bền của một tòa nhà đã mục ruỗng từ bên trong. Điều này đã được kiểm chứng trong lịch sử khi khối cộng sản Đông Âu tan vỡ. Không ai có thể vung tay che lấy mặt trời.

Nguồn: Blog Hoa Mặt Trời

--> http://xuongduong.blogspot.com/2011/12/bat-nguoi-bieu-tinh-yeu-nuoc-chinh_14.html


++++++++++++++


CẦN CÁC BẠN GIÚP MỘT TAY


Tiếp tục gởi thư ra quốc tế về sự bắt giữ trái pháp luật chị Minh Hằng tại trại tù trá hình.
-----> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/11/thu-goi-quoc-te-ve-su-bat-giu-trai-phap.html

+++++

Người phụ nữ yêu nước Bùi Thị Minh Hằng hiện đang bị nhà cầm quyền CSVN giam giữ trái pháp luật tại trại tù trá hình, Cơ sở giáo dục Thanh Hà (Phân Khu 3 ), xã Hồ Sơn, huyện Tam Đảo, Vĩnh Phúc. Chúng ta hãy treo avatar của chị Bùi Hằng, đăng ở blog câu : " HÃY TRẢ TỰ DO CHO BÙI HẰNG" và thay phiên gọi vào CSGD Thanh Hà để thăm chị Hằng, số phone là 0211-3832-033
-----> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/12/nguoi-phu-nu-yeu-nuoc-bui-thi-minh-hang.html


+++++

Hãy chung tay hỗ trợ về vật chất cũng như tinh thần để giúp gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn sống sót trước sự đàn áp tàn nhẫn, đánh đập, cướp bóc, cô lập, khủng bố tinh thần, ... của nhà cầm quyền CSVN. Liên lạc gia đình nhà văn theo thông tin như sau ---> http://bietkichxaxu.blogspot.com/2011/12/nha-van-huynh-ngoc-tuan-csvn-se-khung.html

+++++

Các bạn hãy ký vào thỉnh nguyện thư gửi TT Hoa Kỳ , xin can thiệp dùm trường hợp vi phạm nhân quyền trầm trọng đối với gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn hiện nay. ---> http://www.change.org/petitions/the-president-of-the-united-states-of-america-and-the-us-representatives-to-urge-the-vietnamese-government-to-cease-their-harassment


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét