Star locked in jail ( Bản dịch tiếng Viết bên dưới )
I would like to enclose here my article about a Vietnamese’s talent
who currently is being imprisoned. Your attention and help to release
him is highly appreciated as he is very indispensable in the setting up
Viet Nam as a democratic, wealthy and civilized country.
Yours faithfully,
Dr. Nguyễn Thanh Giang
Geophysicist
Living quarter Địa Vật lý Máy bay
Trung Văn – Từ Liêm – Hà Nội
Mobile: 0984 724 165
Email: thanhgiang36@yahoo.com
*
Star locked in jail
In my article entitled “Inflation in Vietnam - Trying to identify the causes” written in March 2008, there was this quotation “The
scholar Tran Dong Chan outlines the mafia mechanism in Vietnam as
follows: “They do not form any separate and specific faction at all, but
build up their omnipresence by worming themselves into agencies of all
kinds, from the VN communist party offices to the State organs, from the
Government bodies to the Congress committees, at both levels, central
and local as well, and from administrative departments to business
management boards. Likewise, there is no commitment to any written
alliance agreement. Nevertheless, they take concerted action very well
in cahoots and in synchronization with each other thanks to their common
objective based on self-interest motive. They do not express their own
political views and always welcome enthusiastically all the resolutions
of the party ,instructions of the government, law bills of the national
assembly and decisions of the local authorities, whether they are of
progressive or conservative nature… But what is the worst and the most
dangerous thing here is that these opportunists themselves are being
supported and nurtured by foreign powers because of their symbiotic
relationship and for their long-range plans”.
Not long after writing that article, I know that the man I honored as
“scholar” is a young author of the same age (BingWu, i.e. horse) as my
son. His name is Trần Huỳnh Duy Thức. In terms of the Heaven’s Stems, he
is of the third Stem (can Bính), the same as mine. According to the
horoscope, it is said that “Bính biến vi sư, Bính biến vi tù”, i.e.
Those who belong to the third Heaven’s Stem are destined to be masters
or prisoners”. As “master”, he is worthy of being the master of many of
the CPV high-ranking officials. But he was put in jail, indeed. The
trial of appeal on 11 May, 2010 sentenced him to 16 years in prison and 5
years probation ( judgment No. 254/2010/HSPT) with charges of
“activities to overthrow the people’s government” according to article
79 of the Criminal code.
This article carries the headline “Star locked in jail” because I’m
thinking of a B. Obama (4-8-1961), a D. Medvedev (14-12-1965), a Y.
Shinawatra (21-6-1967)… in Vietnam. These people are nearly of the same
age as Tran Huynh Duy Thuc (29-11-1966) and have a high level of
thinking on par with him.
*In the economic field:
From a small computer shop in business joint-venture with Le Thang Long
(studying IT together with Thức at HCM City Polytechnic University), in
May 2001, they bought the Compact Milgo Solution and six months later,
in November 2001, Tran Huynh Duy Thuc hand-in-hand with Le thang Long
set footsteps on the US market with dignity, made acquisition of the
VoIP (Internet Protocol) technology and , when back to Vietnam, they
founded the Global EIS Co. Ltd and OCI Company with hundreds of
employees and scientists working together.
EIS and OCI used to be highly evaluated by the press as the pride of VN
when pioneering in overseas investment. EIS was called gladiator on
American soil by a newspaper accustomed to write complimentary articles
to exploit advertising.
Not only successful in business, THDT acquired much knowledge in
economy, deep enough for him to give very respectable predictions about
events of national importance:
“I still remember that, at the end of 2007, the stock market in Vietnam
was strained bulging like bubbles. At that point of time, the stock
purchasing power, for the first time, slipped into almost all people
from all walks of life in Vietnam. In addition to civil servants,
businessmen, in the informal sessions (OTC) and the stock exchange,
there was the presence of no less housewives, old ragged peasants. The
appearance of the timely article “Where is the $VN (VN Dong) now and
where will it go?” by Tran Dong Chan, as a panacea for detoxication of
the toxic effects of the “passion” for playing the market (securities)
of many people being fascinated by the stock buying power. Besides his
profound knowledge about finance and currency, the readers also
perceived the quintessence of Tran Dong Chan in using 2 Oracles of Trạng
Trình (Nguyen Binh Khiem) to warn people about the dangers of the
international financial Octopus tentacles when they decided to invest in
VN securities. Thus, the article by Chan was honored to be used in the
newsreel program of the national Vietnam television (VTV) for warning
the populace at that time”.
A journalist once said so on the Web..
In the field of science and technology:
Many people admit that THDT has pioneered with his companies EIS and
OCI, in “turning into market” the informatics dream which had just been
rekindled from the national research programs of the kind of
mathematician Phan Dinh Dieu. Thus, he can be regarded as one of the
people who created the lead in building the information technology in
Vietnam.
In addition, as the words expressed by THDT’s father, Mr. Tran Van
Huynh, former Cultural External Relations officer under HCMC Service of
Culture and Information, in a letter addressed to President Nguyễn Minh
Triết, he wrote about his son as follows:
“For many past years, Thuc spent much time, devotion and strength to
do research in economics, political science and the current economic,
political, social and cultural situation of the country for the purpose
of warning the leadership of the State, the Party and the Government on
the risks of the country which could be gradually turned into a new type
of colony in this globalization era. At first, he sent letters directly
to a number of top leaders through the postal service of official
dispatches and by asking some people having proper relationship to
forward directly but his letters could not reach the intended leaders in
person, for instance the letter of 7/1/2004 to Chief of State Nguyen
minh Triet, the then Secretary of HCM City Party executive committee,
and the letter of 14/4/2007 to Prime Minister Nguyễn Tấn Dũng, etc.
Therefore, Thuc chose the blogging form to upload his articles warning
about the danger of the country but still did not get due concern of the
leadership while the risks continue to grow more and more dangerous”.
Tran Huynh Duy Thuc wrote what?
* He pointed out the mistakes of
the Government and the National Assembly in drawing up the development
plans and the growth targets:
“This month last year, the National Assembly voted through a resolution on the plans for socio-economic development in 2008
following a proposal by the Government. Although the situation at that
time was to the extent of inflation alarm but the Government and
National Assembly still built the GDP growth target of 8.5% - 9%. This
figure is a basis for claiming to enhance investment. The resolution
stated clearly that investment will reach 42% of the GDP in the same
fiscal year 2008 - a very high figure and inversely proportional to the
growth quality but proportional to the value of corruption. As a result,
the Government poured colossal budget and widespread investment into
every field in favor of the State enterprises, especially the business
groups and corporations .The risk of inflation is not removed from the
root but somewhat like playing with fire by adding more petrol to it, by
the epidemic of from-hand-to-mouth investment. The consequences are
felt immediately, inflation and excess of imports over exports are
galloping up at a dizzy speed. The Government was forced to tighten the
currency, lifting the interest rates up, makings it still dizzer .
...With a growth not based on increased productivity, how can we talk
about sustainable development. But how do you get new jobs while the
only working force capable of doing this for many years is the small and
medium enterprises being in agony and having died nearly half. To be
honest, quite a few people admit to understand that this goal number of
jobs was given to conceal the unemployment status which has been and
will be increasing rapidly and complicatedly over the time to come.
Crimes and social evils will also accelerate accordingly”(1).
* He clarified the raging dark side of our country’s stock market:
“But ironically, the stock market has been turned into a place for
money laundering in order to take advantage of short-term speculations.
The capital inflow really mobilized to be used for the economy is
inconsiderable , the risk for the banks is not reduced at all but
exacerbated indeed, because people make bank loans mostly to throw them
into securities. Thus, the equitization is turned into a very good
chance to sell at low prices the people’s property to foreign countries
in favor of mercenary, corrupt officials. The capacity to execute the
macro policy of the Government at all levels, from central to local, is
really being challenged by the opportunists. This opportunist force have
developed horribly since the Party Congress X. However they are not
easy to be identified, because they do not form any separate or specific
faction at all, but build up their omnipresence by worming themselves
into agencies of all kinds, from the CPV offices to the State organs,
from the Government bodies to the Congress committees, at both levels,
central and local as well, and from administrative departments to the
business management boards”(2).
* And forecasting that the risk of depression is present :
“The nominal values in Vietnam are now giant bubbles interconnected
with each other. Over the past time, they have never been discharged
slightly to reduce the risk of explosion, the pressure from one place
was moved temporarily to another place only. Securities and real-estate
pump steam through inflation and interest rates, from there continue
pumping into exchange rates. Now it is looking for a way to pump back to
property, if the methods of property "stimulus" have no effect this
time, then the exchange rate bubbles will explode. The crisis due to
bubbles occurred in the internal force depletion as in Vietnam at the
moment will cause a comprehensive collapse.
Many countries around the world are also in crisis, but those having
inner resources well cared for substantially - i.e. rested on a solid
foundation - then,in spite of very serious effects of the crisis,the
economy of such countries still has the ability to adjust and quickly
create new opportunities for development. In Vietnam, there have been no
measures well taken care of radically for a long time, causing it to be
increasingly rotten to the core. Consequently, not only there have been
no newly created domestic resources at least, but also they suffer from
rampant and wasted exploitation "(1).
“…… the existence of agonizing state economic corporations solely
relies on the financial supply from the government as well as on a bunch
of activities within the narrow home ground only. What the other
economic stimulus package was used for to essentially uphold
good-for-nothing corporations which exist only on a day-to-day basis.
But could these enterpriseses rely for ever on the state budget for
survival? When they run out of money, we fear that the partners of this
happy marriage must bid farewell to each other soon”(5).
* “He feels unhappy for the unfortunate destiny of the farmers of our country”:
“For the farmers, the immediate future is also far more obscure. The
workforce in this sector is growing more and more both in number and in
percentage. While land is the most important means of production, it is
still being narrowed rapidly, yet the investment in technology to
increase labor productivity is almost equal to zero. Switching to jobs
in the areas of industry and services, they encounter the fine illusion
of people who make investment only to occupy agricultural land. Labor
demand due to the small and medium enterprises created every year for
the rural areas is now a big negative number. The workers of peasant
origin now return home bare - handed, with no land nor occupation at
all. Making a living is a big moral challenge for them. Billions of
dollars invested from both overseas and the State budget for agriculture
and rural development are just odds and ends. Rice, fish, shrimp,
coffee, etc… sold at discount or unsalable are heaping up debts on the
farmers. Enterprises if going bankrupt can still apply the insolvency
law to be released from the responsibility of debt payment. As for the
peasants in case of insolvency, even after death they cannot get debts
off their hands. Even a worm will turn” (1).
* His historical viewpoint of the world can be regarded as remarkable for its novelty, originality and worth thinking over
“The desire for prosperity and betterment of life is something people
look forward to and have been searching for since thousands of years
from now, but the human society has seen really prosperous growth over
the past few hundred years only. This great achievement is often
attributed to the technical and scientific revolution. That is not
entirely wrong , but the great leap forward in science and technology is
only the effect, the real cause is the liberation of human freedom and
ideas. Only with freedom and human rights can people be fully satisfied
to do research, to understand well and unravel the rules of nature;
people no longer fear to express their political opinions in order to
find the best solutions for life. This is an important foundation for
the scientific and technological revolution to invent and innovate, to
understand the principles of economics, and to create political and
philosophical ideologies to change the form of government into something
more effective. History has proved that those who start from behind
while embracing human rights ahead won and surpassed far beyond those
who started in front but did not respect human rights and freedom.
During the entire 18th century until the beginning of the 19th
century, China was the biggest economy in the world, bigger than all of
Europe combined. During that time, while the feudal dynasties of China
were still complacent of their own strength and were doing all they
could to remain the strongest and the richest, the West began the
revolution of human rights with the primary aim of winning the freedom
of man at any cost. Only 50 years later, China became a weak giant to be
torn apart by the countries from the West and was later invaded by
Japan, a small neighbor following the Western model. The Manchurian
Court was forced to sign a series of shameful treaties to surrender
territories. During that same period, the Western world was growing
rapidly and had achieved a sustainable prosperity. The typical example
is the United States of America, who, in their first constitution,
protected human rights and human liberty first and foremost, above all
the other things that needed to be protected. The US constitution was
amended several times, but in it, the sacred human freedom always
occupied the first place. The US did not just naturally become a
prosperous nation as seen today. Human freedom does not just occur
naturally either”(3).
* With that insight into history ,THDT saw the future threat of the great Han China:
“A people as great as China should have had a much more deserving
place compared to where they are today .That place will never come until
freedom and human rights of the people of China are fully respected .
On the contrary, the economic development that is happening now will
lead to a serious social imbalance easily stirring political turmoil and
forming a new dynasty, like the rise and fall of those feudal regimes
that this country has seen in the past. But before its collapse, it will
create major problems for the rest of the world. When an individual or a
small group holding power feel that they have absolute power over tens
or hundreds of millions of people, they will easily have in their hands
great sources of power, The greed for hegemonic power will arise. While
having political monopoly, they easily incite the narrow-minded national
movement to provoke war against other countries .This had happened
during the times of feudalism, capitalism and communism as well” (3).
* And the prospect of the world: need of vigilance
“The world today is still facing similar risks. If globalization
fails to make a reasonable allocation of the world market and China
cannot form a true democracy in order to ensure freedom and fundamental
rights, including the right to decide national political destiny for the
people of China; Russia cannot make its young democracy more
democratic, the risk of war on a global scale to scramble for markets,
exert influences and to satisfy the insatiable greed hidden behind a
nationalist agenda, is unavoidable. This is really a big challenge for
the whole mankind in the next 20 years” (3)
* He called upon the CPV to make national morality prevail to create peace and harmony for healthy and sustainable development:
“The State should focus on the ethical way of acting (i.e. ĐẠO in
Vietnamese) for the nation. ĐẠO is not a religion. Religions are the
effective methods to load ĐẠO. ĐẠO is a set of rules of changes, natural
and objective, belonging to Heaven and Earth so that when enlightened,
people will understand that above is Heaven under which is the Earth and
in between human beings need to live together by goodness and
benevolence. Only then can people get well-balanced between material
life, moral life and spiritual life without falling into the extremes of
passion for material wealth, authoritarian behavior or subordination to
alien thoughts and the maze of religions. Such a balance would make
social sublimation. Then the immunity and resistance of the society will
be very high due to the sense of independence and autonomy and
community mutual assistance of each citizen” (4).
“Vietnam is in need of a growth the chances of which must be fairly
allocated to almost all the people. With a lower growth rate but of
better quality, the majority of the people can still enjoy the results.
With the type of growth as seen here for a long time, the benefits are
appropriated by the minority groups, but the consequences are born by
the majority of the masses, not to mention the harmful effects of the
ruined environment, traffic jams, gridlocks, etc., all of which weigh
heavily upon the majority of the people”(1).
Above are just some excerpts from a fraction of nearly fifty articles,
petitions, etc. of THDT, but surely they are quite enough for the
readers to see that:
“That is the result of long series of several sleepless nights of my
son working in over 5 years with a burning enthusiasm, an extraordinary
energy. To tell the truth, I’ve never seen any research document written
in a comprehensive, insightful and constructive spirit with respect to
broad issues of the country as recommended in the book The path of
Vietnam. THDT, my son, is very busy because of his liability to a big
family with hundreds of employees and shareholders of his companies run
by himself. So to study the problems of the country and petition
accordingly, he had to use most of the time reasonably needed for
resting, recreating his strength. I very much understand the personality
of THDT: he doesn’t do this work out of self-interest expectation” (6).
THDT’s father proved to be modest. In fact, the writings of THDT not
only express “a burning enthusiasm, an extraordinary energy” but also
embody a pre-eminent brainpower and a merciful heart. As commented by a
certain young lady (blogger) named NHI:
"Reading your mail notes, I understand more clearly… why I am honored
to know you, uncle Thức . It is what I have taken as the most important
thing I have found in your thinking. That is the targeted direction to
reach in order to build Viet Nam into a nation with a peace-loving
spirit without hatred (as written in one entry of mine, perhaps I have
been more or less influenced by Buddhism since my childhood).
In both the previous mail and this one, I always see that thing,(as for
other things I feel great admiration for your comments. Hatred is always
coupled with devastating and should not exist in our thought if we want
to build anything. The crisis itself in VN now is an opportunity for us
to change (as said in your article, my uncle). But how to change so
that it is a change for the better is what I am very interested in”.
The following lines in honor of THDT by Mr. Le Dien Duc, a journalist, are quite appropriate, but what a pity!
"Tran Huynh Duy Thuc, don't be afraid! Putting your own life in
jeopardy for any just cause you will also have to pay the price for it
and the people will be grateful to you for your deeds. Even if you had
to die, you would become immortal. The continuation of your persona
itself in this life is the pride of the courage and patriotism of your
family, your descendants, your siblings and friends and the future
generations. Your legacy will be eternal. When passing away, not
everyone can have such a pride. No matter how much wealthy you are, you
cannot afford to buy such a glory!”
About this article, I only wish it could stir up people’s conscience to
ask everybody to raise their voice together, to strike up a peal of soul
prayer bells together, demanding those who are competent to reconsider
the law case and remove this brutal judgment and liberate Tran Huynh Duy
Thuc from jail soon.
On the occasion of Tran Huynh Duy Thuc ‘s 45th birthday celebration
Hanoi, November 25, 2011
Nguyen Thanh Giang
Number 6- Geophysics Aircraft Collective
Trung Van-Tu Liem, Ha Noi
Cell phone: 0984 724 165
__________________________________
Notes:
(1) “Crisis and the last chance” by Tran Dong Chan (2)”Where is the $VN
(VN Dong) now and where will it go?” by Tran Dong Chan (3)“The year of
the Ox and a new opportunity for VN” by Tran Dong Chan
(4) “Contribution of ideas to the Politburo after the Party Congress X” by Tran Dong Chan
(5) “The stimulus package of Mr. Nguyen tan Dung and the stock market of Mr. Nguyen Sinh Hùng” by Tran Dong Chan.
(6) “Application against false charges” lodged the 3rd time on 27/7/ 2011 by the father of Tran Huynh Duy Thuc.
*
Ngôi sao bị nhốt
Trong bài “Lạm phát ở Việt Nam – Thử tìm
nguyên nhân” của tôi, viết hồi tháng 3 năm 2008, có đoạn trích dẫn - “Học giả Trần Đông Chấn vạch ra cái cơ chế maphia ở
Việt Nam như sau: “Họ không hình thành
nên những phe nhóm riêng rẽ cụ thể nào cả, mà len lỏi có mặt ở tất cả mọi nơi,
từ cơ quan đảng đến nhà nuớc, chính phủ đến quốc hội, trung ương đến địa
phương, cơ quan hành chính đến các doanh nghiệp. Cũng không có một thỏa thuận
liên minh nào được cam kết nhưng bọn họ phối hợp hành động rất ăn ý và đồng bộ
nhờ có một mục tiêu chung là trục lợi. Họ không thể hiện chính kiến riêng và
luôn hoan nghênh tất cả các nghị quyết của đảng, chỉ thị của chính phủ, dự luật
của quốc hội và các quyết định của chính quyền địa phương cho dù là chúng mang
tính bảo thủ hay cấp tiến... Nhưng điều tồi tệ và nguy hại nhất ở đây chính là
những kẻ cơ hội này đang được các thế lực nước ngoài hỗ trợ và nuôi dưỡng vì
quan hệ cộng sinh và vì những kế hoạch dài hơn””.
Ít
lâu sau ngày viết bài đó tôi mới biết người được tôi tôn xưng “học giả” là một
tác giả trẻ cùng tuổi Bính Ngọ với con trai tôi. Anh tên là Trần Huỳnh Duy
Thức. Xét về Thiên Can, anh lại cùng can Bính với tôi. Tử vi bảo: Bính biến vi
sư, Bính biến vi tù. Trong tư cách “sư”, anh xứng đáng bậc thầy của nhiều cán
bộ lãnh đạo ĐCSVN. Nhưng, quả là anh đang bị tống tù. Phiên tòa phúc thẩm ngày 11/5/2010 đã kết án anh 16 năm tù
và 5 năm quản chế (bản án số 254/2010/HSPT) với tội danh “hoạt động nhằm lật đổ
chính quyền nhân dân” theo điều 79 Bộ luật Hình sự.
Bài viết này mang đầu đề “Ngôi
sao bị nhốt” vì tôi nghĩ đến một B. Obama (4 – 8 - 1961), một D.Medvedev (14 –
12 – 1965), một Y. Shinawatra (21 – 6 – 1967) … ở Việt Nam . Những người này đều cùng độ
tuổi, cùng tầm tư duy với Trần Huỳnh Duy Thức (29 – 11 – 1966).
Trong lĩnh vực kinh tế: Từ một cửa hàng
kinh doanh máy tính nhỏ hợp doanh với Lê Thăng Long (cùng học IT
tại Trường Đại học Bách khoa TPHCM), tháng 5 năm 2001 họ đã mua lại được
Cty Mligo Solution và sáu tháng sau đó, tháng 11/2001, Trần Huỳnh Duy Thức đã
nắm tay Lê Thăng Long đĩnh đạc bước chân vào thị trường Mỹ, mua lại công nghệ
VoIp (giao thức Internet) rồi về thành lập Cty Global EIS và Cty OCI với hàng
trăm nhân viên và nhà khoa học.
EIS
và OCI một thời từng được báo chí đánh giá là niềm tự hào của IT VN khi tiên
phong đầu tư ở nước ngoài. EIS được một tờ báo quen viết bài khen để khai thác
quảng cáo gọi đó là Giác đấu trên đất Mỹ.
Không
chỉ thành đạt trong kinh doanh, kiến thức kinh tế còn đủ sâu sắc để THDT đưa ra
được những dự báo tầm quốc sự rất đáng nể:
“Tôi
còn nhớ, cuối năm 2007, thị trường chứng khoán Việt Nam đang căng phồng như bong bóng.
Vào thời điểm đó, mãi lực chứng khoán lần đầu tiên đã len lỏi vào hầu hết các
tầng lớp dân chúng Việt Nam .
Ngoài công chức, doanh nhân, trong các phiên giao dịch chưa chính thức (OTC) và
sàn chứng khoán, người ta thấy sự có mặt của không ít bà nội trợ, các bác nông
dân lam lũ. Sự xuất hiện kịp thời bài viết “Việt Nam đồng đang ở đâu và sẽ về
đâu” của bác Trần Đông Chấn như là một liều thuốc có công dụng giải “say” cho
nhiều người đang bị mãi lực chứng khoán cuốn hút. Bên cạnh kiến thức sâu sắc về
tài chính và tiền tệ, người đọc còn cảm nhận sự tinh túy của bác Chấn trong
việc sử dụng 02 câu sấm Trạng Trình (Nguyễn Bỉnh Khiêm) để cảnh báo dân chúng
về hiểm họa của những cái vòi Bạch Tuộc tài chính quốc tế khi quyết định đầu tư
vào chứng khoán. Vì vậy, bài viết của bác Chấn đã vinh dự được sử dụng trong
chương trình thời sự của đài truyền hình quốc gia Việt Nam (VTV) cảnh báo dân
chúng vào thời điểm ấy”.
Một nhà
báo đã từng viết như vậy trên mạng.
Về mặt khoa học-công nghệ: Nhiều người thừa nhận rằng chính THDT và công ty EIS,
OCI của anh đã đi tiên phong “thị trường hóa” giấc mơ tin học chỉ mới được nhen
lên từ các chương trình nghiên cứu cấp quốc gia kiểu như của nhà toán học Phan
Đình Diệu. Do vậy, anh có thể xem là một trong những người đã lập công đầu
trong sự nghiệp xây dựng nền công nghệ thông tin ở Việt Nam .
Ngoài ra, như lời trong
thư của thân phụ THDT, ông Trần Văn Huỳnh, cán
bộ Phòng Văn hóa Đối ngoại TP.HCM gửi chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, đã viết
về con mình:
“Trong nhiều năm qua, Thức đã
dành thời gian, tâm huyết, sức lực nghiên cứu về kinh tế học, chính trị học và
tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa của đất nước với mục đích là cảnh
báo đến lãnh đạo đứng đầu Nhà nước, Đảng và Chính phủ về những nguy cơ của đất
nước có thể bị thôn tính biến thành thuộc địa kiểu mới trong thời đại toàn cầu
hóa. Đầu tiên, Thức đã gửi thư trực tiếp đến một số vị lãnh đạo thông qua con
đường công văn chính thức bưu điện và nhờ một số người có quan hệ gửi trực tiếp
nhưng không đến được tận tay của các vị lãnh đạo đó. Trong số các bức thư này,
có bức thư ngày 7/1/2004 mà Thức đã gửi cho Chủ Tịch, lúc đó là Bí Thư Thành ủy
TP.HCM và bức thư ngày 14/4/2007 gửi cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng …. Do đó,
Thức đã chọn cách viết blog để đăng tải những bài viết cảnh báo về nguy cơ đất
nước nhưng vẫn chưa được quan tâm của lãnh đạo trong khi các nguy cơ vẫn tiếp
tục phát triển ngày một nguy cấp”.
Trần huỳnh Duy Thức đã viết
những gì?
* Anh chỉ ra những sai lầm của Chính phủ
và Quốc hội trong việc vạch kế hoạch phát triển và mục tiêu tăng trưởng:
“Vào tháng này năm ngoái,
quốc hội biểu quyết thông qua nghị quyết về kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội năm
2008 theo đề xuất của chính
phủ. Mặc dù tình hình lạm phát lúc đó đã đến mức báo động nhưng chính phủ và
quốc hội vẫn xây dựng mục tiêu tăng trưởng GDP 8,5% - 9%. Con số này là một cơ
sở để đòi phải tăng cường đầu tư, nghị quyết nêu rõ đầu tư sẽ đạt 42% GDP trong
cùng năm tài khóa 2008 - một con số rất cao và tỷ lệ nghịch với chất lượng tăng
trưởng nhưng tỷ lệ thuận với giá trị tham nhũng. Kết quả là các doanh nghiệp
nhà nước, đặc biệt là các tập đoàn và tổng công ty, được rót ngân sách khổng lồ
và đầu tư tràn lan vào đủ thứ lĩnh vực. Nguy cơ lạm phát không hề được tháo
ngòi nổ từ gốc mà lại còn bị đổ thêm dầu vào lửa bởi nạn đầu tư ăn xổi ở thì
này. Hậu quả thì thấy ngay lập tức, lạm phát và nhập siêu phi mã chóng mặt.
Chính phủ buộc phải thắt chặt tiền tệ nâng lãi suất lên còn chóng mặt hơn.
... Sự tăng trưởng không
dựa trên tăng năng suất thì làm sao nói đến phát triển bền vững được. Mà làm
sao có được việc làm mới trong khi lực lượng duy nhất làm được điều này trong
nhiều năm qua là các doanh nghiệp vừa và nhỏ đang hấp hối và đã chết gần một
nửa. Thực ra không ít người thừa hiểu rằng những con số mục tiêu về việc làm
này được đưa ra để che dấu tình trạng thất nghiệp đã và sẽ còn tăng nhanh và
phức tạp trong thời gian tới. Tội phạm và tệ nạn xã hội cũng theo đó mà tăng
mạnh” (1).
* Anh vạch rõ cái mặt trái đang
hoành hành của thị trường chứng khoán nước ta:
“Nhưng thật
trớ trêu, thị trường chứng khoán bị biến thành nơi rửa tiền, để đầu cơ trục lợi
ngắn hạn, vốn thực sự được huy động để đưa vào nền kinh tế chẳng bao nhiêu,
nguy cơ rủi ro cho các ngân hàng không hề giảm đi mà còn trầm trọng hơn vì
người ta vay vốn ngân hàng đổ vào chứng khoán; cổ phần hóa bị biến thành cơ hội
rất tốt để bán rẻ tài sản toàn dân cho nước ngoài để các quan chức tham nhũng
trục lợi. Năng lực thực thi các chính sách vĩ mô của chính quyền các cấp, từ
trung ương đến địa phương đang thực sự bị thách thức bởi những kẻ cơ hội. Lực
lượng này phát triển kinh khủng kể từ sau đại hội X nhưng lại không dễ bị nhận
dạng vì bọn họ không hình thành nên những phe nhóm riêng rẽ cụ thể nào cả, mà
len lỏi có mặt ở tất cả mọi nơi từ cơ quan đảng đến nhà nước, chính phủ đến
quốc hội, trung ương đến địa phương, cơ quan hành chính đến các doanh nghiệp” (2).
* Và dự báo cái nguy cơ khủng hoảng đang
hiện hữu:
“Các giá trị danh nghĩa ở
Việt Nam
hiện nay là những bong bóng khổng lồ liên thông nhau. Thời gian qua chúng chưa
hề được xả hơi để giảm nguy cơ nổ tung, áp lực từ chỗ này chỉ được chuyển tạm
thời qua chỗ khác mà thôi. Chứng khoán và bất động sản bơm hơi qua lạm phát và
lãi suất, từ đây bơm tiếp vào tỷ giá. Bây giờ nó đang tìm cách để bơm vòng lại
bất động sản, nếu biện pháp “kích cầu” bất động sản lần này không có tác dụng
thì quả bóng tỷ giá sẽ nổ tung. Khủng hoảng do bong bóng xảy ra trong tình
trạng nội lực suy kiệt như Việt Nam
lúc này sẽ gây ra một sự sụp đổ toàn diện.
Nhiều nước trên thế giới
cũng đang khủng hoảng, nhưng nước nào có nguồn lực trong nước được chăm sóc tốt
và thực chất – tức là có nền tảng vững thì cho dù khủng hoảng có rất nặng nề đi
nữa, nền kinh tế nước đó vẫn có khả năng điều chỉnh và nhanh chóng tạo ra cơ
hội mới để phát triển. Việt Nam
lâu nay luôn thiếu vắng những biện pháp chăm sóc từ gốc làm nó ngày càng mục
ruỗng do đó mà nội lực của quốc gia ngày càng suy kiệt. Nguồn lực trong nước
không chỉ ít được tạo mới mà còn bị khai thác tràn lan và phí phạm”(1).
“……sự tồn tại trong thoi thóp hiện nay của
các tập đoàn kinh tế nhà nước đơn thuần chỉ dựa vào sự cung cấp tài chính từ
chính phủ cũng như bó hẹp hoạt động trong phạm vi sân nhà mà thôi. Cái gói kích
cầu kinh tế kia thực chất đã được dùng vào việc vực dậy các tập đoàn ăn hại này
tồn tại được ngày nào hay ngày đó. Nhưng liệu các doanh nghiệp này có sống dựa
mãi được vào ngân sách nhà nước hay không? Khi tiền hết thì mỗi lương duyên tốt
đẹp này e rằng phải sớm nói lời chia tay”(5).
* Anh xót xa cho thân phận hẩm hiu của nông dân nước ta:
“Với người nông dân thì
tương lai trước mắt còn mờ mịt hơn rất nhiều. Lực lượng lao động trong khu vực
này ngày càng tăng cả về con số lẫn tỷ lệ. Trong khi đó tư liệu sản xuất quan
trọng nhất là đất đai thì đang bị thu hẹp nhanh chóng, mà đầu tư cho công nghệ
để gia tăng năng suất lao động thì gần như bằng không. Chuyển đổi sang việc làm
trong khu vực công nghiệp và dịch vụ thì gặp phải những chiếc bánh vẽ của các
kẻ đầu tư để chiếm đất nông nghiệp. Số cầu lao động do các doanh nghiệp nhỏ và
vừa tạo ra hàng năm cho khu vực nông thôn thì bây giờ là một con số âm to
tướng. Những công nhân gốc nông dân giờ đây trở về quê với hai bàn tay trắng,
không đất không nghề. Mưu sinh với họ là cả một thử thách đạo đức. Hàng tỷ
đô-la đầu tư kể cả từ nước ngoài lẫn từ nhà nước thì số dành cho nông nghiệp và
nông thôn chỉ là phần thừa đuôi thẹo. Lúa, cá, tôm, cà phê, v.v… giảm giá và ế
ẩm đang chồng chất nợ nần lên người nông dân. Doanh nghiệp nếu phá sản còn áp
dụng được luật để giải trừ trách nhiệm trả nợ, còn người nông dân thì có chết cũng
không hết trách nhiệm do vỡ nợ. Con giun xéo mãi cũng oằn”(1).
* Sử
quan thế giới của anh có thể xem là mới lạ, độc đáo và đáng suy ngẫm:
“Muốn giàu có và làm cuộc sống tốt đẹp hơn là điều con người hướng
tới và tìm kiếm từ hàng nghìn năm trước, nhưng xã hội loài người chỉ mới
thực sự phát triển thịnh vượng được vài trăm năm nay. Người ta thường
gắn cho thành tựu vĩ đại này là nhờ cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật.
Điều đó không sai, nhưng bước tiến bộ nhảy vọt về khoa học kỹ thuật này
chỉ là quả, nhân của nó chính là sự giải phóng tự do và tư tưởng con
người. Có tự do và quyền con người nên người ta mới thỏa sức nghiên cứu,
tìm tòi để hiểu rõ được những quy luật của tự nhiên; mới không sợ hãi
phát biểu chính kiến của mình để tìm ra những giải pháp tốt nhất. Đây
chính là nền tảng quan trọng cho cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật để tạo
ra các phát minh, sáng chế; hiểu được quy luật kinh tế; và sáng tạo ra
những hệ tư tưởng chính trị, triết học làm thay đổi hình thái nhà nước
hiệu quả hơn. Lịch sử đã chứng minh rằng một xuất phát điểm ở phía sau
nhưng đặt quyền tự do của con người lên trước đã thắng và vượt xa một
xuất phát điểm ở phía trước nhưng không coi trọng quyền và sự tự do của
con người.
Trong cả thế kỷ 18 đến đầu thế kỷ 19 Trung Quốc là nền kinh tế lớn
nhất thế giới, lớn hơn cả Châu Âu cộng lại. Vào lúc đó, khi mà triều đại
phong kiến Trung Quốc vẫn đang say sưa với sức mạnh của mình và tiếp
tục tìm mọi cách để đạt mục tiêu là kẻ mạnh nhất giàu nhất, thì Phương
Tây bắt đầu những cuộc cách mạng về nhân quyền với mục tiêu hàng đầu là
giành bằng được quyền tự do của con người. Chỉ 50 năm sau, Trung Quốc đã
trở thành một kẻ to xác nhược tiểu bị các nước phương Tây xâu xé, rồi
sau đó bị Nhật – một láng giềng nhỏ bé đi theo mô hình phương Tây xâm
chiếm. Triều đình Mãn Thanh phải ký hàng loạt các hiệp ước bán nước nhục
nhã. Trong cùng thời gian đó, thế giới phương Tây đã phát triển nhanh
chóng, đạt đến sự thịnh vượng bền vững. Điển hình là Hợp chủng quốc Hoa
Kỳ, đất nước này đã đưa vào trong hiến pháp đầu tiên của mình sự bảo vệ
quyền con người; tự do của con người được đưa lên trên tất cả những thứ
cần bảo vệ khác. Hiến pháp Hoa Kỳ đã hiệu chỉnh nhiều lần nhưng ở đó sự
tự do thiêng liêng của con người vẫn luôn là ngự trị số một. Không phải
tự nhiên mà Mỹ trở thành quốc gia cường thịnh như ngày nay. Tự do cho
con người cũng không phải là thứ tự nhiên mà có” (3).
* Với sử quan ấy THDT đã nhìn thấu cái hiểm họa tương lai của
Đại Hán Trung Quốc:
“Một dân tộc vĩ đại như Trung Quốc lẽ ra phải có một ví trí xứng đáng
hơn nhiều so với hiện nay. Vị trí ấy sẽ không bao giờ có được đến khi
nào mà tự do và nhân quyền của người Trung Hoa được tôn trọng một cách
đầy đủ. Ngược lại, sự phát triển kinh tế như hiện nay sẽ dẫn đến một sự
mất cân bằng xã hội nghiêm trọng, dễ dàng gây nên những rối loạn chính
trị và hình thành nên một triều đại mới, giống như sự tồn vong của các
chế độ phong kiến ở nước này xưa nay. Nhưng trước khi sụp đổ nó sẽ gây
ra bao nhiêu tai họa cho cả thế giới. Khi một cá nhân hay một nhóm nhỏ
cầm quyền cảm thấy mình có quyền lực tuyệt đối với hàng chục, hàng trăm
triệu người thì sẽ dễ dàng nắm trong tay mình những nguồn lực khổng lồ.
Tham vọng bá quyền tất sẽ phát sinh. Đang độc tôn về chính trị nên họ dễ
dàng kích động tinh thần dân tộc hẹp hòi để phát động những cuộc chiến
tranh tàn phá những dân tộc và quốc gia khác. Điều này đã từng xảy ra
trong cả chủ nghĩa phong kiến, tư bản lẫn cộng sản (3) .
* Và cái viễn cảnh cần cảnh
giác của thế giới:
“Thế giới ngày nay vẫn đang đứng trước những nguy cơ tương tự. Nếu
toàn cầu hóa thất bại trong việc tạo ra một sự phân bổ hợp lý thị trường
thế giới và Trung Quốc không hình thành được một thiết chế dân chủ để
đảm bảo tự do và các quyền cơ bản, kể cả quyền quyết định vận mệnh chính
trị quốc gia cho người dân Trung Hoa; Nga không phát triển được nền dân
chủ non trẻ dân chủ hơn nữa thì nguy cơ xảy ra một cuộc chiến diện rộng
để tranh giành thị trường, ảnh hưởng và thỏa mãn tham vọng cá nhân được
ẩn chứa trong những mục tiêu dân tộc là điều khó mà tránh khỏi. Đây
thực sự là một thách thức rất lớn cho toàn nhân loại trong vòng 20 năm
tới” (3).
* Anh
kêu gọi ĐCSVN hãy chấn đạo quốc gia để tạo an hòa cho phát triển lành mạnh và
bền vững:
“Nhà nước cần tập trung chấn đạo cho quốc gia. Đạo không phải là tôn
giáo, các tôn giáo là những phương pháp hiệu quả để tải đạo. Đạo là
những qui luật vận động thiên nhiên khách quan của trời đất mà khi ngộ
đạo con người sẽ hiểu rằng trên có trời, dưới có đất và ở giữa cái không
gian ấy con người cần sống với nhau bằng lòng nhân nghĩa. Chỉ khi đó
cuộc sống của người dân mới có được sự cân bằng giữa đời sống vật chất,
đời sống tinh thần và đời sống tâm linh mà không bị rơi vào các thái cực
của đam mê vật chất, độc đoán hoặc lệ thuộc tư tưởng và mê cung tôn
giáo. Sự cân bằng như vậy sẽ làm cho xã hội thăng hoa. Khi đó sức miễn
nhiễm và đề kháng của xã hội sẽ rất cao nhờ ý thức độc lập tự chủ và
tương trợ cộng đồng của mỗi công dân” (4).
“Việt Nam đang cần một sự tăng trưởng mà cơ hội của nó được phân bổ
công bằng cho hầu hết dân chúng. Một mức tăng trưởng thấp hơn nhưng chất
lượng tốt hơn thì đa số người dân vẫn được hưởng thành quả. Với kiểu
tăng trưởng như lâu nay, lợi ích thì các nhóm thiểu số chiếm đoạt nhưng
hậu quả thì đa số dân chúng lãnh đủ. Đó là chưa kể tác hại của môi
trường bị hủy hoại, kẹt xe tắt đường, v.v…, tất cả đều đè nặng lên đa số
người dân” (1).
Trên
đây chỉ là trích đoạn phần nhỏ trong số gần năm mươi bài viết, bản kiến nghị …
của THDT, nhưng chắc hẳn cũng đủ để người đọc thấy được:
“Đó là kết quả của những
chuỗi dài nhiều đêm thức trắng trong hơn 5 năm làm việc với một nhiệt huyết
cháy bỏng, một nghị lực phi thường của con tôi. Nói thật là tôi chưa hề thấy
qua một tài liệu nào nghiên cứu toàn diện, sâu sắc và đầy tinh thần xây dựng
đối với các vấn đề rộng lớn của đất nước như được giới thiệu trong Con đường
Việt Nam .
Thức con tôi là người rất bận rộn vì trách nhiệm với một đại gia đình, với mấy
trăm nhân viên và cổ đông công ty mà mình điều hành. Cho nên để nghiên cứu,
kiến nghị các vấn đề của đất nước, con tôi phải sử dụng hầu hết thời gian đáng
lẽ cần dùng cho nghỉ ngơi, tái tạo sức lực của mình. Tôi rất hiểu tính cách của
Thức không làm việc này vì trông đợi vào những lợi ích cho riêng mình” (6).
Thân sinh THDT đã tỏ ra khiêm
tốn, Sự thật, những trang viết của THDT không chỉ thể hiện “một nhiệt huyết cháy bỏng, một nghị lực phi
thường” mà còn biểu hiện một trí tuệ trác việt, một tấm lòng từ bi. Đúng
như nhận xét của một cháu gái tên Nhi nào đấy:
“Cháu đọc
mail của chú càng thấy rõ ra rằng …vì sao cháu hân hạnh được biết chú. Đó là
cái cháu lấy làm quan trọng nhất cháu tìm thấy ở suy nghĩ của chú. Đó chính là
hướng đến và xây dựng VN với tâm hồn không hận thù (như cháu có viết trong 1
entry của cháu, có lẽ cháu chịu ảnh hưởng đạo Phật từ nhỏ).
Cả mail
trước và mail này, cháu đều thấy điều đó. (còn những điều khác cháu rất thấy
cảm phục về những nhận xét của chú) Hận thù luôn đi đôi với tàn phá nên không
nên tồn tại trong ý nghĩ nếu như muốn xây dựng bất cứ điều gì. Nay cái khủng
hoảng ở VN chính là thời cơ để có thay đổi (như bài viết của chú). Mà thay đổi
như thế nào để có một thay đổi tốt đó là điều cháu rất quan tâm”.
Những dòng tôn vinh của nhà báo Lê Diễn Đức
thật đích đáng, nhưng ngậm ngùi làm sao::
“Trần Huỳnh Duy Thức! Anh đừng sợ! Cuộc dấn
thân nào cũng phải trả giá và sẽ được tri ân bởi dân tộc. Thậm chí nếu phải
chết, anh sẽ là bất tử. Sự tiếp diễn của con người anh trong cuộc sống này
chính là niềm tự hào về lòng dũng cảm và yêu nước của gia đình, của con cháu
anh, của bạn bè và các thế hệ tương lai. Di sản của anh sẽ vĩnh cửu. Không phải
ai xuống mồ cũng có được điều đó. Tiền bạc nhiều đến đâu cũng không mua được
điều đó!”
Về phần bài
viết này, chỉ mong sao khuấy động được lương tri để xin mọi người cùng lên
tiếng, cùng dóng được hồi chuông nguyện hồn những ai có quyền, hãy xem xét lại
mà xóa đi bản án tàn bạo, sớm trả tự do cho Trần Huỳnh Duy Thức.
Nhân sinh nhật thứ 45 của Thức
Hà Nội, 25 tháng 11 năm 2011
Nguyễn Thanh Giang
Hà Nội, 25 tháng 11 năm 2011
Nguyễn Thanh Giang
Số nhà 6 – Tập thể Địa Vật lý Máy bay
Trung Văn – Từ Liêm- Hà Nội
Mobi: 0984 724 165
Mobi: 0984 724 165
__________________________________
Ghi chú:
(1) Trần Đông Chấn – Khủng hoảng – cơ hội cuối (2) Trần Đông Chấn – Việt Nam đồng đang ở đâu và sẽ về đâu (3) Trần Đông Chấn – Kỷ Sửu và vận hội mới của Việt Nam
(4) Trần Đông Chấn – Góp ý cho Bộ Chính trị sau Đại hội X
(5) Trần Đông Chấn - Gói kích cầu của ba Dũng và Thị trường chứng khoán của Sinh Hùng
(6) Thân sinh Trần Huỳnh Duy Thức - Đơn kêu oan lần 3, ngày 27-7-2011
+++++++++++++++++++++++++++++++++
Hành trình vào bản chất của Dân Chủ và Thịnh Vượng - Công trình chưa hoàn tất của anh Trần Huỳnh Duy Thức
Trong các tài liệu Thức viết mà gia đình tìm thấy sau khi Thức bị bắt, có một quyển sách đang được viết bằng tiếng Anh có tựa đề: HEWING QUEST FOR DEMOCRACY AND PROSPERITY (Hành trình vào bản chất của Dân Chủ và Thịnh Vượng). Công trình này vẫn chưa hoàn thành. Tuy nhiên tôi đọc thấy phần đầu của nó đề cập đến những vấn đề rất đáng quan tâm nên tôi đã dịch ra và gửi cho quý báo. Mong quý báo giúp phổ biến đến độc giả.
Điện thoại: +84 90 3350117
***
Hành trình vào bản chất của Dân Chủ và Thịnh Vượng
Nên hiểu tính độc lập của một nhà nước hoặc dân tộc như thế nào? Nhận thức cho rằng nền độc lập có nghĩa là nhà nước của nó cầm quyền bởi một nhóm người cùng sắc tộc với đại đa số dân chúng còn tương đối phổ biến. Sự chấp nhận sai lầm rộng rãi như vậy giúp các chế độ chuyên chế lợi dụng để duy trì sự thống trị. Do vậy một sự hiểu biết đúng về một nền độc lập là rất thiết yếu để tránh cho một dân tộc khỏi bị lệ thuộc. Nó cũng sẽ đòi hỏi chúng ta suy nghĩ đúng về các khái niệm sức mạnh của cá nhân và tính cá nhân. Đề tài này sẽ dẫn đến nhiều nghiên cứu về dân chủ và thịnh vượng cùng với các qui luật của chúng.
THỰC DÂN HAY CHUYÊN CHẾ
Có rất nhiều chế độ chuyên chế đã cầm quyền một cách độc đoán đất nước mình nhiều thập kỷ nay. Hầu hết đều từ những người đã giữ vai trò quan trọng trong việc giải phóng dân tộc khỏi sự cai trị thực dân. Thành tựu trên danh nghĩa của họ là đã mang lại nền độc lập cho dân tộc mình. Nhưng nhìn vào cuộc sống thực tế của những người đang sống ở những nước này. Thật khó mà không nói rằng họ lệ thuộc nặng nề dù màu da và chủng tộc của họ giống với những kẻ cầm quyền chuyên chế.
Thực ra những người này chỉ đơn giản là thay đổi sự thống trị của thực dân bằng của họ. Thường thấy ở những nơi này hàng đống sự xâm phạm quyền con người, tự do và lợi ích riêng tư trên danh nghĩa của an ninh và lợi ích quốc gia. Những công trạng ''giải phóng dân tộc'' bị khai thác để bảo tồn sự chính danh của các chế độ áp bức này. Ở vài nơi nỗi thống khổ của dân chúng còn tệ hơn những gì họ đã phải trải qua dưới thời thực dân. Bình mới rượu cũ mà thôi.
ĐỘC LẬP CÁ NHÂN VÀ ĐỘC LẬP DÂN TỘC
Sẽ không có sự độc lập nếu không có tự do. Và sẽ không có độc lập dân tộc nếu không có độc lập cá nhân. Điều này là chân lý. Vào giữa thế kỷ 19, Fukuzawa Yukichi - người được đánh giá là xuất chúng trong số những người sáng lập nên nước Nhật hiện đại - đã có một danh ngôn: ''Độc lập dân tộc nhờ độc lập cá nhân''. Ông chứng minh rằng nhờ có độc lập cá nhân mà một người không phải lệ thuộc vào sức mạnh của người khác. Nên chính nhờ sức mạnh cá nhân đó mới giúp một dân tộc cạnh tranh được với những dân tộc khác. Và chính tư tưởng đó đã biến nước Nhật thành một cường quốc trong vòng 30 năm từ sự lạc hậu nghèo nàn.
CÓ TỰ DO MỚI ĐỘC LẬP
Một cá nhân chỉ có thể độc lập nếu có đầy đủ tự do. Và chỉ khi nào quyền con người của một người được tôn trọng và bảo vệ đầy đủ bằng pháp quyền thì người đó mới có tự do hoàn toàn. Do vậy bản chất của nhà nước pháp quyền là một sự ủy trị hợp pháp để bảo vệ các quyền này và tự do cho từng cá nhân, từng người một. Trách nhiệm này phải được gìn giữ thiêng liêng như mục tiêu tối thượng của nhà nước đó. Không tuân theo quy tắc này sẽ gây ra sự xâm phạm tự do cá nhân nhân danh an ninh quốc gia, ổn định xã hội và trật tự cộng đồng như các chính quyền độc tài thường dùng để biện hộ một cách mơ hồ vì sự phát triển.
Những sự mơ hồ này trong thực tế dễ dàng trở thành những cái cớ để xâm hại an toàn của con người, tước đoạt nhân quyền và xúc phạm nhân phẩm một cách không nao núng để giành được đặc quyền cho những nhóm lợi ích hẹp hòi. Cách này sẽ chắc chắn làm cho người dân lệ thuộc vào những người cai trị bằng cách áp nỗi sợ hãi lên người bị trị. Không có tự do sẽ dẫn đến lệ thuộc bất chấp màu da và chủng tộc của những người cầm quyền. Sự phụ thuộc của cá nhân sẽ gây nên một quốc gia lệ thuộc mà không thể tránh được, ngay cả quốc gia đó không thuộc quyền tài phán của quốc gia khác.
SỰ UỶ TRỊ HỢP PHÁP
Canada và Úc theo chế độ quân chủ lập hiến, tôn Nữ hoàng Anh làm người đứng đầu nhà nước của họ. Nhưng ai có thể nói rằng họ là những dân tộc lệ thuộc? Khi nào người dân họ còn thích chế độ này thì nó còn tồn tại. Ngược lại, họ có thể bỏ phiếu để thay đổi thành chế độ cộng hòa, chẳng hạn, mà không có vấn đề gì. Họ hoàn toàn tự do lựa chọn chế độ chính trị nên dân tộc họ thực sự độc lập.
Nếu Barack Obama thắng cử tổng thống Mỹ, liệu người da trắng có tự xem họ là một chủng tộc lệ thuộc? Và người da đen sẽ tìm thấy sự độc lập của họ nhờ chiến thắng đó? Ai trả lời có sẽ thật là ngớ ngẩn. Sự uỷ trị chỉ hợp pháp khi nó được bầu chọn bằng một cuộc bầu cử tự do mà người dân, chính là những người ủy nhiệm, không bị sợ hãi và thiếu thốn để thực hiện quyền bỏ phiếu của mình. Đối với luật pháp cũng vậy. Jean Jacques Rousseau (+) đã viết trong tuyệt tác ''Khế ước xã hội'' của ông rằng: ''Bất cứ luật nào mà người dân không phê chuẩn trực tiếp thì vô hiệu và vô dụng - trên thực tế nó không đúng là luật''.
Tính hợp pháp của một sự ủy trị không liên quan đến chủng tộc, màu da, giới tính, v.v... hoặc công trạng đã qua hay tuyên bố ''vì dân'' của một đảng cầm quyền bằng tiếm quyền, v.v... Làm cho người dân hoặc khiếp sợ hoặc lệ thuộc kinh tế vào những người có quyền lực là cách mà một chế độ cường quyền nắm quyền để ép người dân phục tùng ý chí của nó. Do đó, nó không bao giờ là một sự ủy trị hợp pháp ngay cả nó chấp nhận quyền bầu cử của người dân trên danh nghĩa.
NHÂN QUYỀN, DÂN CHỦ VÀ THỊNH VƯỢNG
Đó là lý do mà Tuyên ngôn toàn thế giới về Nhân quyền (UDOHR) tuyên bố và tin rằng con người chỉ thực sự tự do khi không phải sợ hãi và không bị thiếu thốn. Nhằm mục đích này, bản Tuyên ngôn đã được cụ thể hóa thành Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR) và Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa (ICESCE) nhằm bảo vệ và thúc đẩy các quyền cơ bản này trên toàn thế giới. Không phải ngẫu nhiên mà hầu hết các nước thuộc thế giới thứ nhất tôn trọng trước tiên và bảo vệ trên hết các quyền đó trong hiến pháp của họ một cách đầy đủ, và làm cho chúng có hiệu lực trong thực tế. Chính cách thức này đã đưa các quốc gia này trở thành những đất nước dân chủ và thịnh vượng nhất thế giới.
Các quyền này là thiêng liêng và do Tạo hóa ban cho, không phải do bất kỳ ai khác là con người hoặc bất cứ cái gì thuộc về con người. Do vậy ủng hộ các quyền này tức là tuân theo các qui luật tất yếu khách quan, chính là các luật của Tạo hóa. Con người có thể phát hiện và hiểu được các luật này nhưng không thể sáng tạo ra chúng theo ý muốn của mình. Nếu luật của con người mà không thuận theo các luật tương ứng của Tạo hóa thì sẽ không có tác dụng, và cuối cùng có thể sụp đổ.
TÍNH TOÀN VẸN CỦA CÁC QUYỀN CON NGƯỜI
Một máy bay sẽ không thể cất cánh nếu nó được thiết kế bởi những qui tắc không nghiêm ngặt tuân thủ luật vạn vật hấp dẫn, định luật Bernoulli và v.v... Ngay sau khi giành được chủ quyền từ Vương quốc Anh, người Ấn độ đã ủng hộ quyền chính trị cho nhân dân bằng một chế độ đa đảng. Nhưng quyền kinh tế của họ lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt nên họ chỉ có được một sự tự do khuyết tật, vì vậy không tạo ra được một nền dân chủ thực chất. Do đó, họ chìm đắm trong cơ hàn cho đến khi họ hủy bỏ cơ quan cấp phép khổng lồ vào năm 1991, khởi đầu cho sự dân chủ trong hoạt động kinh tế. Hàng chục triệu người Ấn đã thoát khỏi sự bần cùng hóa từ đó, kéo theo các thành tựu khác về kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa, công nghệ, quốc phòng, v.v... Điều này giải thích vì sao Châu Phi vẫn còn đầy rẫy các dân tộc khốn khổ bất chấp sự tồn tại tràn lan lâu nay của rất nhiều đảng chính trị.
Trung Quốc và Việt Nam tạo ra một phiên bản khác về sự vi phạm tính toàn vẹn của các quyền con người. Hai nước này đã thừa nhận quyền kinh tế cho người dân nhưng vẫn tước đoạt không khoan nhượng quyền chính trị của họ, gây nên một kiểu tự do què quặt khác. Mặc dù mô hình này có thể tạo nên sự tiến bộ kinh tế và các thành tích ấn tượng về xóa đói giảm nghèo, nhưng nó cũng đồng thời nuôi dưỡng bất bình và suy thoái xã hội rồi nhốt chúng lại. Khi sự trầm trọng này trở nên mục ruỗng thì nó sẽ dẫn tới việc bộ máy chính trị tự dân chủ hóa hoặc sẽ kết thúc trong sụp đổ toàn diện về kinh tế, xã hội, chính trị và một chế độ bị lật nhào. Đây là tiến trình tất yếu vì nó phá vỡ sự toàn vẹn của các quyền con người vốn thuộc về luật của Tạo hóa. Dưới tác động của toàn cầu hóa và xã hội Internet, tiến trình này sẽ diễn biến rất nhanh, nhanh hơn đã từng chứng kiến trong thời gian chiến tranh lạnh dẫn đến sự tan rã của hệ thống Đông Âu và Liên Xô.
CÁC QUI LUẬT PHÁT TRIỂN
Sự phân tích bản chất của các trường hợp trên cho thấy: xã hội loài người sẽ phồn vinh khi con người có quyền tự do mưu cầu thịnh vượng cho riêng mình, và nhờ vậy cũng sẽ cho những người mà anh ta cần nhờ đến để đạt được mục đích của mình. Đây chính là qui luật căn bản của kinh tế thị trường do Tạo hóa làm ra thông qua tính ứng xử phổ quát của con người. Và một nền kinh tế thị trường chỉ vận hành tốt và ổn định trong một xã hội có đủ tự do. Xã hội đó chính là cơ chế tự động để đạt được trạng thái cân bằng của tất cả các phương diện kinh tế một cách hiệu quả. Adam Smith gọi cơ chế này là ''Bàn tay vô hình'' - cũng là một luật của Tạo hóa mà ông đã phát hiện và hiểu rõ để giúp phát triển việc nghiên cứu kinh tế.
Việc nghiên cứu chia kinh tế thành hai nhánh: kinh tế học thực chứng và kinh tế học chuẩn tắc. Kinh tế học thực chứng nghiên cứu các qui luật tất yếu của các yếu tố kinh tế và tác động tương hỗ giữa chúng, tức là các thực tế khách quan của kinh tế. Còn kinh tế học chuẩn tắc nghiên cứu các kêt quả của hành động và quyết định kinh tế của con người theo quan hệ nhân quả từ các qui luật tất yếu trên. Chấp nhận kinh tế thị trường chỉ mới là sự áp dụng các qui luật này, nhưng chưa đủ. Nó còn đòi hỏi không thể thiếu một cơ chế để đảm bảo các quyết định kinh tế của chính phủ là vì đại chúng, vì đa số. Không có cơ chế này thì, do mục đích mưu cầu thịnh vượng, con người sẽ hướng động lực của mình nhằm thỏa mãn những người ra quyết định đang nắm quyền thay vì dân thường. Mối nguy đạo đức này có thể bị chỉ trích gay gắt nhưng nó không phải là chuyện bất thường, và bất chấp những đả kích nó vẫn tồn tại tràn lan như dịch bệnh và xói mòn bất kỳ xã hội nào không có một nền dân chủ đủ thực chất. Một hệ thống như vậy được gọi là chủ nghĩa tư bản thân hữu mà kết quả tốt nhất của nó tạo ra chỉ là một đất nước thu nhập trung bình và dậm chân ở cái bẫy đó.
BẢN CHẤT VÀ HÌNH THÁI CỦA DÂN CHỦ
Bản chất của dân chủ đơn giản chỉ là sự tuân theo các quyền con người và tuân thủ tính toàn vẹn của các quyền đó. Đó cũng chính là sự tuân thủ các qui luật tất yếu vì tính chất của quyền con người là do Tạo hóa tạo ra. Sự tôn trọng như vậy được thực hiện càng đầy đủ thì nền dân chủ đạt được càng thực chất. Bản chất này của dân chủ là không thay đổi theo bất kỳ yếu tố nào thuộc về con người như chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, quan điểm chính trị hay quan điểm khác, nguồn gốc quốc gia hay xã hội, sự giàu có, xuất thân, trình độ phát triển hoặc những trạng thái khác. Những yếu tố này chỉ ảnh hưởng đến hình thái của một xã hội dân chủ vốn chỉ là kết quả sinh ra từ sự vận động của các yếu tố đó dựa trên các luật của Tạo hóa, bao gồm cả quyền con người. Hình thái có thể thay đổi nhưng bản chất thì không. Hình thái phải là kết quả từ dưới lên và không nên là sự áp đặt từ trên xuống. Sự áp đặt như vậy đã chứa đựng bản chất chống dân chủ rồi.
Quan điểm về hình thái xã hội của con người chỉ có thể thành hiện thực một khi nó được thiết kế theo luật của Tạo hóa và nó phải thuyết phục được người dân tán thành một cách tự nguyện. Phác thảo một hình thái chủ quan, rồi ép uổng thô bạo người bị trị buộc họ miễn cưỡng chấp nhận nó như một lẽ phải chung duy nhất thì sẽ sinh ra một xã hội bất ổn triền miên. Lý do là khoảng cách giữa những chuẩn mực xã hội trên danh nghĩa và những cái tồn tại trên thực tế không ngừng gia tăng, gây ra sự sụp đổ niềm tin vì thất hứa. Đó là lúc cái hình thái phác thảo đó sẽ lụn bại mặc dù nó chưa bao giờ tồn tại trên thực tế giống như được phác thảo. Đây là những gì đã từng thấy từ Quốc xã ở Đức và Liên xô ở Nga.
ĐỘNG LỰC HAY SỢ HÃI
Khi một chính phủ phải thuyết phục người dân thì nó cũng phải tạo động lực cho họ. Người dân, đến lượt họ, sẽ tích tụ những xung lực phi thường để đẩy mạnh những gì chính phủ mong muốn hướng đến một vận mệnh tốt hơn cho dân tộc. Dù bất kỳ biểu hiện nào, một hình thái xã hội có thể thực sự tồn tại được trong cuộc sống sẽ luôn là hệ quả từ những hành động của dân thường tạo ra trên các luật của Tạo hóa. Hình thái đó có thể khớp với cái mà những người cầm quyền mong muốn chỉ khi nào họ làm cho ý chí của mình phù hợp với nguyện vọng của thường dân, và làm cho những luật mình mong muốn tuân thủ luật của Tạo hóa. Hiểu thấu lòng dân và hiểu rõ các qui luật tất yếu khách quan luôn là yêu cầu bức thiết của một xã hội dân chủ.
Thao túng quyền lực nhà nước để bắt dân thường phục tùng chủ tâm của một nhóm nhỏ sẽ tạo ra nỗi sợ hãi và làm cạn kiệt nguồn vốn con người như động lực, sáng tạo, niềm tin - là những giá trị thiết yếu nhất cho sự phát triển bền vững của một xã hội. Người dân phần nào có thể từ bỏ tự do của mình để đổi lấy việc sinh sống đến khi nào chính phủ có thể đảm bảo một sự phát triển kinh tế ổn định và phân phối thành quả của nó tương đối công bằng. Nhưng nhiệm vụ này là bất khả thi đối với các xã hội kém dân chủ. Khi nhiệm vụ này thất bại là lúc phải trả phí cho Tạo hóa vì đã vi phạm luật Tạo hóa. Phí đó là một chế độ bị lật đổ nhục nhã, và nhiều lúc là một cuộc cách mạng bạo lực đẫm máu. Một xã hội dân chủ không như vậy, ở đó người dân có thể thay đổi chính phủ một cách hòa bình.
TỪ SỢ HÃI ĐẾN LỆ THUỘC
Theo xu hướng tự nhiên, một chính phủ chống dân chủ luôn luôn phân phát nỗi sợ hãi để che ủ sự phàn nàn của những người dân cảm thấy phát ốm đối với sự quản lý của nó, và đàn áp những người bất đồng chính kiến nào phê phán sai lỗi của nó. Tuy nhiên nó cũng tự che ủ và bịt mắt chính mình trước những phản ánh của xã hội. Một chính phủ như vậy không thể xây dựng được một xã hội có thành tựu bền vững, mà là một xã hội cuối cùng sẽ suy tàn. Lý do là những người lệ thuộc thì không thể có năng lực để lãnh đạo nhân dân họ đi đến một nền độc lập dân tộc, mà chỉ đến một quốc gia phụ thuộc. Những kẻ độc tài và các chính phủ chống dân chủ thực sự là những người lệ thuộc mặc dù họ thường thể hiện uy quyền.
Một người độc lập thì không bao giờ lệ thuộc một cách thiếu suy nghĩ vào sự phê bình từ người khác, trong khi một người phụ thuộc thì sợ sự phê phán đó đến ám ảnh, tự kỷ rằng nó sẽ gây ảnh hưởng xấu đến mình. Anh ta không bao giờ đủ tự tin để hiểu rằng người ta nghĩ thế nào về mình chỉ hoàn toàn là hệ quả của chính cách hành xử của anh ta, chứ không phải của những người gay gắt chỉ trích mình. Đây đúng là đầu óc của những kẻ lệ thuộc mà khi nó thuộc về những người đang nắm quyền lực thì sẽ luôn dẫn đến sự đàn áp những người bất đồng chính kiến, sự đè nặng lên người dân bằng nỗi sơ hãi để che đậy sự yếu đuối của mình. Những kẻ cường hào che giấu tính hèn nhát của mình bằng sự tàn bạo. Bạo chúa Saddam Hussein đã lộ rõ sự đê hèn khi bị bắt lúc trốn chạy.
HÀNH TRÌNH VÀO BẢN CHẤT CỦA DÂN CHỦ VÀ THỊNH VƯỢNG
Chế độ của Saddam đã bị lật đổ mấy năm nhưng nền độc lập cho quốc gia Iraq vẫn chưa có. Đấy không phải vì sự chiếm đóng của Mỹ. Điều đó chỉ có được khi người Iraq có ý thức tự tin để xây dựng sự độc lập cá nhân cho mình để làm cho dân tộc họ độc lập. Đây là cái BẮT BUỘC cho tất cả dân tộc trên thế giới để thực sự được tự do và độc lập nhằm có được dân chủ và thịnh vượng. Dưới 1/7 dân số thế giới được sống trong những đất nước như vậy trong khi hơn một nửa vẫn đang vật lộn với nghèo đói. Phong trào giải phóng dân tộc sau Thế chiến thứ II đã lớn mạnh và hoàn thành hơn nửa thế kỷ rồi nhưng vẫn chưa mang đến tự do và độc lập được cho nhiều nước để trở nên dân chủ và thịnh vượng. Mà hầu hết đã kéo theo các chế độ toàn trị; chính phủ mị dân; sự tước đoạt hoặc thu hẹp các quyền và tự do của con người; những người dân sợ hãi và lệ thuộc; sự nghèo túng và thậm chí là chết đói.
Lục tìm lịch sử thế giới về dân chủ và thịnh vượng trải dài từ thời La Mã cổ đại đến đến nay, và đào sâu vào bản chất của các phạm trù này để nắm được những bản chất cốt lõi của chúng nhằm hiểu rõ các qui luật tự nhiên liên quan. Và áp dụng các qui luật này nhằm tìm ra những con đường dẫn đến tự do, độc lập, dân chủ và thịnh vượng cho các quốc gia một cách bền vững và nhanh nhất chính là tham vọng của quyển sách này - Hành trình vào bản chất của Dân chủ và Thịnh vượng.
Quyển sách sẽ tìm hiểu căn nguyên của các phạm trù trên trong mối liên hệ với bản chất của một nhà nước pháp quyền và các hình thái khác nhau của nó, cũng như vai trò của một xã hội dân sự bên trong nó để đảm bảo người dân sống theo luật nhằm làm nó phát huy tác dụng. Và làm sao để khuyến khích tự do cá nhân trong lúc cân bằng nó với các giá trị phổ quát chung thay vì đánh bại chủ nghĩa cá nhân.
Quyển sách tin rằng những con đường như trên sẽ giúp duy trì hòa bình và ngăn ngừa chiến tranh cho thế giới.
Tác giả : Trần Huỳnh Duy Thức
Người dịch : Trần Văn Huỳnh
(+) Một triết gia, nhà văn, nhà soạn kịch người Giơ-ne-vơ thuộc trường
phái lãng mạn hồi thế kỷ 18. Triết lý chính trị của ông đã ảnh hưởng đến
cuộc cách mạng Pháp.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức |
***
Original copy in English:
HEWING QUEST FOR DEMOCRACY AND PROSPERITY
How
should the independence of a state or nation be understood? The
perception which attributes the independence means its state is ruled by
a group of people who have the same race with the vast majority's is
rather widespread. This wrong embracing helps autocracies capitalized on
it to maintain their hegemonies. A correct discernment of the
independence, therefore, is very crucial to prevent a nation from
dependency. It will too require us to think in right ways about the
notion of personal strength and individuality. This theme will lead to
many studies of democracy and wealth, and their principles.
COLONY OR AUTOCRACY
There
are scads of autocracies who have arbitrarily ruled their countries for
some decades. Most of them are the ones who played their important
roles of the national liberations from colonies. Their nominal
achievement were bringing the independence to their nations. But looking
into the defacto life of those who live in these countries, it is too
hard not to say what a dependent are they though their colors and races
are the same with the absolute rulers'.
Those
despots, in fact, simply changed the colonies' sways by theirs. There
commonly finds a multitude of violations of human rights, freedom and
personnel interests in the name of national security and sakes. The
merits of ''national liberation'' are exploited to preserve the
legitimacy of these repressive regimes. In some places the popular
griefs and sufferings are even worse than what they had undergone in the
colony time. Bottle changed so did not liquor.
PERSONAL INDEPENDENCE AND NATIONAL INDEPENDENCE
There
will be no independence if there is no freedom. And there will be no
national independence if there is no personal independence. This is the
absolute truth. In the mid of 19th century, Fukuzawa Yukichi who has
been credited as the eminent one among the founders of modern Japan made
a famous maxim: ''National independence through personal
independence''.
He
justified that through personal independence, an individual does not
have to depend on the strength of another. So it is that personal
strength helps build a nation to rival all others. And it was this
thought that turned Japan into a great power country within 30 years
from a poor backwardness.
FREEDOM BEFORE INDEPENDENCE
An
individual is not able to be independent if she or he doesn't have full
freedom. And only when a person's human rights are fully respected and
protected by the rule of law can she or he gain her or his freedom
utterly. Therefore a rule-of-law state intrinsically means a legitimate
mandate to protect these rights and freedom for every individual,
one by one. This responsibility must be enshrined as the ultimate goal
of that state. Failing to abide this rule will cause encroachment of
individual freedom in the name of national security, social stability,
public order that, in vague ways, are usually used by many despotisms to
argue for development.
The
ambiguity, in fact, easily becomes the pretext to impinge on human
security, derogate human rights and offend human dignity relentlessly to
gain the prerogative for a narrow interest group. This will definitely
end up making the dependence of people on the rulers by imposing fear
over the subjects. No freedom leads to dependence no matter what color
and race is of the rulers, personal dependence unavoidably causes
dependency even if its nation is not under the other country's
jurisdiction.
LEGITIMATE MANDATE
Canada
and Australia follow the constitutional monarchy system that crowns the
Queen of the U.K as their head of state. But who can say that they are
dependent nations? As long as their peoples like this system it just
exists. On the contrary, they can vote to change the system, for
instant, to the republic one without problem. They are completely free
to choose their political system so their nations are truly independent.
If
Barack Obama wins the presidential election in the US whether will the
white see themselves as a dependent race? And will the black find their
independence from that victory? One who answers yes will look very
cock-eyed. A mandate is legitimate only when it is voted by a free
election in which the peoples, namely, mandators are fear-free and
want-free to cast their ballots. And so is the law. Jean Jacques
Rousseau (+) has written in his magnum opus Social contract: ''Every law
the people have not ratified in person is null and void - is, in fact,
not a law''.
Legitimacy
of a mandate knows neither race, color, sex, etc... nor birth,
accomplishment, ''for people'' manifesto of a party ruling by
impingement, etc... Making the people either dreaded or economically
contingent on the persons in power is the way that a brute tyranny wield
to bend people to its strong will. It thereat is never a legitimate
mandate even though it accepts the peoples' franchise nominally.
HUMAN RIGHTS, DEMOCRACY AND PROSPERITY
That's
why The Universal Declaration Of Human Rights (UDOHR) proclaims and
holds that a man just has freedom when he gets not only freedom from
fear but also freedom from want. To this end, it has been concretized
into the International Covenant on Civil and Political Rights (ICCPR)
and the International Covenant on Economic, Social and Cultural Rights
(ICESCR) to protect and promote these fundamental rights worldwide. As
it was not happened on, most of the first world countries firstly
respect and ultimately protect those rights in their constitutions fully
and enforce them in reality. This was the way that has led these
nations to the most democratic and prosperous countries on over the
world.
Those
rights are sacred and endowed by The Creator, not by anyone else who
is a human being or anything belongs to human. Therefore upholding these
rights means observance of the objective and natural principles, so
called The Creator's laws that human can discover to understand but can
not create as he desires. If a human law does not conform with the
correspondent Creator's laws, it won't work well and could collapse
eventually.
INTEGRITY OF HUMAN RIGHTS
An
airplane will not be able to take off if it is designed by the rules
that do not thoroughly obey the Universal law of gravitation,
Bernoulli's law and so on. Right after retrieving their sovereignty from
the U.K, Indian upheld the political right for peoples by a multi party
system. But their economic right was severely restricted so they got a
hamstrung freedom that would not make a gist democracy. That's why they
had immersed in the numbing poverty until they repealed the mammoth
permit raj in 1991, initiating the democracy in economic activities.
Tens of millions of Indian have been lifted out of impoverishment since
then, bringing about a series of other achievements of economy,
politics, society, culture, technology, defense, etc ... This tells why
Africa is still rife with wretched nations despite of their long
existence of repletion of political parties.
China
and Vietnam make another version of infringement on the integrity of
human rights. The two countries have recognized the economic right for
their peoples but still unrelentingly dis posses their political rights,
occasioning another cripple freedom. This model, though, can deliver
economic progress and impressive result in combating poverty it
simultaneously nurtures social grievances, and decadences and pen them
up. When this deterioration comes to fester it will either lead the
political body to democratize itself or end up collapse of all economy,
society and politics and an upended regime. This is the inevitable
evolution because it breaks the integrity of human rights that belong to
The Creator's law. Under the clout of globalization and Internet
society, this evolution progresses very fast, sooner than ever seen in
the cold war time that marshaled to the disintegration of East European
and USSR system.
PRINCIPLES FOR GROWTH
The
rationale of above cases shows that human society will thrive when a
man entitles to liberally pursue wealth for his own and, thank to his
pursuance, for others who he needs to have recourse for his purpose.
This is a basic principle of market economy that is made up by The
Creator through the universal behavior of human being. And that a market
economy works well and steadily only in a sufficient freedom society
which is the automatic mechanism to reach the equilibrium of all
economical aspects efficiently. Adam Smith called this mechanism as the
''Invisible hand'' which is also a Creator's law that he had found and
unraveled to help develop economic study.
The
study divides economic by two branches: positive economics and
normative one. The first one studies the natural principles of economic
factors and the mutual effects among them, i.e the economic objective
realities while the second one studies the results of human's economic
actions and decisions as causalities upon the above natural principles.
Accepting market economy means an applying these principles only, yet it
is not enough. It indispensably requires an additional mechanism to
assure the governmental economic decisions are for the mass, the
majority. Without this, man will head his drive, for his purpose of
pursuing wealth, to content the decision makers, who are in governance
instead of the layman. This moral hazard can be vehemently criticized
but it is not abnormal and will, despite of vitriols hurling to it,
pandemically exist and undermine any society that has not a substantial
enough democracy. Such a system like this is termed as the crony
capitalism that can go about as far as a middle income country and stand
at that trap.
SUBSTANCE AND FORM OF DEMOCRACY
The
substance of democracy is simply the observance of human rights and
their integrity. It is that the compliance with the natural principles
because human rights are attributed by The Creator. The more completely
is observance enforced the more substantial is democracy gained. This
substance of democracy does not vary because of any factor that belongs
to human such as race, color, sex, language, religion, political or
other opinion, national or social origin, property, birth, stage of
development or other status. These things just exert an influence on the
form of a democratic society that is inherently the causal result from
the motion of them based on The Creator's laws including human rights.
The form can vary but the substance. It must be a bottom-up result and
should not be a top-down imposition that contains the anti-democratic
essence already.
Human's
view of social form is just able to set into existence only when it is
designed upon The Creator's laws and it must persuade the peoples to
subscribe to it voluntarily. Designing a subjective form then roughly
forcing the subjects to grudgingly accept it as an only conventional
wisdom will produce a constantly instable society because the gap
between its nominal norms and the ones in reality increasingly grows,
causing broken promise tumble of faith. Now that this designed form
would crumble although it never exists defacto as designed. This is as
what have seen like. the Third Reich in Germany and USSR in Russia.
MOTIVE OR FEAR
When
a government must convince its peoples it must also motivate them. The
peoples shall, by their turn, build up tremendous impulses to push what
their government wants towards the better form of life. By all
appearances, a social form that might literally exist in life is always a
causality of the commons' actions on the creator's laws. The form may
match what the governing persons want only if they match their will with
the commons' will and make their desirous laws compliant with the
creator's laws. Empathy of people desire and unraveling the objective
natural principles are always the sine qua non in a democratic society.
Wielding
state power to inflict the commons bending to a small group's
willfulness would produce fear and drain resource of human capital such
as motive, creativity, faith which are the most essential values for
sustainable development of a society. People may kind of give up their
freedom in return for their living business as long as their government
can assure a stable economy growth and distribute it relatively fairly.
But this mission is impossible with a low democratic society. When it
fails is the time that The Creator takes His toll for breaching His
laws. The toll is a humiliatingly overthrown regime and, at times, a
violently bloody revolution. Not so is with a democratic society where
people can change their government peacefully.
FROM FEAR TO DEPENDENCY
An
anti-democratic government always, as its own disposition, delivers
fear to muffle the complaints of peoples who criticize its flaws. It,
however, also muffles and deludes itself, blinding its eyes before the
society's reflections. Such a government can not build an unshakably
viable society but an eventually moribund one. This is because dependent
persons are not capable to lead their peoples to a national
independence, but to a dependency. Dictators and anti-democratic
governments are truly the dependent ones though they usually show up
their powerfulness.
An
independent man is never thoughtlessly contingent on other's critiques
while a dependent is obsessively scared with them, wishfully thinking
that they would cast an ugly shadow on him. He is never self-confident
enough to understand that how people thinks of him is just the
consequence of his own behaviors, not of other who fulminates against
him. This is literally an adjunct's mind set that, when it appertains to
ones who in the saddle, always conducts to repressions against their
dissidents, saddling their peoples with fear to gloss over their
feebleness. The bullies hide their cowardice by cruelties. The
tyrannical Saddam Hussein exposed his dastardliness being caught when
fleeing.
HEWING QUEST FOR DEMOCRACY AND PROSPERITY
Saddam's
regime has been toppled for years yet an independence of Iraq hasn't
come. This is not because of the US occupation. It just happens when the
Iraqi are consciously self confident to build their own personal
dependence so as to make their nation an independent. This is the MUST
for all nations around the world to be truly free and independent in
order to have democracy and prosperity. There are less than 1/7
worldwide population living in such countries like this while more than a
half still struggling with poverty and want. The movement of national
liberation after World War II had thrived and achieved more than half a
century ago yet it has not brought freedom and independence to many
countries in order to be democratic and prosperous. But mostly brought
about totalitarianisms; demagogies; deprivations or curtailments of
human rights and freedom, frightened and dependent peoples; poverties
and even famines.
Questing
the world's history of democracy and prosperity stretching from the
ancient Roman time to now, and hewing these categories to distill their
essential substances so as to unravel their relevant natural principles.
And applying these principles to find the fastest and sustainable paths
to freedom, dependence, democracy and prosperity for nations is the
ambition of this book - Hewing Quest for Democracy and Prosperity.
The
book is about to understand the rationale and genesis of above
categories, in the relations with the substance of a rule-of-law state
and its various forms, as well as the role of a civil society inside it
to assure the peoples playing by the rules to make it works. And how to
encourage individual freedom while countervail it with the collective
and universal values instead of to defeat the individualism.
The book believes that such above paths will help maintain peace and prevent war for the world.
-----------------
(+)
Eminent Genevan philosopher, writer and composer of 18th-century
Romanticism. His political philosophy influenced the French Revolution
(1789).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét