Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

" Một dân tộc có quá trình đấu tranh dựng nước và giữ nước rất là hiển hách như Việt Nam thì không nên quỵ lụy trước Trung Quốc... Nếu là một nhà nước quang minh chính đại, thì sẽ cho đối thoại một cách công khai về vấn đề này, trên tinh thần xây dựng. Tôi nghĩ đó mới là sự đồng thuận thật sự. Chứ nếu đồng thuận mà không có đấu tranh, không có phản biện, thì đó là đồng thuận giả tạo. Mà tôi rất lo ngại vì hiện nay trong xã hội Việt Nam, thật sự có một sự đồng thuận giả tạo như vậy...” ( Nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam )





“ Tôi đã từng ở trong guồng máy nên tôi biết. Trong cuộc họp thì nói rất là đúng đường lối, lập trường, nhưng mà ra ngoài cuộc họp lại nói khác đi. Một xã hội nói dối, không trung thực sẽ rất là nguy hiểm, sẽ làm cho lòng tin của người dân bị mất đi đối với chính nghĩa của chúng ta.... "  - Lê Hiếu Đằng




+++++++++++





Ngày 6/9, ông Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh đã gởi thư ngỏ cho các nhà lãnh đạo Việt Nam, yêu cầu làm sáng tỏ hai sự việc. Trước hết là chủ trương cấm các cuộc biểu tình ôn hòa chống các hành động bành trướng của Trung Quốc tại Biển Đông, đàn áp, bôi xấu những người biểu tình đặc biệt là các nhân sĩ trí thức. Thứ hai là việc Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh hứa hẹn với Trung Quốc không để tái diễn « vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam ».




Lá thư ngỏ này khi được các trang mạng đăng lên đã nhanh chóng thu hút được rất nhiều ý kiến phản hồi, hầu hết là đồng tình, có trang nhận được đến trên 700 lời bình luận. RFI Việt ngữ đã có cuộc trao đổi với ông Lê Hiếu Đằng về vấn đề trên.




Kính chào ông Lê Hiếu Đằng. Thưa ông, lá thư ngỏ của ông gởi các nhà lãnh đạo Việt Nam từ hồi đầu tháng, đến nay đã có phản hồi chưa ?




Ông Lê Hiếu Đằng (ảnh trái)




Sau khi gởi thư ngỏ vào ngày 6/9, cho đến nay tôi vẫn chưa được trả lời từ các vị lãnh đạo. Khi viết lá thư này, tôi cũng dự đoán được tình hình đó, có nghĩa là cũng sẽ không được trả lời. Bởi vì cái này đã trở thành thói quen của các vị lãnh đạo chúng ta rồi. Ngay đại tướng Võ Nguyên Giáp trong vấn đề bauxite Việt Nam, vấn đề phá hội trường Ba Đình để xây hội trường mới cho Quốc hội, thì thư của đại tướng và rất nhiều thư của các đồng chí cách mạng lão thành, tướng lãnh cũng không được trả lời.




Do đó khi viết lá thư ngỏ đó, tôi ý thức về việc đặt ra trách nhiệm của các vị lãnh đạo cao nhất của nhà nước, của Đảng, trong hai vấn đề mà tôi đã nêu. Và phần nào đó, đã nói thư ngỏ tức là tôi muốn công khai hóa, đưa ra trước công luận những vấn đề đó, để các tầng lớp nhân dân ở trong cũng như ngoài nước xem xét.




Sau khi lá thư ngỏ được đưa lên các trang mạng thì cho đến nay đã có trên 700 comment, mà đại bộ phận là hưởng ứng, cho rằng đặt vấn đề như vậy là đúng, là nghiêm túc, hợp lý. Chúng tôi cũng hy vọng là trong tương lai, các vị lãnh đạo có thể không trả lời trực tiếp cho tôi, nhưng nói rõ trước nhân dân về hai vấn đề này.




Chủ trương bắt bớ, đàn áp biểu tình là một chủ trương tôi cho là không hợp lòng dân. Bởi vì thật ra ở đây người ta biểu tình vì lòng yêu nước, chống những hành động bành trướng của Bắc Kinh, thì có thể nói là hậu thuẫn cho nhà nước. Tại sao nhà nước lại đi ngăn cấm, bắt bớ, rồi nhất là lại đi bêu xấu, gán ghép các trí thức, nhân sĩ yêu nước ở Hà Nội. Đó là những người đã có quá trình đấu tranh vì độc lập, tự do cho tổ quốc cũng như xây dựng đất nước trong mấy chục năm nay, như anh Nguyên Ngọc, giáo sư Huệ Chi, giáo sư Chu Hảo, anh Nguyễn Xuân Diện…là kẻ xấu, là phản động…Tuy rằng nói lập lờ thôi, nhưng làm như vậy cũng rất xúc phạm đến danh dự và lòng tự trọng của các vị đó.




Nếu là một nhà nước quang minh chính đại, thì sẽ cho đối thoại một cách công khai về vấn đề này, trên tinh thần xây dựng. Tôi nghĩ đó mới là sự đồng thuận thật sự. Chứ nếu đồng thuận mà không có đấu tranh, không có phản biện, thì đó là đồng thuận giả tạo. Mà tôi rất lo ngại vì hiện nay trong xã hội Việt Nam, thật sự có một sự đồng thuận giả tạo như vậy. Tôi đã từng ở trong guồng máy nên tôi biết. Trong cuộc họp thì nói rất là đúng đường lối, lập trường, nhưng mà ra ngoài cuộc họp lại nói khác đi. Một xã hội nói dối, không trung thực sẽ rất là nguy hiểm, sẽ làm cho lòng tin của người dân bị mất đi đối với chính nghĩa của chúng ta.




Bên cạnh đó còn có một số trường hợp những người đã tham gia biểu tình bị đuổi việc, bị gây áp lực để đuổi nhà…Đây cũng là những cách đối xử đáng thất vọng ?




Đúng rồi. Tôi cũng được nhiều anh chị đã ký trong tuyên cáo hay kiến nghị cho biết là công an có đến làm việc. Tất nhiên là chưa bị bắt, nhưng cũng bị làm phiền hà. Hoặc là có một số em sinh viên đi biểu tình thì các trường lại đặt vấn đề đuổi học, hay thế này thế kia…Tôi cho rằng điều đó là không nên. Bởi vì người ta đi biểu tình một cách công khai, nhằm mục tiêu rất là xây dựng, không khuyến khích thì thôi, chứ sao lại đi xử phạt hay là đe dọa, làm áp lực đối với người ta.




Tôi nói ví dụ như trường hợp anh Huỳnh Tấn Mẫm hay anh Cao Lập… có thể nói là bây giờ cũng bị theo dõi. Nhưng mà chúng tôi xem những việc đó là trách nhiệm của người công an làm, bộ máy an ninh làm, còn chuyện chúng tôi thì chúng tôi làm một cách công khai, minh bạch. Và khi thể hiện những hành động yêu nước này thì chúng tôi sẵn sàng chấp nhận những nguy hiểm, kể cả tù tội.




Hiện nay trong xã hội Việt Nam có cái không khí sợ hãi, ngay cả trong tầng lớp trí thức, tôi thấy cần phá vỡ cái này. Bởi vì mình thực hiện nghĩa vụ của người công dân, bảo vệ độc lập tự do và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam trước âm mưu bành trướng của nhà cầm quyền Bắc Kinh, thì tôi nghĩ đó là việc làm chính đáng, không ai có thể ngăn trở được.




Còn việc ông Nguyễn Chí Vịnh hứa hẹn với Trung Quốc không để tái diễn các cuộc tụ tập đông người ở Việt Nam, nếu không phải là chủ trương chính thức của Nhà nước thì liệu ông Vịnh có thể tự do phát biểu như vậy?




Tôi nghĩ là về phía cấp lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước Việt Nam không dại gì mà đi nói với Trung Quốc những cái điều đó. Một nước độc lập tự chủ thì không thể nào một vị đại diện cho Nhà nước Việt Nam lại nói công việc nội bộ của Việt Nam cho một nước láng giềng như vậy được. Điều đó chứng tỏ là không có độc lập gì cả.




Do đó trong trường hợp ông Nguyễn Chí Vịnh tự động nói, đây là ý kiến riêng của ông ta, thì đó là một sai lầm lớn trong công tác đối ngoại. Nhất là đối với một nước đang có nhiều hành động xâm lấn vùng lãnh hải, bách hại ngư dân của chúng ta liên tục. Ngoài ra trên mặt trận dư luận họ cũng phát động việc đánh Việt Nam, nói Việt Nam vô ơn bội nghĩa…tức là phát động hận thù dân tộc. Tôi nghĩ là đối với một nước như vậy thì chúng ta phải có thái độ thích đáng.




Trong việc tuyên truyền ở dưới cơ sở hiện nay, tôi cũng biết là có nhiều vị nói rằng, trước đây tổ tiên của chúng ta cũng phải đi triều cống Trung Quốc. Nhưng nên nhớ rằng tổ tiên chúng ta, với tinh thần hòa hiếu, chỉ cho sứ giả qua để thực hiện đường lối ngoại giao hòa hiếu đó sau khi đã đánh vỡ mặt bọn xâm lược phương Bắc ! Tức là sau khi đã đánh thắng rồi thì chúng ta mới cho sứ qua. Chứ không phải như bây giờ, họ quấy nhiễu, họ bức hại ngư dân của chúng ta, cắt dây cáp các tàu thăm dò dầu khí của ta, thì chúng ta lại cho hai ông sứ giả đấy – tức là ông Hồ Xuân Sơn trước đây và bây giờ là ông Nguyễn Chí Vịnh – cả hai đều có những lời nói, việc làm hết sức xúc phạm đến lòng tự trọng của dân tộc.




Bởi vì một dân tộc như Việt Nam đã có quá trình đấu tranh dựng nước và giữ nước rất là hiển hách, mà đi quỵ lụy, đi chiều lòng Trung Quốc như vậy, thì tôi cho là không nên. Mà như vậy tức là anh đã vượt quyền, đã làm mất thể diện quốc gia. Trong trường hợp như vậy thì tôi cũng có đề nghị với các vị lãnh đạo cao cấp của Nhà nước là phải kiểm điểm trách nhiệm, và có những biện pháp xử lý nhất định đối với những người lộng quyền hay lạm quyền, có những việc làm, lời nói vi phạm đến độc lập, tự chủ của đất nước Việt Nam chúng ta.




Thưa ông nhưng hiện nay thế của Trung Quốc rất mạnh trên thế giới đặc biệt về kinh tế, có thể vì vậy mà Nhà nước Việt Nam phải chịu nhún ?




Thật ra thế mạnh của Trung Quốc không chỉ về kinh tế mà còn về quân sự nữa. Nhưng về kinh tế, họ cũng có những vấn đề của họ, và ngay cả xã hội cũng có nhiều vấn đề. Hàng loạt những cuộc nổi dậy, bạo động của Trung Quốc chứng tỏ cái xã hội Trung Quốc bây giờ cũng lắm vấn đề chứ không phải là ổn định đâu. Trong một Nhà nước toàn trị như của Trung Quốc như vậy thì sức phản ứng của người dân cũng rất là mạnh mẽ. Trung Quốc tuy mạnh, về kinh tế về quân sự thì hơn Việt Nam, nhưng mà bên trong cũng có những cái yếu.




Dù vậy, chúng ta đang ở trong một thời đại mà đang có các dòng chảy về tự do, công bằng, dân chủ hiện nay trên thế giới. Thì chúng ta phải dựa vào sức mạnh của thời đại, sức mạnh của các nước trong khu vực, trên thế giới, để tạo một cái thế quốc tế trong vấn đề Biển Đông, trong mối quan hệ với Trung Quốc. Và nhất là chúng ta có cái thế mạnh lòng dân, thì phải sử dụng cái thế mạnh này. Thay vì cấm đoán người dân biểu tình, thì giữ gìn trật tự an ninh cho họ đi biểu tình. Mà chúng tôi nghĩ phải xem biểu tình như một hoạt động bình thường, như tại tất cả các nước cũng như vậy thôi. Không nên đàn áp, bắt bớ, tạo nên một hình ảnh rất xấu của Việt Nam trước thế giới. Thế mạnh của chúng ta là quốc tế, kể cả luật pháp quốc tế, và thế mạnh lòng dân, thì chúng ta phải sử dụng triệt để hai thế mạnh đó. Chứ không nên nói chuyện song phương, bởi vì nói song phương thì rõ ràng là Trung Quốc sẽ ép chúng ta rất là dữ.




Mà có thể nói đây là bản chất của họ. Theo những tiết lộ mới đây, họ đã ép ta trong hiệp định Genève về Việt Nam, họ ép ta trong quá trình chống Mỹ, rồi họ tấn công ta năm 1979 ở biên giới, và cùng với bọn tay sai Pôn Pốt tấn công chúng ta ở biên giới tây nam. Rồi đánh chiếm Hoàng Sa và chiếm một số đảo ở Trường Sa, và nay thì tiếp tục có những hành động gây hấn, bách hại ngư dân chúng ta. Thành ra nếu mà chúng ta mơ hồ về việc này thì rất là nguy hiểm, sẽ làm cho chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam chúng ta bị lấn dần.




Ngay vấn đề lao động Trung Quốc hiện nay sang đây không phép, thì tôi nghĩ là không phải chính quyền Việt Nam không biết, nhưng tại sao lại để tình trạng như vậy ? Sẽ có những cái làng Trung Quốc, những vùng Trung Quốc mà người Việt Nam không thể vào được. Đó là những nhân viên dân sự hay là quân sự ? Ai mà biết được họ làm cái gì trong đó !




Thì vấn đề đấy không phải là vấn đề kinh tế mà còn là vấn đề an ninh chính trị, vấn đề quốc phòng, mà chúng ta lại lơi lỏng. Điều này rất là nguy hiểm cho an ninh quốc gia.




Xin rất cảm ơn ông Lê Hiếu Đằng, đã vui lòng dành thì giờ trả lời phỏng vấn của RFI Việt ngữ.



Bài : Cần đối thoại công khai với dân, không quỵ lụy trước Trung Quốc




http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20110917-bien-dong-can-doi-thoai-cong-khai-voi-dan-khong-quy-luy-truoc-trung-quoc




+++++++++++++++++





Chú thích:


THƯ NGỎ CỦA ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG GỬI CÁC NHÀ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM



Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam

Độc Lập – Tự do – Hạnh phúc

_____________

THƯ NGỎ


Kính gửi :



-  Ông Trương Tấn Sang   – Chủ tịch nước CHXHCN VN.

- Ông Nguyễn Phú Trọng – Tổng Bí Thư BCH TW ĐCS VN.

-  Ông Nguyễn Sinh Hùng – Chủ Tịch Quốc Hội nước CHXHCN VN.

-  Ông Nguyễn Tấn Dũng  – Thủ Tướng Chính phủ nước CHXHCN VN.



Thưa các vị ,



Tôi là LÊ HIẾU ĐẰNG, công dân đang thường trú tại Quận 10 TP.HCM viết thư ngỏ này để đề nghị các vị với tư cách những nhà lãnh đạo cao nhất của Nhà nước, của Đảng làm sáng tỏ hai sự việc đã xảy ra trong thời gian gần đây mà xét đến cùng các vị cũng có phần trách nhiệm, nếu không nói là có trách nhiệm cao nhất.



Hai sự việc đó là :



1) Chủ trương cấm các cuộc biểu tình yêu nước ôn hòa chống bành trướng Trung Quốc của một bộ phận nhân sĩ, trí thức, nhân dân Thủ đô Hà Nội và sau đó là hành động bắt bớ, đàn áp những người biểu tình, dùng các phương tiện truyền thông, báo chí của Nhà nước phát những tin tức, hình ảnh lập lờ cố tình bôi xấu, chụp mũ “phản động” đối với một số nhân sĩ, trí thức, nhà văn mà nhân cách, uy tín và quá trình đấu tranh vì nền độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam không ai có thể phủ nhận được.



Việc làm nêu trên hoàn toàn đi ngược lại khuyến cáo đầy thiện chí của các nhân sĩ, trí thức, trong đó có nhiều nhân sĩ trí thức văn nghệ sĩ ở Hà Nội và đông đảo anh chị em trong phong trào đấu tranh của sinh viên Sài Gòn trước 1975 trong Tuyên Cáo ngày 25/6/2011, xúc phạm nghiêm trọng đến nhân phẩm, danh dự của một số nhân sĩ trí thức, văn nghệ sĩ và một bộ phận nhâ dân Thủ đô Hà Nội đã từng tham dự các cuộc tuần hành, biểu tình yêu nước liên tiếp chống hành động bành trướng của Trung Quốc trong các buổi sáng Chủ nhật vừa qua.



2) Trong vòng đối thoại thường niên về quốc phòng giữa Việt Nam và Trung Quốc gần đây,ông Nguyễn Chí Vịnh – thứ trưởng Bộ Quốc phòng nước CHXHCN VN đã có những phát biểu mà nhiều người, trong đó có tôi và những người đã từng đấu tranh trong phong trào ở các thành thị Miền Nam trước 1975, cho rằng vượt thẩm quyền của một thứ trưởng Quốc phòng. Nội dung gây phẫn nộ trong những nhân sĩ, trí thức và đông đảo nhân dân là việc ông Vịnh đã thông báo cho phía Trung Quốc “Chủ trương kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn” . Ông Vịnh nhân danh ai, nhân danh cái gì mà đã hạ mình để làm vui lòng nhà cầm quyền Trung Quốc khi thông báo và hứa với Trung Quốc như vậy. Việc nhân dân VN biểu tình chống lại hành động bành trướng xâm lược có hệ thống của tập đoàn cầm quyền Bắc Kinh và thái độ của nhà nước VN hoàn toàn là chuyện nội bộ của một nước có chủ quyền. Ông Nguyễn Chí Vịnh lấy quyền gì mà cam kết một cách nhục nhã với nhà cầm quyền Trung Quốc như vậy? Các vị với tư cách những nhà lãnh đạo cao nhất của Nhà nước VN, của Đảng Công Sản VN có ủy quyền cho ông Vịnh nói với Trung Quốc nội dung trên hay không? Hành động và lời nói của ông Vịnh đã xúc phạm nghiêm trọng đến lòng tự tôn và danh dự của cả môt dân tộc đã có một quá trình chống ngoại xâm vô cùng hiển hách.



Thưa các vị ,



Tôi nêu hai sự việc trên để các vị với tư cách những nhà lãnh đạo cao nhất của nhà nước và của Đảng, hơn nữa các vị đều là đại biểu của Quốc Hội, làm rõ trước công luận :



-   Hai sự việc nêu trên xảy ra gần đây có phải là chủ trương chính thức của Nhà nước VN, của Đảng Cộng Sản VN hay không ?



-   Nếu đây không phải là chủ trương chính thức của Nhà nước VN, của Đảng Cộng Sản VN thì các vị có biện pháp gì để kiểm điểm trách nhiệm đi đến xử lí, kỉ luật các cán bộ thuộc quyền đã có những hành động lạm quyền, vượt quyền, nếu không nói là lộng quyền như trên hay không ? Hay nói theo cách nói tế nhị của giáo sư Ngô Bảo Châu khi phê phán phiên tòa sơ thẩm xử tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ là “Có cố tình làm mất thể diện quốc gia, chắc cũng khó mà làm hơn mấy ông bà này ”.



Tôi với tư cách công dân, với tư cách một cử tri của Sài Gòn – TP.HCM dùng quyền chất vấn của mình để các vị làm rõ trước công luận hai sự việc nêu trên vì tôi quan niệm rằng trong một chế độ chính trị độc Đảng nếu Nhà nước không tự nghiêm khắc với chính mình thì hiện tượng lạm quyền, lộng quyền của những cán bộ có chức quyền sẽ làm trầm trọng thêm tệ quan liêu, tham nhũng, chuyên quyền, vi phạm nghiêm trọng đến lợi ích và các quyền công dân, chà đạp lên luật pháp, đe dọa sự tồn vong của dân tộc, của đất nước.



Qua thư ngỏ này, tôi tin tưởng rằng với trách nhiệm của mình, các vị sẽ có những biện pháp đấu tranh và ngăn chặn có hiệu quả để tránh nhửng sự việc đáng tiếc như đã xảy ra trong thời gian gần đây, để VN thân yêu của chúng ta hòa mình thật sự vào dòng chảy tự do, dân chủ, công bằng và tiến bộ xã hội hiện nay trên Thế giới ./.



Trân trọng,

TP.HCM, ngày 06 tháng 9 năm 2011

                                                                                                                                                        Kí tên,

                                                                                                                                                                           LÊ HIẾU ĐẰNG



-   Nguyên Phó Tổng thư kí Uỷ Ban TW Liên Minh các lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình VN (1968-1977);


-   Nguyên Tổng thư kí Uỷ Ban nhân dân Cách mạng khu Sài Gòn Gia Định ( 1969-1975);


-   Nguyên Phó Chủ tịch Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc VN TP.HCM (1989-2009);


-   Đại biểu Hội đồng Nhân dân TP.HCM Khóa 4,5.




http://danlambaovn.blogspot.com/2011/09/can-oi-thoai-cong-khai-voi-dan-khong.html#more

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét